Chương 1412 Bại
Lần đầu tiên Đỗ Địch An nhìn thấy sự các đòn tấn công kết hợp giữa quái vật và máy móc này, hắn hơi ngạc nhiên, nghĩ rằng khá thú vị, giơ tay lên, thì lớp vảy màu vàng đất trên tay đã thạch hóa hoàn toàn, biến thành cánh tay bằng đá, một tiếng binh vang lên, tên lửa va vào, một lực va chạm kinh hoàng đẩy người hắn bay ra, va vào bức tường phía sau, đột ngột phát nổ, mùi thuốc súng nồng nặc bốc lên, khói bụi bốc lên mù mịt.
“Cơ Giáp Thần Thủ Ngạc quả nhiên rất lợi hại, còn chưa thể hiện sức mạnh của Ma tộc, đã đánh cho Ma tộc không còn khả năng đánh trả!” Trên đài quan sát, một lão già râu trắng áo quần chỉnh tề vuốt lòng bàn tay và cười nói.
Một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi khác ở bên cạnh cười nhẹ nói: “Xem ra ngươi cũng như ta rồi, đều đặt cược vào cơ giáp của chúng ta.”
“Cơ giáp Thần Thủ Ngạc này đã được phát triển trong hơn hai năm nay rồi, đã trở nên hoàn hảo, có thể kết nối hoàn hảo các tế bào thần kinh của chiến binh Ma tộc, mà còn do Luke điều khiển, muốn đánh bại một Vực Sâu còn không dễ như trở bàn tay sao.” Lão già râu trắng cười nói.
Felix khẽ cười và nói: “Ta đã bảo Luke phải nương tay, đừng dễ dàng giết hắn ta như vậy, đây chỉ là một món khai vị, không kích động gã đó làm sao mà có hứng thú đặt cược.”
Lúc này, khói nổ ở gian phòng phía dưới dần dần mờ mịt, vài người nhìn xuống, nhưng phát hiện không có tiếng đánh nhau trong làn khói mờ mịt, cơ giáp Thần Thủ Ngạc nằm im tại chỗ, có vẻ là đang chờ đợi một cơ hội để hành động.
Có người tìm kiếm bóng dáng của Đỗ Địch An trong làn khói, kiếm hơn nửa ngày, nhưng không tìm thấy.
Cho đến khi làn khói hoàn toàn biến mất, bị hút đi bởi một cái van ngầm trên tường, lúc này, mọi người mới phát hiện ra, Đỗ Địch An không biết đã xuất hiện ở trên lưng cơ giáp Thần Thủ Ngạc từ lúc nào, mà cơ giáp Thần Thủ Ngạc cũng không có phản ứng tấn công gì.
“Chuyện gì xảy ra, Luke đang làm sao vậy!” Lão già râu trắng cau mày, vẻ mặt không vui.
Felix trong mắt lóe lên một màu quái dị, nhìn chằm chằm nói, “Có vẻ như...hắn ta đã thắng.”
Khi lời nói của hắn ta vừa dứt, Đỗ Địch An ngồi trên lưng cơ giáp Thần Thủ Ngạc có chút phản ứng, ngẩng đầu lên nhìn về phía hắn ta, nở một nụ cười trên mặt, sau đó nhảy ra khỏi lưng cơ giáp Thần Thủ Ngạc, luồn xuống phía dưới cơ giáp, một lúc sau, hắn ta trồi lên từ bên dưới cơ giáp, trên tay cầm một bóng dáng đang hôn mê, đó là người điều khiển cơ giáp, Luke!
“Cảm ơn vì bữa ăn ngon.” Đỗ Địch An mỉm cười.
“Chết tiệt!” Lão già râu trắng tức giận, không còn nửa phần bình tĩnh ưu nhã như trước nữa, “Luke làm sao vậy, tại sao lại thua không rõ nguyên nhân vậy? Tối hôm qua có phải là bị teo não rồi không? Chết tiệt thật! Chết tiệt thật!”
“Cơ Giáp Thần Thủ Ngạc làm sao mà thua được...” Người bên cạnh sửng sốt.
“Luke chết tiệt này, ta đặt cược cho hắn năm triệu!!” Người đàn ông trung niên kia vẻ mặt dữ tợn đằng đằng sát khí.
Felix ánh mắt lóe lên, “Thật thú vị, đợi tí nữa bộ phận kỹ thuật phân tích tình huống bên trong, rồi gửi cho mọi người, đừng để họ nghĩ là chúng ta đang thao túng mờ ám, ta lại muốn xem, tên Ma tộc này với sức mạnh của Vực Sâu, đột phá cơ giáp Thần Thủ Ngạc của chúng ta như thế nào”
“Chủ tịch, ta cảm thấy phải xử từ Luke!”
“Không sai, hắn đã phản bội chúng ta!” Lão già râu trắng người đầu tiên đứng ra phụ họa.
Felix liếc nhìn vài người, vẻ mặt cực kỳ lãnh đạm, giống như nhìn vài tên khốn hèn mọn mặc áo khoác lộng lẫy, hừ lạnh một tiếng: “Có thể trách ai khi mà đánh cược sai lầm? Lần sau, các ngươi hãy sáng mắt lên! Tổn thất của các ngươi là chuyện vặt vãnh, nếu có thể tìm ra được những sai sót trong cơ giáp Thần Thủ Ngạc, hoàn thiện cơ giáp này, thì tổn thất nhỏ này há là gì đây?!”
Có vài người không ngờ rằng vốn luôn hiền lành như hắn ta lại thay đổi sắc mặt, nhưng bọn họ biết người thanh niên này tàn nhẫn, nhất định không phải người tử tế, nên gật đầu ngay lập tức, nhưng trong lòng có chút bất mãn, nghĩ rằng tiền tổn thất đó đâu phải của ngươi đâu.
“Anh Đỗ, trận chiến đã kết thúc, hãy giao nộp lại Luke và cơ giáp, bọn ta sẽ cử người đến thu dọn, mong ngươi hợp tác.” Felix quay đầu vào trong căn phòng màu bạc nguyên chất và nói với Đỗ Địch An.
Đỗ Địch An cười một tiếng, “Vô địa bàn của ta, đồ đạc là của ta.”
Nói xong, đầu không quay lại mà đem theo Luke chui lại vào cơ giáp Thần Thủ Ngạc.
Vừa chui vào cơ giáp, Đỗ Địch An đã đánh cho Luke tỉnh dậy.
Luke nhìn thấy vai của bản thân bị Đỗ Địch An nắm lấy, sắc mặt không ổn, sợ đến nổi sắc mặt trắng bệch, kinh hãi nói: “Ngươi, sao ngươi lại ở đây?”
“Uy lực của con cơ giáp này, ngươi vẫn chưa thể hiện hết sức mạnh ra đúng không?” Ánh mắt Đỗ Địch An cực kỳ lạnh lùng, không giấu giếm sát khí.”Có phải là ngươi có thể phát huy ma ngấn của bản thân thông qua cơ giáp này đúng không?”
Luke nhìn thấy ánh mắt đằng đằng sát khí của Đỗ Địch An, tim đập thình thịch, muốn phản kháng, nhưng bàn tay trên vai đã bóp nát xương cốt, thông qua chỉ số năng lượng dò được trên máy, hắn biết Đỗ Địch An là cấp Vực Sâu thật sự, đối với đẳng cấp phân định của Ma tộc, hắn đương nhiên biết rất rõ ràng, sức chiến đấu của chính mình ở trước mặt Đỗ Địch An, giống như đứa bé trước mặt cường giả, không có chút sức lực nào!
“Ngươi, sao ngươi biết được?” Luke sắc mặt trắng bệch, giọng run rẩy nói: “Ngươi đừng có giết ta, ngươi không thể giết ta!”