Chương 1419 Phá lồng (2)
“Felix, ta đến đây.” Trong đôi mắt đen láy của Đỗ Địch An hiện lên một tia sáng, chợt toàn thân ma hóa, tiến vào ma thân kẻ Tách rời, những lưỡi đao Cát Liệt từ trên người bật ra, toàn thân giống như một con quái vật tỏa ra sự hung tàn, lưỡi đao Cát Liệt nhảy múa điên cuồng, hắn lao đến một vách tường, cơ thể rung lên đột ngột, chiến đao Cát Liệt sau lưng đập ầm ầm vào vách tường.
Phốc!
Vách tường nứt ra, bị chém ra thành một mảng lớn!
Đỗ Địch An rút lưỡi dao ra khỏi tường, bả vai và lưng có mấy lưỡi dao Cát Liệt dữ tợn đâm ra, đâm vào vách tường bên cạnh lỗ hổng này. Góc đâm vào của lưỡi dao Cát Liệt hoặc là song song, hoặc là thẳng đứng, trong nháy mắt đã xuyên thủng mấy lỗ, vẽ nên những vết nứt thật dài trên vách tường.
Đỗ Địch An co rút lưỡi dao Cát Liệt kéo dài trên tay, nắm tay đấm vào giữa mấy lỗ thủng này, bùm một tiếng, vách tường bị lõm vào bên trong, đây là một bức tường bằng hợp kim kim loại.
“Không biết lưỡi dao Cát Liệt của ta có thể chém được vật liệu hợp kim này hay không…” Đỗ Địch An nhìn thấy vách tường hợp kim bị lõm vào, ánh mắt hơi động, lúc trước hắn tấn công vào khe xả khí trên tường, trong mắt hắn vách tường này giống như một mảnh lưới, lưỡi dao Cát Liệt có thể rơi chuẩn xác vào mỗi đường cong của tấm lưới, cho dù là hắn dùng kẻ Mai Rùa hóa đá lưỡi đao cũng có thể phá vỡ bức tường.
Vèo!
Lưỡi dao dưới ý nghĩ của Đỗ Địch An được nâng lên, quét ngang qua vách tường bên cạnh.
Lực va chạm mãnh liệt và cảm giác hơi đau đớn truyền đến, Đỗ Địch An cảm giác lưỡi dao đã rơi vào trong một thứ vô cùng cứng cỏi, hắn thấy vách tường kia lại bị xé ra, lưỡi dao kẹt vào bên trong.
“Độ dày khoảng ba mươi centimet…” Đỗ Địch An nhìn vào mép tường hợp kim, nếu độ dày này đạt tới một mét, e là cả lưỡi dao Cát Liệt của kẻ Tách Rời cũng không thể đâm thủng.
Không dừng ở đó, Đỗ Địch An chui vào trong vách tường hợp kim đã bị lõm kia, lưỡi dao Cát Liệt toàn thân đột nhiên thay đổi, lớp biểu bì hiện lên những vảy màu vàng đất, toàn thân hóa đá, giống như một người đá chui vào trong tầng lửng u tối của vách tường, bên trong trải dài những dây điện và đường ống, cánh tay hóa đá của hắn dường như có thể cách điện, trong cánh tay không có máu lưu thông, máu tươi của cơ thể dưới sự thay đổi của kẻ Mai Rùa đã biến thành một loại hạt kỳ lạ.
Nhưng mà cốt lõi đại não của hắn vẫn là còn là máu thịt, một khi nơi đó bị hóa đá thì sẽ dừng suy nghĩ!
Nếu cứ như vậy thì thân thể sẽ vĩnh viễn bảo tồn ở trạng thái hóa đá, gần như không hề chết đi, nhưng sẽ hóa thành một pho tượng đá mãi mãi!
Đỗ Địch An mạnh bạo phá hủy đường dây dẫn chứa dòng điện áp suất cao bên trong, tránh để nó đến gần não bộ của mình, mặc dù vỏ não bên ngoài đã hóa thành đá cách điện, nhưng cường độ dòng điện trong dây này quá mạnh, nếu như ở quá gần thì điện vẫn có thể ảnh hưởng đến bên trong não bộ.
Những đường dây này tương ứng với lớp phòng ngự thứ hai của lồng giam, một khi có ai đó phá hủy bức tường một cách thô bạo, các đường dây này cũng sẽ bị phá hủy, mà căn phòng này toàn bộ đều là kim loại, dòng điện trong nháy mắt sẽ ngập tràn trong phòng và giết chết người đó.
Đỗ Địch An ra tay có chừng mực, giờ phút này hắn hóa thành hình dạng của kẻ Mai Rùa, vừa phá hủy đường dây vừa nhanh chóng bò ra ngoài, rất nhanh đã bò đến vách tường phía sau đường dây, vật liệu của vách tường này hắn không thể nhìn thấu, hắn dọn sạch các đường xung quanh, sau đó thân thể vẫn duy trì hóa đá, cánh tay biến thành lưỡi dao Cát Liệt của kẻ Tách Rời, chém mạnh về phía vách tường.
Tiếng cắt kim loại vang lên chói tai, cánh tay của hắn đã đâm xuyên qua vách tường, nhưng đồng thời cũng kẹt ở bên trong.
Hắn dùng hết sức rút ra, chém vào lần nữa.
Liên tục bốn năm lần, vách tường này bị hắn phá thành một lỗ thủng lớn, nhìn thoáng qua bên ngoài, phía ngoài vách tường là một hành lang dài bên ngoài lồng giam!
Đỗ Địch An không dừng lại, lao đầu ra khỏi lỗ thủng, sau khi ra ngoài hắn nhìn lướt bốn phía, trong đầu hiện lên bản đồ hoàn chỉnh của nhà xưởng từ trong miệng Luke và hai người kia, kết hợp với địa hình mà hắn đã ghi nhớ khi tiến vào, nhanh chóng lao vọt về bên trái.
Hắn vừa mới chạy ra chưa đầy trăm mét, tầng hầm này đã vang lên tiếng báo động inh tai!
Tiếng còi báo động chói tai làm trong mắt Đỗ Địch An sinh ra sát ý, hắn không hề dừng lại, căn cứ vào bản đồ hoàn thiện trong đầu lại nhanh chóng vọt về phía đông của tầng hầm này.
Vừa mới rẽ qua hai góc, ở góc thứ ba đột nhiên xuất hiện một con cự thú hung ác, thân dài khoảng mười bốn mười lăm mét, giống như một con thằn lằn độc, toàn thân mọc đầy mụn nhọt màu sắc sặc sỡ, mở miệng to như một chậu máu cắn tới.
Dường như Đỗ Địch An đã có dự đoán từ trước, hắn giải trừ thân thể hóa đá, những chiến đao Cát Liệt từ sau lưng và nơi bả vai bắn ra, nhanh chóng múa, từng tiếng cắt xé vang lên, Đỗ Địch An từ trên đầu của cái miệng to như chậu máu này xông ra, toàn thân nhuộm đầy máu tươi, rơi lên lưng của cơ giáp thằn lằn, giẫm lên vảy kim loại bóng loáng, vọt nhanh về phía sau giống như là đang liều mạng chạy trốn.