← Quay lại trang sách

Chương 1372 Bắt sống (2)

Bởi vậy mà những quân đoàn tinh binh như vậy chiếm số lượng cực nhỏ!

Giống như những binh sĩ Fate bình thường này, tuy là lão binh nhưng nếu nghiêm khắc mà nói thì cũng chỉ là tạp binh mà thôi.

“Dị tộc Cự Ma này thúc đẩy ma vật công kích, lại đưa một ít tộc nhân của mình vào để khống chế phương hướng. Mà đế quốc bên này có thành Chiến Thần ngăn trở nhưng không cách nào xua đuổi được ma vật tới đây nên chỉ có thể dựa vào binh sĩ nhân loại đến chống đỡ, quá là không có lời.” Đỗ Địch An thầm nghĩ trong lòng.

Phi thuyền đang từ từ bay lên, bay càng ngày càng cao, chiến trường trên mặt đất cũng càng ngày càng nhỏ lại, nhìn khẩu pháo to lớn lúc này cũng chỉ nhỏ như bàn tay, những Cự Ma cao hơn 10m kia cũng giống như người tí hon. Về phần các binh sĩ Fate, các trung đội, đại đội thì giống như con kiến quay cuồng chạy trốn.

Tất cả những binh sĩ ngồi trên phi thuyền đều yên lặng nhìn cảnh tượng này, ai cũng cảm thấy bi thương. Mặc dù có lòng muốn trợ giúp nhưng với sự sợ hãi cái chết lại làm cho bọn họ càng trở nên lý trí hơn, lựa chọn phương thức sinh tồn có lợi cho mình hơn. Nhưng chứng kiến cảnh tượng đồng bào bị ma vật không ngưng đồ sát, ăn tươi nuốt sống thì không khỏi cảm thấy đau xót, thỏ tử hồ bi. Loại cảm xúc này không dối trá mà là bản năng tình người bị những thứ nhìn thấy kích thích mà thôi.

Đỗ Địch An cúi đầu nhìn, nhìn thấy Fate bị một con Cự Ma giống như cóc cai bốn năm trượng đuổi theo. Trong miệng con ma vật này bắn ra lưỡi độc nhanh như chớp, dính vào trên người Fate rồi cuốn người vào trong miệng, lập tức cắn.

Lúc trước hắn nghĩ nếu như bọn hắn gặp phải nguy hiểm thì sẽ cố hết sức ra tay giúp đỡ nhưng hôm nay lại chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn hắn nhận lấy cái chết. Ra tay vào lúc này chắc chắn sẽ khiến cho Cự Ma chú ý, thậm chí hắn còn không biết hệ thống tình báo quân đội có có che phủ phiến chiến trường này không. Nếu như che phủ thì tự mình ra tay sẽ tương đương với việc làm bại lộ bản thân.

“Tin tức có sai sót, viện quân ở đây sao còn chưa tới? Sao tin tức lại chậm chạp như vậy?” Đỗ Địch An cau mày nhìn qua Cự Mạ đang đẩy mạnh tiến lên, bỗng nhiên khẽ kêu nhẹ một tiếng. Chỉ thấy một Cự Ma nâng tay lên, đột nhiên bắn ra một cái lưới lớn làm ba tên lính chạy trốn phía trước bị vây lại bên trong. Lưới lớn vừa thu lại, sợi dây nối đằng sau nhanh chóng kéo về, tấm lưới càng bó càng chặt, siết chặt ba người bên trong rồi xách bọn họ lại trước mặt Cự Ma.

Ba người đều tự thi triển Ma Thân của mình, như hổ như (cá sấu), như chim như sói, dùng rặng nhọn, vuốt sắc công kích cái lưới nhưng lại mảy không hề phá hỏng được chút nào mà chỉ là giãy dụa lung tung, không thể thoát được.

Mà Cự Ma cần theo lưới lớn không tiến lên mà lại quay dười dọc theo quỹ tích ban đầu rút lui.

“Bắt sống?” Đỗ Địch An có chút ngơ ngác, rất nhanh liền trông thấy những Cự Ma khác vọt tới binh sĩ chạy tứ tán phía trước, trong lòng bàn tay chúng cũng dồn dập bắn ra những lưới lớn bắt các tướng sĩ lại. Bắt sống mang về.

Trông thấy một màn này, Đỗ Địch An đột nhiên tỉnh ngộ, đồng thời nghĩ đến một vấn đề đáng sợ hơn, “Những con Cự Ma này bắt binh lính của đế quốc đi nhất định là muốn mang họ về nghiên cứu! Dị tộc Cự Ma muốn phân tích sơ hở cùng với bí mật của đế quốc. Mà đề quốc chiến đấu với Cự Ma nhiều năm như vậy, làm sao lại có thể không biết được bí mật của Cự Ma? Fesnia từng nói rằng hắn ở trong hoàng thành đế quốc đã nhìn thấy thi thể Cự Ma bị kéo về!”

“Dị tộc Cự Ma này có vẻ như đã sớm bị đế quốc nhìn rõ nhất thanh sở thị rồi, kể cả nhân loại bên trong! Đế quốc đã sơm biết Cự Ma chỉ là một đài cơ giáp, nhân loại ở bên trong, là chủng tộc giống chúng ta, đều là con người!”

“Thế nhưng đế quốc lại che giấu tin tức, chưa bao giờ nghe người ta nói đến. Cự Ma là do nhân loại khống chế, vẫn luôn tương xứng với dị tộc Cự Ma, đặt song song với Đông Hỏa Long dị tộc. Vậy thì xem ra dị tộc Cự Ma muốn thôn tính đế quốc mà đế quốc cũng muốn thôn tính dị tộc Cự Ma.”

“Đế quốc rất có thể đã phái người ấn núp bên trong dị tộc Cự Ma. Thậm chí bên trong dị tộc Cự Ma cũng có thể đã phái gian tến ấn núp trong đế quốc.”

Thời gian chiến đấu dài đằng đẵng, cả hai bên lại đều là nhân loại, muốn lẻn vào phe đối phương thật sự rất đơn giản.

Nghĩ đến Cự Ma cùng với đế quốc thâm nhập vào nhau, Đỗ Địch An cảm giác quan hệ trong lúc này rất rắc rối phức tạp. Với vị trí binh lính nho nhỏ trước mắt của mình thì rất khó để có thể thấy rõ. Trừ khi đó là góc nhìn của bảy đại vương gia hoặc là tướng lĩnh quân đội cao tầng của đế quốc, từ trên nhìn bao quát xuống thì mới có thể hiểu được một chút quan hệ thứ tự bên trong.

“Ta muốn học về khoa học kỹ thuật của Cự Ma, có lẽ cũng có thể lăn lộn được đến Cự Ma đế quốc đi. Dù sao thì bọn hắn cũng là nhân loại…” Ánh mắt của Đỗ Địch An hơi lóe lên.