← Quay lại trang sách

Chương 1392 Bất thường (2)

Sau khi chọn máy móc xong thì bắt đầu chọn môi trường và độ khó.

Độ khó chia làm sáu cấp bậc, sơ cấp, trung cấp, cao cấp, khó khăn, đại sư, Vực Sâu!

Cơ giáp Hắc Tích là máy móc một sao, những khó khăn này cũng là tương ứng với độ khó một sao, khi hoàn thành độ khó cấp đại sư, thì có thể thể hiện tiêu chuẩn thao tác đã đủ vững vàng để thông qua khảo hạch Thợ máy hai sao.

Về phần độ khó Vực Sâu, hẳn là trí tuệ nhân tạo mô phỏng ra toàn bộ tiềm lực của Cơ giáp Hắc Tích, nếu như do con người vận hành, trừ khi phải làm được hoàn hảo giống như trí tuệ nhân tạo, không xảy ra bất kỳ sai sót nào thì mới có thể thông qua được.

Lần đầu tiên vận hành máy móc, Đỗ Địch An có chút tò mò và mong chờ, hắn cũng không muốn làm khó bản thân, đầu tiên chọn môi trường đồng bằng, mà trên phương diện lựa chọn độ khó, thấp nhất cũng chỉ có thể chọn độ khó cao cấp, điều này chứng tỏ Tô Minh đã thông qua được độ khó trung cấp, thực lực đạt tới trình độ cao cấp, ở trong Thợ máy một sao, cũng được tính là một thiên tài so với mặt bằng chung.

Sau khi hắn lựa chọn xong, giao diện trước mắt nhanh chóng bị phá vỡ, cảnh thực chiến đang được tải.

Một lát sau, Đỗ Địch An phát hiện mình xuất hiện bên trong một cỗ máy móc, từ gương phản chiến của máy móc nhìn ra ngoài, xung quanh là một khung cảnh đồng bằng. Hắn cúi đầu xuống nhìn, tất cả các phím bấm đều giống như bên trong Cơ giáp Hắc tích, mô phỏng vô cùng chân thật.

Lúc này, trên đỉnh đầu vang lên tiếng đếm ngược bắt đầu đầu chiến đấu.

Đỗ Địch An lướt mắt đánh giá bốn phía xung quanh, hai tay đặt lên bảng điều khiển.

Một tiếng bắt đầu, xung quanh xuất hiện tám chùm sáng, khi chùm sáng tản đi, bên trong là là tám ma vật do số liệu giả định tạo thành, thân thể vô cùng lớn, đó là một con Dạ Lang tám đầu, thân dài hơn mười mét.

Những con Dạ Lang này lông đen xanh, thân thể hết sức linh hoạt, miệng đầy răng nanh, nước dãi chảy dài, liên tục phát ra tiếng gầm gừ, khiến người ta chấn động cả hồn phách, giống như là ma vật thật sự đang vây quanh máy móc.

Rất nhanh, con Dạ Lang đầu tiên đã vọt tới từ sau lưng Đỗ Địch An.

Đỗ Địch An rùng mình, hai tay nhanh chóng phản ứng trên bảng điều khiển, vừa nhấc cần điều khiển lên, máy móc nghiêng người lướt qua, tránh được sự tấn công của Dạ Lang, đồng thời dùng tốc độ tay siêu nhanh kích phát chiến đao laser của máy móc, từng đạo nhấc lên, xuyên qua từ dưới bụng của Dạ Lang, chém nó thành hai nửa.

Lúc này, bảy con Dạ Lang còn lại cũng gào thét đồng thời lao lên.

Đỗ Địch An rùng mình, dùng tốc độ tay siêu nhanh kích phát lực đẩy của máy móc, phút chốc bay lên cao, súng máy toàn thân bắn ra, những viên đạn như màn mưa rơi xuống, oanh tạc lũ Dạ Lang phía dưới trong bụi sương mù.

Cùng lúc đó, hắn lại dùng tốc độ tay siêu nhanh của mình, đồng thời tấn công, đẩy máy dò tia hồng ngoại ra, nhìn thấy bóng dáng của bảy con Dạ Lang từ trong sương mù dày đặc, ngay lập tức hắn hướng tới một con ở ngoài rìa nhất mà chém giết.

Chiến đao laser của máy móc trong tay hắn vô cùng linh hoạt, một đao liền có thể chặt đứt Dạ Lang, ngay sau đó hướng về phía những con Dạ Lang còn lại, rất nhanh đã giết được liên tiếp ba con.

Lúc này, bốn con Dạ Lang còn lại tập trung vào hắn, đồng thời gầm gừ mà lao tới.

Đỗ Địch An xoay chuyển cần điều khiển trong tay, ngón tay nhanh như ảo ảnh, hai chân máy móc chợt bốc khói, một khắc sau xoay tròn mạnh mẽ tại chỗ, chiến đao trong tay giơ ngang, kiếm quang rực rỡ hóa thành một vòng tròn, bốn con Dạ Lang lao lên đồng thời bị chém chết!

Khi thân thể của bốn con Dạ Lang hóa thành ánh sáng trắng rồi biến mất, Đỗ Địch An nghe được âm thanh “Chúc mừng đã thông qua” hắn hơi giật mình, sau đó thì lại thở phào nhẹ nhõm, không ngờ tới lần đầu tiên đã có thể thông qua độ khó cao cấp, xem ra sau khi quen thuộc hoàn toàn, không lâu sau nữa sẽ có thể trở thành Thợ máy ba sao, có thể xin nghỉ phép rời khỏi căn cứ, ra ngoài tìm hiểu bức tranh toàn cảnh về Liên Bang.

Sau khi hình ảnh được trả về trang đó, Đỗ Địch An nhìn thấy hình ảnh vui vẻ đầy màn hình, làm cho tâm trạng của hắn tốt hơn, sau đó tiếp tục lựa chọn độ khó tiếp theo.

Khi Đỗ Địch An đang chìm đắm trong huấn luyện nắm giữ máy móc, trong một phòng làm việc ở tổng bộ quản lý lưu trữ của đội thợ máy biên phòng Liên Bang, có một thanh niên độ chừng hai bảy hai tám tuổi đang pha cho mình một tách cà phê, ngáp dài, chán nản nhìn những số liệu trên màn hình máy tính đang không ngừng nhảy nhót, nhiệm vụ của hắn là quản lý hồ sơ tất cả các binh lính trong đội thợ máy biên phòng khu 3, tuy rằng nói là do hắn quản lý, nhưng mà trên thực tế những số liệu này đều có trí tuệ nhân tạo quản lý, không cần có thao tác của con người, cho nên chức vị này của hắn tương đối nhàn nhã, nhàn đến mức hắn đã muốn đi chơi trò chơi rồi.

Tiếc là, bộ phận quản lý hồ sơ này đã chặn tất cả các tín hiệu từ bên ngoài, cũng cắt luôn tín hiệu nội bộ, cho nên hắn chỉ có thể ngồi đối ngẩn ngơ, cái gì cũng không được làm.

Đột nhiên, một thông báo bật lên từ máy tính trước mặt hắn: “Thông tin binh sĩ bất thường.”