← Quay lại trang sách

Chương 1440 Ác ma

“Đây có thể là một sự trùng hợp ngẫu nhiên! Mặc dù là bọn Borrow, Phi Nguyệt cũng không biết kết quả của thí nghiệm như thế này! Lý thuyết của bọn họ là đúng, lợi dụng bản chất cắn nuốt và dung hợp của phân tử Hoang Thần làm cốt lõi cấu thành Thần! Nhưng mà, bọn họ đã không dự đoán được điều gì sẽ xảy ra với phân tử Hoang Thần và sinh mệnh Cực Băng Trùng cực kỳ ngoan cường sau khi hòa vào nhau sẽ phát sinh tình huống gì, nhưng từ kết quả trước mắt thì đúng là “sống lại”!”

“Gần giống gien của Hồn Trùng, chúng đều là sinh mệnh có sức sống ngoan cường, phân tử Hoang Thần theo bản năng nuốt chửng và dung hợp với Cực Băng Trùng, kế thừa sức sống ngoan cường của Cực Băng Trùng, từ cõi chết sống lại, cho nên trong tim hắn sinh ra một sinh mệnh mới!”

“Hoang Thần sinh sản vô tính, không cần giao phối!”

“Mà trước mắt... thí nghiệm cuối cùng cũng sắp có, nếu có thể hoàn thành... Ta có thể sản xuất ra Hoang Thần!!”

Suy đoán này hoàn toàn bất đồng với ý tưởng đầu tiên trước đây, nhưng Đỗ Địch An cảm thấy khả năng đó cao hơn, hơn nữa thí nghiệm trên người vật thể thí nghiệm cũng làm cho hắn thấy được ánh sáng hy vọng, chứng tỏ thí nghiệm của hắn là có thể thực hiện được, nếu như cho hắn thời gian và tài nguyên, hắn cảm thấy rằng một ngày nào đó hắn sẽ có thể tạo ra Hoang Thần nhân tạo!

Đối với hắn mà nói, không thể không nói đây là một chuyện đáng vui mừng ngoài dự liệu!

Sức chiến đấu của Hoang Thần là trời sinh, trước đây có thể trị được sự xâm lấn của Ma Trùng, nếu có trong tay một đám có sức chiến đấu như vậy, hắn nhất định có thể lật đổ thống trị hiện tại, thành lập vương triều của chính mình!

Khi đó, hắn không chỉ có sức chiến đấu mạnh nhất, mà còn có tự do lớn nhất, có thể dùng tất cả tài nguyên và sức lực tìm phương pháp hồi sinh xác sống!

Đỗ Địch An càng nghĩ càng phấn khích, cả buổi hắn vẫn đang cảm thấy cái chết đang đến gần, trong lòng tuyệt vọng, nhưng bây giờ lại cảm thấy thế giới đang mở ra một cánh cửa lớn cho hắn, cho hắn thấy được niềm hy vọng vô tận!

“Đúng lúc ta đang muốn thành lập một tập đoàn, có thể tiến hành thí nghiệm của mình trong Liên bang này….” Ánh mắt của Đỗ Địch An chợt lóe lên, thầm nghĩ trong lòng.

Hắn đã kết thúc thí nghiệm của ngày hôm nay và cảm giác phấn khích do phỏng đoán mới này mang lại cũng từ từ lắng xuống, tầm mắt của hắn lại di chuyển đến trên người mình, đây là vấn đề lớn nhất hiện tại, muốn giữ lại trái tim và loại bỏ nó là chuyện không có khả năng, nhưng nếu trái tim bị loại bỏ, hắn nhất định phải chết, đó tựa như một ngõ cụt.

Nhưng mà, bây giờ tầm nhìn của hắn đã cao hơn rồi, vả lại mấy ngày nay, hắn đã sử dụng máy vi tính để tìm hiểu kiến thức khoa học công nghệ trong Liên bang, hắn vẫn chưa hết hy vọng, hắn cần phải loại bỏ trái tim, nhưng hắn phải tìm được một trái tim mới thay thế sau khi cắt bỏ!

Giải phẫu thay tim cũng không phải là bí mật gì ở Liên bang, nhưng nó là độc quyền của nhóm người giàu có!

Ngày nay khoa học công nghệ Liên bang đã phát triển hơn, và loại giải phẫu này từng được áp dụng trong các bệnh viện có uy tín ở các quốc gia lớn ngày xưa, hiện nay đã rất hoàn thiện.

Nhưng mà, Đỗ Địch An biết tình trạng cơ thể của mình là đặc biệt, cấy ghép trái tim của người thường vào cơ thể, sẽ không thể chịu nổi áp lực của cơ thể, cái này giống như lái một chiếc xe thể thao trên chiếc xích xe đạp vậy, khi bắt đầu đã sụp đổ, chỉ có thể ức chế chiến sĩ ma ngân đồng dạng, vả lại thế chất của người có trái tim cấp Vực Sâu, ở Liên bang cũng không có bao nhiêu kinh nghiệm về loại giải phẫu này.

Suy cho cùng, những người giàu có bọn họ đều là những người bình thường.

Nghĩ đến đây, Đỗ Địch An lại cảm thấy đau đớn, cảm thấy mình còn có quá nhiều thứ muốn khai phá, cũng may tình huống tuy xấu, nhưng cũng không phải cực kỳ nguy cấp, hơn nữa khi hắn thai nghén ấu thể Hoang Thần bên trong trái tim, hắn đã cố gắng kiểm soát tốc độ chảy ngược của máu, trì hoãn nhịp tim, giảm tiêu hao của tim, nếu không trải qua cuộc chiến nào trong thời gian ngắn thì hẳn là sẽ không có chuyện gì.

“Đã đến lúc rời đi rồi.” Đỗ Địch An liếc nhìn quanh phòng thí nghiệm, in ra tất cả số liệu thí nghiệm và bản ghi nhật ký máy tính, sau đó xóa bản sao lưu, lập tức đóng cửa phòng thí nghiệm và rời khỏi đây.

“Lúc ngươi nhìn thấy ác ma ở tận đáy lòng mình, thì ngươi đã là ác ma rồi….” đẩy gian phòng của Felix ra, Đỗ Địch An nhìn thấy Felix đang đọc một tác phẩm lớn của một đại văn hào trên tay, hắn tùy ý ngồi xuống sô pha, tự cho mình một cốc nước hoa quả để nhuận họng.

Khi Felix nhìn thấy Đỗ Địch An, hắn lập tức cất sách trong tay đi, nhưng vẻ mặt không còn căng thẳng như trước nữa, bây giờ hai người đang hợp tác với nhau, hắn cũng biết Đỗ Địch An sẽ không làm tổn thương mình, cho nên hắn đã thả lỏng hơn rất nhiều, hắn cảm thấy rằng mình đã tìm thấy sự tự do đã mất từ lâu.

“Đã chuẩn bị xong ID chưa?” Đỗ Địch An hỏi.

Felix ngạc nhiên nói: “Muốn đi nhanh vậy sao?”

“Chẳng lẽ ngươi muốn ta đợi lâu hơn?”

Felix cười nói: “Đương nhiên.”

Đỗ Địch An đảo mắt, cũng lười trêu chọc nói: “Mau chóng chuẩn bị đi, đêm nay ta sẽ đi gặp Ma tộc kia, đến lúc đó hãy kéo cảnh vệ xung quanh đi, ta muốn tâm sự với hắn.”

Felix suy nghĩ một lúc rồi nói: “Được.”

Tối hôm đó, sau Đỗ Địch An ăn xong bữa tối, hắn lại ngồi trước máy tính, vừa tra cứu thông tin của từng tài phiệt và thông tin của các tập đoàn lớn, vừa uống trà, đến khoảng chín giờ, hắn đứng dậy và rời khỏi phòng.