← Quay lại trang sách

Chương 1448 Yên tĩnh (2)

Trong phút chốc, những người ở xung quanh đều bị hắn giết chết, hiện trường đẫm máu, giống như địa ngục trần gian.

“Cuối cùng cũng yên tĩnh rồi…” Lucian say sưa nhắm mắt lại, thở nhẹ, cảm thấy cả người khoan khoái.

Vào lúc này, tiếng ầm ầm vang lên, một vệt sáng phóng tới đột ngột.

Lucian cảm nhận được nguy hiểm sớm một giây, lấp lóe trong nháy mắt, tránh được tia laze, nhìn trên đất lưu lại dấu vết thiêu đốt, mặt tối sầm lại, biết cơ giáp đến rồi, nhưng hắn không có ý định chạy trốn, liếc mắt nhìn xung quanh, tìm được vị trí của cơ giáp rất nhanh, cười gằn nói: “Ngươi cũng im lặng nốt đi!”

Nói xong rồi lao nhanh ra ngoài.

Trong bước chân của hắn, cơ thể hắn nhanh chóng lột xác, tiến vào Ma Thân, giống như con sư tử đang bốc cháy, lao ra tòa nhà đồ sộ của trung tâm thương mại. Lúc này, hắn mới thấy bảy, tám cơ giáp đang vây quanh hắn ở bãi đậu xe.

“Giết! Giết!”

Sự xuất hiện của những cơ giáp này, khiến hắn nhớ lại trải nghiệm đau đớn khi bị Felix giam giữ trước đây, thậm chí trong lòng hắn còn có ý nghĩ muốn giết người hơn, nhào tới cơ giáp gần nhất.

Trong lúc Lucian đại chiến với cơ giáp, những người khác xung quanh trung tâm thương mại đã được bảo vệ bởi bảo vệ và người máy phải rút lui, hưng vẫn có rất nhiều công dân nấp trong các tòa nhà cao tầng phía xa để theo dõi, đồng thời dùng máy liên lạc quay lại video.

Đỗ Dịch An cũng đứng từ trên lầu cao quan sát, khi nhìn thấy Lucian xông về phía cơ giáp, bèn thở phào nhẹ nhào, khóe miệng cong lên, xem ra thuốc đã có tác dụng rồi, thời gian giống như hắn đã tính toán.

Trên thực tế, trong vòng đen trên gáy Lucian, không phải là thiết bị định vị, mà là một bệnh khuẩn hắn pha chế ra, có thể khiến tâm trạng con người nôn nóng, phát điên, giống như hắn đã nói với Felix trước kia, hắn muốn thả một kẻ điên ra, mà không phải là một “người”.

Khi chiếc vòng đen nổ tung, phá vỡ da của Lucian, vi khuẩn bên trong lây nhiễm, cho dù hắn có giấu thế nào, đợi khi thuốc có tác dụng, đều sẽ phát điên, vạch trần chính mình.

“Có thể điều nhiều cơ giáp đến đây nhanh thế sao, đây không phải là lực lượng phòng thủ của thành phố sao?” Đỗ Dịch An nhìn cơ giáp tụ tập trên quảng trường, hắn nhận ra loại cơ giáp này, đa phần đều là cơ giáp do tập đoàn tài chính Rockefeller sản xuất, có điều trong đó có một cơ giáp bậc tứ tinh, những cái còn lại thì là cơ giáp bậc tam tinh, muốn rình giết Lucian trong thời gian ngắn e là có hơi vất vả.

Rất nhanh Lucian đã đánh gục một cơ giáp, bản thân cũng bị thương, hắn lập tức lao tới bên trong đám người.

Đỗ Dịch An có thể nhìn rõ thông qua ma nhãn tách rời đã ma hóa, khuôn mặt Lucian hung tợn, đã trong trạng thái điên cuồng, nhưng dường như bản năng chiến đấu của hắn vẫn còn, cũng không hoàn toàn gắng gượng, mà là mượn ưu thế địa lí để phá hủy từng cơ giáp một.

“Thật xứng với Vực Sâu do đế quốc tu luyện, đấu tranh đã thấm vào trong xương tủy, dù cho điên cuồng, cũng phải chọn phương thức chiến đấu ưu tú.” Đỗ Dịch An cảm thán trong lòng.

Tốc độ của Lucian quá nhanh, rất nhanh liền xông về phía đám người đang vây xem, đám người vây xem này như vụn giấy, bị va nát trước mặt hắn, hoặc tiện tay quăng đi, trong chốc lát những người đứng xem chạy tứ tung, sợ không tìm thấy đường, có người chạy về phía cơ giáp đang đuổi theo, hy vọng bọn họ có thể bảo vệ mình, nhưng điều này đã gây ảnh hưởng rất lớn cho cảnh vệ cơ giáp, khiến bọn họ không thể toàn lực truy sát Lucian, để tránh đạp chết những người dân này.

Lucian chạy về phía trước, đụng cháy không ít công trình ven đường, cũng không ít người qua đường bị hắn tiện tay giết chết, phá hoại ngày càng nhiều.

Cơ giáp trong dòng người đông đúc không thể triển khai được, nhanh chóng bị bỏ lại phía sau.

Đỗ Dịch An không đuổi theo, mà dùng ánh nhìn nguồn nhiệt lần theo dấu vết của Lucian, tuy rằng không nhìn thấy bản thân hắn, nhưng nhiệt lượng của hắn như mặt trời chói chang, chỉ cần ở thành Mạc Bắc này, dựa vào nhiệt lượng như thế, hắn có thể nhìn thấy.

“Một vực sâu ở đây có thể đấu đá lung tung…” Trong lòng Đỗ Dịch An vừa hiện lên suy nghĩ như vậy, đột nhiên, hắn phát hiện nhiệt lượng của Lucian trong mắt hạ thấp nhanh chóng, giống như chết đi. Hắn kinh ngạc một hồi, nhìn chằm chằm nguồn nhiệt của hắn, phát hiện ra rằng nhiệt lượng càng ngày càng mờ nhạt, sau mười phút, hoàn toàn biến mất như người bình thường.

“Là thứ gì, khiến hắn trọng thương? Hắn không tự che giấu được nguồn nhiệt, hơn nữa còn đứng nguyên tại chỗ…” Sắc mặt Đỗ Dịch An nghi ngờ không thôi, suy nghĩ một chút, không cần đi xem vội, sẵn sàng chờ đợi tin tức của thành Mạc Bắc vào ngày mai vào tối nay.

Mặc kệ thứ làm cho Lucian bị thương là gì, hắn gây ra tiếng động lớn như thế, thì sẽ thông báo trên tin tức để cho người dân một lời giải thích.

Buổi tối.

Đỗ Dịch An thông qua thiết bị liên lạc, lập tức thấy tin đầu trang mới nhất của thành Mạc Bắc, bên trong phát sóng cảnh tai nạn trong trung tâm thương mại, thậm chí trong một lối ra hẹp còn có những xác chết lớn nằm rải rác với những cái chết thảm thương.

Đỗ Dịch An nhìn thấy những xác chết này đã bị giết trong một cú đấm, và biết rằng chúng là kiệt tác của Lucian.

Điều làm hắn ngạc nhiên, những hình ảnh trong video màn hình không được mã hóa, cảnh tượng đẫm máu này, không hề được xử lí mà đăng công khai luôn rồi.

Vào lúc này, người đưa tin cũng nói về Ma tộc, lên án sự hung ác của Ma tộc, Đỗ Dịch An hiểu ngay lập tức, điều này là để huấn luyện Liên bang nhận thức được sự xấu xa của Ma tộc.