Chương 1406 Không thể khiêu khích (2)
Rocco ho nhẹ một tiếng, nói: “Đỗ tiên sinh, mời đến bên này.”
Mấy người đi đến giữa bãi cỏ, ở phía sau mấy hàng pin mặt trời, có một căn nhà trệt nhỏ, xây dựng bằng kim loại, Đỗ Địch An dùng thấu thị nhìn lướt qua phía dưới nhà trệt, bên trong quả nhiên có không gian khác, là một nhà máy xây dựng trong lòng đất, vô cùng rộng rãi, có không ít máy móc và công nhân.
Trước nhà trệt nhỏ có thủ vệ, ngăn cản trước mặt Tống Minh: “Xin xuất trình thẻ ID.”
Tống Minh giận dữ, quát: “Mắt chó của các ngươi mù rồi à, bố mày vừa từ nơi này rời đi, các ngươi không nhìn thấy sao?!”
Mấy người thủ vệ vẻ mặt lạnh lùng, một người trong đó hoài nghi giơ súng Laser lên, nói: “Nếu không xuất trình thẻ ID, ta sẽ nổ súng!”
Tống Minh tức giận đến mức thân thể run rẩy, vẻ mặt tái mét, lấy thẻ ID từ trong túi ra, ném vào người tên thủ vệ.
Thủ vệ nhìn thoáng qua, gật đầu, trả lại thẻ ID cho hắn.
“Mấy con chó giữ nhà các ngươi, chờ đó cho bố mày!” Tống Minh thu lại thẻ ID, nổi giận đùng đùng đi vào nhà trệt nhỏ.
Rocco mang Đỗ Địch An và Tuyết Hàm đi đến trước mặt thủ vệ, lấy ra một tập tài liệu trong tay, thủ vệ mở ra nhìn thoáng qua, gật gật đầu, nghiêng người cho qua.
Bên trong nhà trệt nhỏ có thang máy, thông đến nhà máy trong lòng đất.
Đi vào tầng thứ nhất của nhà máy, Đỗ Địch An nhìn thấy một bức tượng khổng lồ bằng vàng, là một người đàn ông trẻ tuổi với gương mặt phương Đông cực kỳ đẹp trai.
“Đây là người sáng lập tập đoàn Lockefeller bọn ta, Lockefeller Polk.” Rocco thấy bức tượng bằng vàng, vẻ mặt cung kính, giới thiệu cho Đỗ Địch An.
“Đây là anh chàng đẹp trai gần với Thần Khoa học kỹ thuật mà ta từng gặp, gần đến hoàn mỹ.” Tuyết Hàm ở bên cạnh nhìn thoáng qua khuôn mặt của bức tượng vàng, trên mặt lộ ra ý cười.
Đỗ Địch An thản nhiên nói: “Người hoàn mỹ, chính là Thần.”
“Thần Khoa học kỹ thuật chính là Thần hoàn mỹ!” Rocco cười nói.
“Thần hoàn mỹ, chính là ma.” Đỗ Địch An hờ hững nói.
Rocco và Tuyết Hàm sững sờ, nụ cười trên mặt biến mất, Rocco cau mày nói: “Đỗ tiên sinh, lời nói không thể nói lung tung, nói xấu Thần Khoa học kỹ thuật là tội nặng, được rồi, chúng ta đi thôi.” Nói xong, đưa Đỗ Địch An đến trước phòng làm việc của nhà máy gia công trong lòng đất ở tầng thứ nhất.
Gõ cửa.
“Vào đi.”
Rocco đẩy cửa vào, bên trong là một người đàn ông cường tráng, vóc người thô kệch, vai thô đầu to, đang ngồi xoay tròn trên ghế làm việc, trên bàn trước mặt bày hai chai rượu vang, trên ngón tay đeo mấy cái nhẫn vàng lớn, nhìn qua quê mùa đến kỳ cục.
“Giám đốc.” Rocco nịnh nọt kêu lên.
Người đàn ông cường tráng ngẩng đầu lên, ánh mắt lập tức rơi trên người Đỗ Địch An, giọng ồm ồm nói: “Đây chính là Ma tộc kia?”
“Vị này là Đỗ Địch An tiên sinh, đến từ Tường Ma.” Rocco khách khí nói.
Người đàn ông cường tráng rên nhẹ một tiếng, đứng lên nói: “Ta biết rồi, ở đây không còn việc gì của ngươi nữa, trở về đi.”
Rocco gật gật đầu, quay người rời khỏi văn phòng, nhiệm vụ của hắn đến đây kết thúc.
“Ngươi đi theo ta.” Người đàn ông cường tráng nói với Đỗ Địch An, lập tức đi ra khỏi văn phòng.
Đỗ Địch An lập tức đi theo, nhưng thấy Tuyết Hàm không đi theo mới quay đầu liếc nàng một cái, nở nụ cười nhàn nhạt: “Chức trách của ngươi không phải là vệ sĩ sao? Ngươi không sợ ta tấn công, giết chết cái đồ to lớn này sao?”
Tên đô con đang đi phía trước nghe thấy lời nói của Đỗ Địch An, bước chân hơi khựng lại, khóe miệng co giật hai lần, sau đó khịt mũi nói: “Anh Đỗ Địch An, ta biết người rất mạnh mẽ, nhưng ta khuyên ngươi đừng làm những chuyện ngu ngốc, nếu không thì thân phận của ngươi, dữ liệu hình ảnh của ngươi, bao gồm cả dữ liệu về cơ thể của người, cũng sẽ được công bố ra thế giới, với thực lực của Liên bang bọn ta, không khó để bắt người đâu!”
Tuyết Hàm biết Đỗ Địch An chỉ đang cố ý hù dọa tên đô con, cười nói: “Nhiệm vụ của ta là hộ tống ngươi đến đây, bây giờ ngươi đã đến nơi, thì không có việc của ta nữa.” Nói xong, bèn xoay người rời đi.
Đỗ Địch An nhún vai, thu hồi ánh mắt, trong mắt thoáng qua một tia lạnh lẽo.
Tên đô con đi trước dẫn đường, đi đến trước một thang máy, cùng Đỗ Địch An đi vào.
Đỗ Địch An dò xét căn cứ từ trên xuống dưới, nhìn thấy rất nhiều bóng dáng mang nguồn nhiệt, đa số là Kẻ Đi Săn, một bộ phận tương đối ít hơn là Kẻ Giới Hạn, số lượng Thập Hoang giả lại càng ít hơn, tổng cộng chỉ có hai ba chục người, ở bên trong chỗ này, lại có nguồn nhiệt phản ứng của bốn kẻ Chúa Tể.
“Đây hẳn chỉ là một xưởng chi nhánh, công ty Hosk tọa lạc khắp Liên bang có mặt ở hàng trăm thành phố, trong xưởng trụ sở chính có thể có cao thủ cấp Vực Sâu” Đỗ Địch An nói thầm trong lòng, với thực lực tài chính của Liên bang, không khó để đào tạo ra những Hành Tẩu Giả Vực Sâu, các Chiến binh Ma tộc ở Liên bang suy cho cùng thì chỉ là tồn tại hắc ám mà thôi, là kẻ thù, dị tộc của biên giới, không được phép tồn tại công khai, vì vậy không có cách nào đào tạo số lượng lớn.
Chẳng mấy chốc, thang máy đã đến tầng sâu nhất của xưởng ở dưới lòng đất, năm tầng.
Hai trong số bốn luồng nguồn nhiệt phản ứng Kẻ Chúa Tể, thì đang ở tầng này, mà phản ứng nguồn nhiệt của tầng này cũng là ít nhất, với tổng số không quá 30 người.