← Quay lại trang sách

Chương 1391 Bất thường

“Không phải năng lượng nhiên liệu đơn giản, cũng không phải năng lượng hạt nhân và năng lượng điện, đây là một loại năng lượng hoàn toàn mới…” Đỗ Địch An tự lẩm bẩm, ba trăm năm qua đi, những nhà trí giả sinh ra từ những con người còn sống sót, họ đã phát triển ra một loại năng lượng hoàn toàn mới, loại năng lượng này có thể làm cho các binh khí giả tưởng như máy móc xuất hiện trong hiện thực, tạo ra sức mạnh phi nhân đáng sợ, và cũng có thể lái phi thuyền hàng nghìn, hàng vạn tấn lên bầu trời.

“Nếu như ta có thể có được bản vẽ chế tác của những máy móc này, ta có có thể nắm giữ một chi hùng sư đại quân, chỉ cần có tài nguyên là có thể không ngừng mở rộng, việc này so với bồi dưỡng ra một Vực Sâu còn nhanh hơn nhiều, nó có thể giúp ta lật đổ Đế Quốc với tốc độ nhanh nhất, khống chế được Đế quốc, sau đó tìm được nàng…” Đôi mắt Đỗ Địch An càng ngày càng sáng hơn, trong lòng vô cùng phấn khích, muốn lật đổ Thất đại Vương giả của Đế quốc, chỉ dựa vào một mình hắn thật sự là quá khó!

Nhưng nếu có một Hùng sư Vực Sâu đáp xuống vương đô Đế Quốc, đủ để giúp hắn bình định thế lực dưới trướng của Thất đại Vương giả, thậm chí, nếu như hắn có thể chế tạo ra Cơ giáp Thần Sáng Thế thì sẽ có đủ lực lượng để chống lại Thất đại Vương giả!

Lý do khiến Liên Bang nhiều năm giằng co với Đế quốc nhưng lại không thể phân thắng bại, nguyên nhân rất phức tạp, có lẽ Liên bang cũng giống như Đế quốc, các bên biên giới khác cũng có kẻ thù đang phải đau đầu ứng phó, hoặc là các thế lực ngầm âm thầm đấu đá, giằng co với nhau, nhưng hắn cảm thấy nguyên nhân cốt lõi nhất là bởi vì Liên bang tiến công vẫn luôn không có cách nào vượt qua được phòng tuyến thành Chiến Thần.

Đế quốc mượn ưu thế địa lý của thành Chiến thần, dễ thủ khó công, chỉ cần một nửa quân số là có thể thủ vững. Mà có lẽ Liên bang còn có nguyên nhân khác, hoặc là nội bộ không đủ đoàn kết, liên lụy lợi ích quá nhiều, khiến cho bọn hắn vẫn luôn không thể toàn lực phát động tấn công Đế quốc, nếu không thì chỉ riêng thần pháo Cự ma lúc trước nhìn thấy trên chiến trường cũng đã đủ để cho quân biên phòng của Đế quốc tổn thất nặng nề.

Nếu như không có thành Chiến Thần cao ba ngàn mét này, Đế quốc có lẽ đã không còn sót lại chút gì.

Nhưng mà, đối với Đỗ Địch An, hắn biết cách từ trên bầu trời thành Chiến Thần lén lút vượt qua, nếu như một số lượng lớn máy móc có thể đổ bộ từ trên không xuống Vương đô của Đế quốc sẽ tạo ra một sức công phá khủng khiếp nhất!

“Thần pháo Cự Ma đó, cho dù là Vương giả thì cũng có thể xóa sổ sạch sẽ, ngay cả phi thuyền cũng có thể dùng một pháo mà xuyên thủng, thân thể Vương giả có mạnh hơn nữa cũng không cách nào sánh ngang với hợp kim titan, nhưng mà năng lượng của những Vương giả này rất kỳ dị, nếu như thân thể không hóa thành tro tàn thì bị đánh thủng trái tim cũng có thể sống sót được, giống như Phi Nguyệt vậy.” Đỗ Địch An nghĩ thầm trong lòng, Liên bang có vũ khí khoa học kỹ thuật uy hiếp đến Vương giả, nếu như hắn có thể học được cách chế tạo thì nó sẽ là khởi đầu cho trận chiến của hắn!

Ngày hôm sau.

Đỗ Địch An và Triệu Đại Bảo, cùng với những người cùng phòng khác đi ra ngoài, đến phòng huấn luyện thợ máy ở một khu vực khác của căn cứ. Phòng huấn luyện này vô cùng rộng rãi, là một phòng huấn luyện công cộng, bên trong không có máy móc, việc huấn luyện dựa vào một cái mũ bảo hiểm mô phỏng ra máy móc kết nối với máy tính thông minh để tiến hành huấn luyện, có thể bố trí những chiến trường thực tế khác nhau, có đồng bằng, sa mạc, đầm lầy, đồi núi, rừng rậm,... rất nhiều môi trường khác nhau.

Giờ phút này, trong phòng huấn luyện có hai ba chục người đang huấn luyện, Đỗ Địch An và Triệu Đại Bảo chọn hai máy huấn luyện mô phỏng ở gần nhau, đội mũ bảo hiểm, quét nhãn cầu, đăng nhập vào máy móc.

Đỗ Địch An cố ý dẫn Triệu Đại Bảo đến một vị trí vắng người, chờ cho tai nghe của Triệu Đại Bảo vang ra tiếng nói máy móc “Đăng ký máy móc” hắn nhanh chóng lấy ra hai con mắt đông lạnh trong túi áo, nhét vào hốc mắt, ánh sáng quét nhãn cầu từ trên mũ bảo hiểm chiến vào bên trong mắt, trong tai nghe truyền ra giọng nói phụ nữ một cách cứng nhắc, “Quét nhận dạng… ghi nhận thân phận… thượng sĩ Tô Minh, bắt đầu huấn luyện mô phỏng?”

“Phải!” Đỗ Địch An nói, đồng thời nhanh chóng kéo hai nhãn cầu đã đông cứng xuống nhét vào trong túi, sau đó hít một hơi thật sâu, căng phồng hai tròng mắt lên, ép đôi mắt của mình ra ngoài, lúc này, cảnh tượng trong ánh mắt đã không còn ở trong phòng huấn luyện nữa, mà là vô số ánh sáng bay đến, sau đó đi vào một nơi chất đầy các máy móc, những máy móc này hình dạng vô cùng kỳ quái, một số giống lợn rừng hình người, đầu có hai cái răng nanh, có cái lại giống mãnh hổ, nằm sấp trên mặt đất.

Trong những máy móc này, chỉ có Cơ giáp Hắc Tích mà Đỗ Địch An nhìn thấy là không phải màu đen trắng.

“Tô Minh là một binh sĩ, thân phận của hắn ta bị ràng buộc, chỉ có thể lựa chọn Cơ giáp Hắc Tích thông thường này để huấn luyện, những máy móc khác đều là máy móc giải trí thương mại do công ty chế tạo hệ thống huấn luyện này phát triển…” Đỗ Địch An biết rõ tình hình trước mắt nhờ vào quyển tập sách, sau khi nhìn lướt qua các hình dạng của máy móc khác, hắn ngay lập tức chọn Cơ giáp Hắc Tích duy nhất hiển thị trên trang quân sự làm huấn luyện.