← Quay lại trang sách

Chương 1410 Cơ giáp đấu Ma (2)

Felix cười khúc khích: “Tất nhiên là có thể, nhưng giá trị của hắn ta phải là giúp chúng ta cải thiện cơ giáp, các vị, hãy đi thông báo cho những người khác, cơ giáp Ma Đấu đã bắt đầu, hãy nhớ lấy, các ngươi có thể đặt cược, nhưng không được khống chế kết quả, không thể bán thông tin tình báo của hắn ta, nếu không một khi bị phát hiện, dù ăn bao nhiêu cũng phải ói ra, kể cả tính mạng!”

Vài người bên cạnh hắn gật đầu liên tục, luật chơi này họ đều hiểu.

“Cứ như vậy nhốt ta ở đây, chắc không có rảnh vậy chứ...” Đỗ Địch An dựa vào tường, khóe miệng khẽ vểnh lên, “nếu như là ta, có lẽ sẽ tìm cách khống chế mạnh mẽ để lợi dụng ta giúp cơ giáp của bọn họ luyện tập, nếu bọn họ không nghĩ đến điểm này, có lẽ ta phải nghĩ cách ngụ ý một tí, chỉ có như vậy, ta mới có thể thoát ra ngoài, ôi không, thoát ra ngoài lại vô nghĩa như thế...”

Trong nháy mắt, Đỗ Địch An ở trong căn phòng toàn màu bạc đã ba ngày rồi, Felix cũng không có tới quấy rầy. Chỉ là mỗi ngày đến bữa ăn, sẽ thức ăn máu me đầm đìa từ trong van ngầm tràn vào.

Đỗ Địch An có cố gắng tấn công từ van ngầm, nhưng van ngầm được thiết kế rất khéo léo, giống như một ống thoát nước, thức ăn rơi từ trên xuống dưới, không gian bên trong rất hẹp, chỉ có miệng bát dày, còn bên trên van ngầm cũng là cửa van kim loại cứng cáp không kém, dù co xương duỗi người vào van kim loại cũng bị van trên chặn lại không thể xuyên qua được.

Rõ ràng là những người này không coi hắn ta là “con người”, các thức ăn ném vào, đều là thịt và máu tươi, nhuốm đầy máu, không có khay đựng gì cả, như là …... quăng đồ ăn cho một con dã thú hung dữ!

Đỗ Địch An đã ngầm dùng thấu thị kiểm tra số máu thịt này, rất giàu đạm và bổ dưỡng, không bị nhiễm vi rút, cũng không có bị vi khuẩn phá hoại, chỉ có những vi trùng bình thường, những vi trùng chỉ sẽ khiến cho người ta phát bệnh, phát sốt, nhưng đối với hắn mà nói, lại hoàn toàn không đáng kể, chỉ cần khôn có virus xác sống, Đỗ Địch An cảm thấy các phân từ Hoang Thần trong cơ thể bản thân, đủ để giết chết đại bộ phận các loại vi trùng.

Ăn uống đái ỉa, Đỗ Địch An đều giải quyết trong căn phòng màu bạc, sau khi ỉa xong cũng không còn giấy vệ sinh, lẽ ra hắn ta có thể sử dụng năng lực ma ngấn để giải quyết vấn đề vệ sinh ở phương diện này, nhưng để tránh việc năng lực bị lộ, hắn ta nhẫn nhịn chịu đựng, để cho bản thân nhiễm bẩn nhớt nhác.

“Các ngươi muốn làm hao mòn lòng kiên nhẫn ta sao? Vô dụng thôi, ta sẽ không chịu thua đâu!”

“Các ngươi cứ nhốt ta như vậy, cho dù trăm năm trôi qua, ta cũng không chịu thua đâu!”

Ngoài thời gian nghỉ ngơi và tấn công bức tường ra, Đỗ Địch An hết lần này tới lần khác tới khu vực giám sát của đài quan sát, lớn tiếng giận dữ hét lên, hy vọng lời nói của mình sẽ cho đối phương một chút gợi ý.

Nhưng thời gian chậm rãi trôi qua, vẫn không có động tĩnh gì, nếu đổi thành một người bình thường, có lẽ lúc này đã có chút cáu kỉnh.

Đỗ Địch An biểu hiện rất cáu kỉnh, ngoài ngồi im suy nghĩ ra, thì lúc nào cũng cau mày, thỉnh thoảng lại giơ tay đập mạnh chân vào tường, hoặc giậm chân đột ngột, có vẻ tâm trạng lo lắng như đang vướng phải chuyện gì đó.

Hắn biết rằng, đối phương cứ chần chừ không xuất hiện, những gì muốn thấy là những chuyện này đây.

Đến ngày thứ năm.

Khi Đỗ Địch An dựa vào tường với vẻ mặt u ám cúi đầu nghỉ ngơi, trên đỉnh đầu đột nhiên vang lên một giọng nói, ngẩng đầu nhìn lên, Felix cùng một số nhân vật trung niên và cao tuổi ăn mặc chỉnh tề đi tới trên đài quan sát, hiển nhiên là các cấp cao cùa công ty Hosk, chính là Felix nhẹ giọng nói: “Anh Đỗ Địch An, bây giờ ngươi suy nghĩ sao về chuyện hợp tác?”

Đỗ Địch An sắc mặt trầm ngâm, nói: “Nghĩ cũng đừng nghĩ tới!”

“Ta biết, Ma tộc các ngươi cứng đầu lắm.” Felix cười nhẹ nói: “Đáng tiếc, chỉ có sức mạnh cơ thể ma quỷ, nhưng là không có một bộ não phù hợp, cho dù ngươi cự tuyệt bọn ta, ngươi vẫn là phải phục vụ bọn ta thôi, trên đời này, không ai có thể từ chối ta, hay từ chối Rockefeller cả!”

Đỗ Địch An trái tim nhảy dựng, có chút bất ngờ ngoài ý muốn, nhưng sắc mặt lại có chút thay đổi, “Ý của ngươi là gì?”

“Trong chiếc lồng ma này, ngươi không thể ra ngoài được đâu, nhưng ta có thể cho cơ giáp của bọn ta đi vào.” Felix cười và nói: “Ngươi chiến đấu với cơ giáp mới nhất do công ty Hosk của bọn ta phát triển, để giúp bọn ta cải thiện hệ thống chiến đấu, ngươi không thể không hợp tác trong vấn đề này, nếu ngươi không chiến đấu, sẽ bị giết bởi cơ giáp của bọn ta, ngươi chỉ có thể chọn chiến đấu và chiến đấu cho đến khi chết mới thôi!”

Trên khuôn mặt hắn ta nở một nụ cười ôn hòa, nhưng lời nói của hắn ta rất tàn nhẫn.

Đỗ Địch An thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng vẻ mặt lại vô cùng ảm đạm, cười khẩy nói: “Ngươi không sợ ta tiêu diệt cơ giáp của ngươi sao? Giết những cơ giáp sư mà các ngươi dày công đào tạo?!”

“Không cần phế phẩm, Hosk chỉ cần sản phẩm tinh luyện!” Phản ứng của Felix rất đơn giản thẳng thắn dứt khoát.

Đỗ Địch An nhìn về phía người thanh niên chừng hai mươi tuổi này, máu lạnh không thua gì quý tộc và Kẻ Đi Săn hủ bại ở trong Tường Lớn, trong lòng hắn không cảm thấy ớn lạnh, ngược lại còn có chút vui mừng, nếu không phải một kẻ máu lạnh và tàn nhẫn như vậy, cũng không dám dùng thủ đoạn này để bức hại hắn, và sự mong đợi của hắn cũng đã không thành.