Chương 1398 Tiền vàng thông thiên
Đỗ Địch An sửng sốt, lập tức hiểu được nền tảng cùng thực lực tài chính mạnh mẽ của tập đoàn Rockefeller, cũng như tầm ảnh hưởng của tập đoàn ở nơi này!
Ba người bên cạnh hắn tái mặt vì kinh ngạc, sắc mặt đờ đẫn, thật lâu sau mới hít sâu một hơi, trong lòng tràn đầy cảm xúc.
“Quận Udyr thực ra là tên của một người, ở một khu vực phồn hoa như vậy, nơi mà có nhiều người giàu có nhất của thành phố Đồng Hạm bọn ta, thực ra là tài sản của tập đoàn Rockefeller, nếu những năm tháng ta còn sống, cũng có một con phố mang tên ta, thì chết cũng đáng giá.”
“Sớm đã nghe đến tên quận Udyr từ lâu, nghe nói rằng ngay cả những con đường ở đây cũng được làm bằng vàng, có vẻ như mặc dù những lời đồn đại là phóng đại, nhưng chúng không khác nhau là mấy.”
“Nếu như có thể vượt qua cuộc phỏng vấn, chúng ta có thể ở lại đây mãi mãi!”
“Đúng vậy, chỗ này phải là công dân hạng năm mới được vào, mặc dù chúng tôi có đủ tư cách để đến đây, nhưng việc đào tạo tại căn cứ là vô tận, chưa trở thành thợ mấy bậc Tam Tinh, không đủ tư cách để ra ngoài.”
Ba người bọn họ càng nói càng kích động, trong mắt tràn đầy hưng phấn, thậm chí còn có chút điên cuồng, dù sao cũng chính là sự điên cuồng muốn vượt qua phỏng vấn!
Gã đàn ông trung niên mặc lễ phục khẽ mỉm cười khi nghe lời nói của ba người này, khóe miệng không khỏi nhếch lên, “Lời đồn không hề phóng đại, thậm chí nghèo khó còn hạn chế sức tưởng tượng của lời đồn đại, các ngươi thấy đấy mặc dù con đường này không được làm bằng vàng, nhưng chính là con đường này làm bằng đá xanh đen, không chỉ đắt và khan hiếm, mà còn cực kỳ khó cắt, sử dụng cho con đường này, tuyệt đối không thấp hơn vàng, mà chỉ đắt hơn thôi!”
Nghe đến đây, cả ba người như chết lặng, miệng mở to mắt trộn hết cỡ.
Gã đàn ông trung niên mặc lễ phục liếc nhìn Đỗ Địch An, thấy hắn tuy rằng tò mò ra mặt, nhưng lại không nói gì hết, không khỏi liếc nhìn hắn nhiều hơn, nhưng cũng không cho là lạ, suy cho cùng có một số người hướng nội hơn và không thích nói quá nhiều.
“Đi thôi.” Gã đàn ông trung niên mặc lễ phục thu hồi ánh mắt, đi về phía trước.
Cả ba nghe xong, đều nhấc chân lên chuẩn bị bước theo sau, nhưng nghĩ đến lời hắn nói, thì chân nhẹ bẫng, gần như kiễng chân lên, vì sợ mình dẫm nặng nề, hễ nghĩ đến mình đang đi trên đá xanh đen còn quý giá hơn vàng, thì có cảm giác cả người trở nên nhẹ nhàng, nhanh nhẹn hẳn, hình như cơ thể sắp trôi.
Đỗ Địch An đi theo ba người bọn họ, quay đầu nhìn quảng trường, chỉ thấy người tới người lui, ai nấy đều ăn mặc sang trọng, ăn mặc chỉnh tề, một món trang sức nhỏ trong tay, trông cũng vô cùng đắt giá, cho dù thợ máy đóng quân ở biên phòng bọn họ, ước tính lương một năm cũng không đủ mua một chiếc. Ngoài ra, các màn hình đã được lắp đặt trên nhiều tòa nhà, một số lính canh tuần tra ở các cạnh của quảng trường.
“Trong thế giới của người thường, tiền là chúa tể...” Đỗ Địch An trong lòng thầm nói.
Trong thế giới Tường Lớn của Đế Quốc, giàu có không có nghĩa là tất cả, quyền lực là Chúa Tể, nhưng mà ở đây, giàu có chính là quyền lực!
Chẳng mấy chốc, bốn người họ đi theo sau gã đàn ông trung niên mặc lễ phục, đến tòa nhà lớn nhất ở cuối quảng trường, leo lên những bậc thang rất rộng, đến trước tòa nhà cao tầng, bên cạnh đài phun nước khổng lồ, là một tác phẩm bức tượng điêu khắc, là một ông già, có khuôn mặt nhân hậu, hoặc là một người vĩ đại, hoặc là một người có quyền lực, hắn ta liếc nhìn, bèn đi theo một vài người vào tòa nhà.
Khi vừa bước vào đại sảnh ở tầng trệt của tòa nhà, Đỗ Địch An và ba thợ máy khác đã nhìn thấy hai cỗ máy to lớn đang đứng ở đại sảnh, một cỗ cao khoảng mười lăm mười sáu mét, còn cỗ còn lại cao hơn hai mươi mét. Hai cỗ máy này dường như được đưa ra để triển lãm, đằng trước có rất nhiều người vây lấy xem, còn có người chụp ảnh, trước cỗ máy bọn họ thấp bé như con kiến, đầu chỉ tới mu bàn chân của cỗ máy.
“Đây là cỗ máy Liệt Sa Hiệu!”
“Đó là cỗ máy Kiếm Hổ T3! Úi Giời Ơi!”
Ba người gần đó nhìn thấy hai cỗ máy thì trợn tròn mắt, trong lòng vô cùng phấn khích.
Hai cỗ máy này không thuộc quân đội, không phục vụ trong quân đội, không thành thục như những dòng cỗ máy quân sự chính thức như Hắc Tích Cơ Giáp và Phi Long Cơ Giáp, đề cập đến sự thành thục, bao gồm nhiều khía cạnh, chẳng hạn như chế tạo, thao tác, tính thực tiễn, khả năng thích ứng, v.v… Hắc Tích Cơ Giáp là dòng loại cơ giáp dưới cùng, tuyệt không phải là loại cơ giáp tốt nhất, cũng không phải là loại hiệu quả chiến đấu mạnh nhất, nhưng yếu tố toàn diện của nó, đủ để xếp vào top ba, nên được xếp vào danh sách đại diện cơ bản nhất của quân đội, một trong số các yếu tố quan trọng nhất, là chi phí sản xuất tương đối thấp, có thể sản xuất hàng loạt!
Tuy nhiên, cỗ máy Liệt Sa Hiệu và cỗ máy Kiếm Hổ trước mặt, một cỗ là vua của các máy dòng cấp thấp, một cỗ là dòng cỗ máy nổi bật nhất trong các máy cao cấp, và hai cỗ máy này được phát triển bởi công ty Hosk!
Trong tâm trí của nhiều người đam mê cỗ máy, Liệt Sa Hiệu là vua không ngai trong dòng cỗ máy cấp trung, đánh chết thương hiệu Hắc Tích Cơ Giáp trong tích tắc!