← Quay lại trang sách

Chương 1407 Lồng nhốt

Ánh sáng vàng lóe lên trong con ngươi của Đỗ Địch An, nhìn xuyên qua thang máy và các bức tường, dò xét tầng năm, chỉ thấy tầng này có rất nhiều cơ giáp khổng lồ, những cỗ cơ giáp này quái dị vô cùng, trong cơ giáp lại có bộ phận là máu thịt và các cơ của cơ thể, trên tầng này có ba vùng tối khổng lồ, năng lực thấu thị của hắn ta không thể được nhìn xuyên qua, cho thấy rằng vật liệu của ba vùng tối này rất cứng, có thể so sánh với vật liệu của Phi thuyền Ma Trùng.

Đỗ Địch An khẽ cau mày, chậm rãi bước ra khỏi thang máy.

“Xin mời bên này.” Tên đô con quay lại nói, trong miệng vô thức thêm một tiếng “xin mời”, bỏ đi thái độ thờ ơ trước đó, để không chọc tức con Ma tộc khát máu này.

Đỗ Địch An đi theo phía sau hắn, dọc theo hành lang dài mà đi, trên đường đi cũng không thấy nhiều cơ giáp khổng lồ đứng ở mép tường, có cái cao mười mấy mét, giống hình dạng con người, có cái cao hai mươi mét hơn, nằm sấp dưới mặt đất, giống con cá sấu khổng lồ. Một số loại máy này bề ngoài có cái là vảy cá, một số là có vỏ kim loại, hầu hết chúng có các sợi cơ bên trong. Chúng trông giống như máy nửa bằng kim loại và nửa bằng thịt!

“Những cơ giáp này, không phải tất cả đều dùng cơ thể của ma vật để cải tạo chứ!” Đỗ Địch An thầm kinh ngạc, điều này hắn không có nói ra, để không để lộ khả năng thấu thị của mình.

Một lúc sau, bọn họ đến một tòa nhà hình bầu dục, đây là một trong ba vùng tối mà thấu thị của Đỗ Địch An không thể nhìn xuyên qua trước đó. Tên đô con giơ tay lên, lấy dấu tay trên cửa, tòa nhà được mở ra, quay sang nói với Đỗ Địch An xin mời, rồi dẫn đường đi trước bước vào trong.

Bên trong cửa là một căn phòng rộng rãi, với rất nhiều cơ giáp cao to đứng bên trong, ở giữa có một cái trụ tròn bằng thủy tinh.

Tên đô con đi vào bên trong, như ra hiệu cho Đỗ Địch An.

Đỗ Địch An cũng theo đó mà đứng vào trong trụ, nhìn thấy tên đô con nhập dấu tay vào nút bên cạnh cửa trụ, rất nhanh, cửa trụ đã đóng lại, ngay sau đó, hình trụ dần chìm xuống, giống như thang máy, hạ xuống mười mấy mét, đột nhiên ánh sáng xuất hiện xung quanh, lại rơi vào trong một căn phòng khổng lồ màu trắng bạc bằng kim loại nguyên chất, ở giữa không gian phía trước căn phòng này, có một đài quan sát nhô ra, giống như đầu của một con tàu vũ trụ đang lao vào.

Lúc này, có bốn năm bóng người đứng sau đài quan sát, chính giữa là một thanh niên khôi ngô, dáng vẻ hiền lành, đang trò chuyện cười nói với những người xung quanh.

Đỗ Địch An nhìn sang người thanh niên, gã thanh niên cũng nhìn về phía này, hai ánh mắt giao nhau, gã thanh niên gật đầu cười với hắn, khách khí vô cùng.

Trái tim Đỗ Địch An chợt chùng xuống, hắn đột ngột ra tay, nắm lấy vai tên đô con.

Tên đô con sợ đến run lên bần bật, kinh hãi nói: “Ngươi, ngươi làm sao vậy?!”

Ngón tay Đỗ Địch An khẽ siết chặt, tên đô con đột nhiên mặt mày vặn vẹo đau đớn, cầu xin lòng tha mạng.

Lúc này, khối trụ đã đáp xuống đáy phòng kim loại, mấy người ở trên đài cao phía trước cũng ngừng nói chuyện, nhìn Đỗ Địch An trong trụ, khi bọn họ nhìn thấy Đỗ Địch nắm lấy tên đô con trong tay, ai đó cau mày.

“Xin chào, xưng hô thế nào đây?” Một giọng nam nhẹ nhàng truyền đến từ bức tường kim loại, dường như từ bốn phương tám hướng truyền đến, không tìm được phương hướng cụ thể.

Đỗ Địch An liếc nhìn xung quanh, không có cái loa riêng nào, âm thanh dường như được truyền qua bức tường kim loại thông qua một loại cộng hưởng nào đó, sắc mặt hắn ta trở nên lạnh lùng, lãnh đạm nói: “Đỗ Địch An.”

“Xin chào, anh Đỗ, ta là chủ tịch chi nhánh của công ty Hosk tại thành phố Đổng Hạm, Felix.” Giọng nam nhẹ nhàng tiếp tục truyền đến, Đỗ Địch An nhìn thấy mép miệng người thanh niên đẹp trai ở giữa đài quan sát đang động đậy, rõ ràng là hắn ta đang nói.

Tên thanh niên này trở thành chủ tịch chi nhánh của Hosk khi còn trẻ như vậy, điều này cho thấy người này có ô dù rất lớn.

Đỗ Địch An lạnh lùng nói: “Phần giới thiệu nhàm chán đã kết thúc, ngươi có thể nói chuyện chính được rồi?”

Felix cười nói: “Nếu anh Đỗ không đợi được nữa, ta cũng sẽ không nói nhảm nữa. Bọn ta tìm ngươi đến, chủ yếu là với hy vọng ngươi có thể gia nhập công ty Hosk của bọn ta, như ngươi có thể thấy, ngươi không hề đơn độc ở đây… Có rất nhiều chiến binh Ma tộc như ngươi, hy vọng ngươi có thể đóng góp cho công ty Hosk của bọn ta như họ, trong tương lai bọn ta tuyệt đối sẽ không bao giờ đối xử tệ với ngươi.”

“Nếu ta nói đồng ý, có phải ta có thể rời khỏi đây không?” Đỗ Địch An nhìn thẳng vào mặt hắn.

Felix khẽ cười nói: “Nếu như ngươi đồng ý, chúng ta có thể ký hợp đồng, ngoài ra, còn cần ngươi phải phối hợp tý, cấy vào Thần Hạch của bọn ta, như vậy mới có thể đảm bảo cho cả hai được yên tâm”

“Thần Hạch?” Đỗ Địch An lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, lại hiện lên trong đầu tình trạng cơ thể của Tống Minh và Tuyết Hàm khi bị thấu thị quét qua, trong lòng khẽ cười lạnh nhạt.

“Đó là một con chip rất nhỏ, cần được cấy vào trong não của ngươi, nhưng ngươi có thể yên tâm rằng, công nghệ của bọn ta rất tiên tiến, sẽ không gây tổn thương cho ngươi đâu.” Felix mỉm cười nói.