← Quay lại trang sách

Chương 1417 Biểu diễn (2)

Đỗ Địch An dùng thấu thị quét qua, phát hiện trong trán của con giao long có bệ phóng tia laser, hiển nhiên có thể bắn ra từ trên trán.

“Người thiết kế ra cỗ cơ giáp này, lẽ nào là người Hoa Hạ? Cưỡng ép lắp đặt bốn cái móng vuốt sắc nhọn cho ma mãng, điều này lại càng tăng thêm sơ hở cho nó!” Đỗ Địch An thầm nghĩ, dưới năng lực thấu thị, hắn thực sự có thể nhìn ra khuyết điểm của những cỗ cơ giáp này, hơn nữa còn vô cùng rõ ràng, dù sao thì tầm mắt của hắn cũng rất cao, tất cả những gì hắn thấy đều là ma vật chân thật và vô cùng hung ác, mà những cỗ cơ giáp này đều là được thiết kế ra.

Những nhà thiết kế không bao giờ có quá nhiều kinh nghiệm chiến đấu và hiểu biết đủ sâu về sức mạnh.

“Tia laser trên trán của giao long này có thể làm ta bị thương, chiến đao trong tay cơ giáp Vượn Tuyết này chất liệu nhìn có vẻ cứng rắn, nhưng mà không đủ sắc bén, so với lưỡi đao Cát Liệt của ta thì dày hơn nhiều.” Đỗ Địch An liếc mắt nhìn qua hai cỗ cơ giáp một lát, hắn đã biết được kết quả, suy nghĩ một chút, hắn không trực tiếp ra tay từ chỗ sơ hở mà một chiêu giết chết chúng, tuy rằng như vậy sẽ chấn động đến đám người Felix, nhưng cũng chỉ có vậy thôi, không có tác dụng gì khác nữa, mà ngược lại còn tăng thêm phiền phức cho bản thân, khiến cho vượt ngục lần sau xuất hiện biến số.

“Lại đến lúc biểu diễn rồi.” Đỗ Địch An thở dài trong lòng, chủ động vọt tới chỗ cơ giáp Vượn Tuyết kia.

Cơ giáp Vượn Tuyết phát ra tiếng gầm gừ liên tục, khí thế hừng hực, giống như một con ma vật còn sống, vung hai lưỡi đao quét ngang về phía Đỗ Địch An, sống đao vung vẩy uy thế hừng hực.

Đỗ Địch An tiến vào Ma thân kẻ Mai Rùa, ra sức chống đỡ một chiến đao, sau đó bị đánh bay ra ngoài.

“Hay lắm!”

Đám người lão Bạch Hồ đứng phía sau màn hình vui vẻ vỗ tay khen ngợi, lần này bọn họ vốn định đặt cược Đỗ Địch An, nhưng Felix lại phái ra hai cỗ cơ giáp, thế là bọn họ trực tiếp đặt cược về phía cơ giáp, giờ phút này nhìn thấy Đỗ Địch An vừa đối mặt bị đã đánh bay, không nhịn được mà nhảy nhót hoan hô.

Đỗ Địch An vừa mới đứng lên, cơ giáp Giao Long đã gào thét vọt tới, khí thế hừng hực nhưng mà tốc độ lại hơi chậm chạp, làm cho Đỗ Địch An khẽ thở dài, nếu như không có sự vướng bận của bốn cái móng vuốt kia, không chừng tốc độ của nó có thể tăng lên gấp đôi.

Hắn chẳng thèm nhúc nhích, khi Giao Long đến gần mới tiến hành chống trả, xoay người cưỡi lên trên Giao long.

Lớp vảy sau lưng Giao Long nhanh chóng bắn ra, đám vảy bắn ra như đạn lạc cắt lên người hắn.

“Từ chỗ này đánh xuống một quyền, đem sự chấn động vào đến bên trong cơ giáp sư là có thể nhanh chóng chấm dứt…” Trong đầu Đỗ Địch An xuất hiện ý nghĩ này, nhưng hắn không làm, giả vờ như tay không bắt được, bị ném từ trên lưng của Giao Long xuống.

“Tiểu tử này sắp không chịu nổi nữa rồi.” lão Bạch Hồ cười nói.

“Dù sao thì đó cũng là cơ giáp Thần Hầu và cơ giáp Giao Long mà, so với cơ giáp Thần Thủ Ngạc còn mạnh hơn, hai cơ giáp cùng tấn công một lúc, cho dù có là trung vị Vực Sâu cũng phải quỳ xuống.” Một người cảm thán nói, trong lời nói mang theo sự chắc chắn và tự tin.

Trong căn phòng màu bạc tinh khiết, Đỗ Địch An dường như đã rơi vào thế hạ phong, bị hai cơ giáp áp bức đến chân tay luống cuống, thi thoảng còn bị thương, cảm giác như sắp không thể chống đỡ được nữa.

Nhưng mà, bảy tám phút sau, Đỗ Địch An vẫn luôn bị nhốt trong vòng vây của hai cơ giáp lại có thể tìm được một khoảng trống mà chui ra, đảo ngược tình thế bất lợi, làm người xem vô cùng kích thích.

“Bọn chúng tuy rất mạnh, nhưng phối hợp không đủ chặt, nếu không tên tiểu tử này đã chết từ sớm rồi.” Lão Bạch Hồ nhìn thấy cục diện giằng co, sắc mặt ưu tư.

Người bên cạnh cười nói: “Kéo dài càng lâu, bọn chúng sẽ phối hợp càng ăn ý, tiểu tử này nhất định sẽ thua, lần này ta cược gấp đôi, nếu như thắng thì số tiền thua lỗ lần trước có thể kiếm về rồi!”

Trong căn phòng, Đỗ Địch An tính toán thời gian, cảm thấy màn biểu diễn đã khá ổn rồi, với con mắt của những người tầm thường như Felix, về cơ bản sẽ không thể nhìn thấy những điều tinh vi trong màn biểu diễn, hơn nữa những người tầm thường đó muốn bắt kịp chi tiết trận đấu của hắn là không có khả năng, nếu đổi lại là những Vực Sâu khác chỉ cần liếc mắt một cái đã có thể nhìn thấu màn biểu diễn của hắn, dù sao thì cả hắn còn nhìn thấy bản thân mình biểu diễn giả trân cỡ nào.

Hắn bắt đầu phản công từ cơ giáp Giao Long, Đỗ Địch An đánh bay một cái móng kim loại của Giao Long, tuy rằng móng vuốt này được khảm vào rất chắc chắn, nhưng dù sao cũng không phải là do nó tự mọc ra, bị hắn trực tiếp đánh gãy và lộ ra khoảng trống bên trong.

Đỗ Địch An ngay lập tức chui vào.

“Cái quái gì đang xảy ra vậy?” Đám người của lão Bạch Hồ đứng trước màn hình nhìn thấy màn phản công bất ngờ này, rất kinh ngạc, có vẻ như cơ giáp Giao Long đang thất thủ, cứ như vậy để cho Đỗ Địch An phá hủy đi một móng vuốt sắc bén, lại còn để hắn chui được vào bên trong!

Nét mặt Felix sa sầm xuống, nói: “Chuẩn bị cho cơ giáp Thần Hầu, một khi Giao Long gặp nguy hiểm hoặc là không khống chế được, lập tức giết chết.”

Ngay lúc này, cơ giáp Giao Long bất ngờ ngừng chuyển động, cùng lúc đó, có một bóng người nhảy ra từ trong miệng của Giao Long, nhào tới trên người cơ giáp Thần Hầu, từ lỗ tai của nó mà chui vào bên trong.