Chương 1457 Chợ đen
Sau khi hắn bận rộn hơn một tiếng đồng hồ, ba người Mã Cảnh mới lục tục đi vào công ty, vừa vào liền nhìn thấy Đỗ Địch An đã ở trong phòng thí nghiệm từ sớm, lập tức sợ tới mức nhảy dựng cả lên, mới đi làm có ngày thứ hai vậy mà lại đến muộn hơn ông chủ, ba người hậm hực, vừa tới đã lao đầu vào làm việc luôn, không dám lười biếng.
“Mấy ngày nay các ngươi chịu vất vả chút, chờ đợt thuốc đầu tiên nghiên cứu ra, đến lúc đó công ty sẽ mua máy móc để sản xuất hàng loạt.” Đỗ Địch An động viên ba người, nói: “Hôm qua có chín ông lớn đã đặt hàng của công ty chúng ta, gia nhập vào khách hàng VIP của công ty, những người này có lẽ các ngươi đều biết, là Vương Đông Lâm và đám người Scott.”
“Đã đặt hàng sao?” Ba người Mã Tĩnh vô cùng chấn động, thuốc còn chưa sản xuất ra, vậy mà đã có khách hàng?
“Ông chủ, có phải là Vương Đông Lâm của tập đoàn Trường Giang không?” Triệu Phi dáng người cường tráng, vẻ mặt đầy ngạc nhiên hỏi.
Đỗ Địch An gật đầu, “Bọn họ đều là khách hàng lớn, thị trường ‘thuốc tái sinh’ của chúng ta đã đủ, các ngươi cần phải nghiên cứu ra càng sớm càng tốt.”
Nhận được lời xác nhận của hắn, ba người liếc nhìn nhau, cảm thấy rất phấn khởi, lúc trước bọn họ còn cảm thấy công ty này hơi thiếu tin cậy, nhất là do ông chủ còn quá trẻ, cảm thấy hắn như một phú nhị đại đang chơi phiếu, hơn nữa còn nghiên cứu thuốc tái sinh gì đó, ngẫm lại đúng thật là viển vông, nhưng mà không ngờ tới, bây giờ lại có cả ông lớn như Vương Đông Lâm đặt hàng, còn về phần Scott, khả năng cao chính là chủ tịch của công ty dược phẩm Puglia mà bọn họ biết.
Chờ Đỗ Địch An đi ra khỏi phòng thí nghiệm, ba người nhỏ tiếng trao đổi một lúc, rất nhanh đã thấy bọn họ hưng phấn đi vào phòng thí nghiệm.
Đỗ Địch An cũng không ở lại quan sát, sau khi ra khỏi công ty hắn đi đến viện khoa học kỹ thuật, lựa chọn thiết bị tốt hơn, trong đó có một thiết bị tên là ‘Kính chiếu xuyên thấu tia Gamma TB’, thiết bị này tích hợp các chức năng của máy va chạm hạt, đồng thời có thể quét toàn bộ vật chất nhỏ mà lại không làm tổn thương đến tổng thể, còn có cả ghi chép thông minh, chức năng phân tích đáng kinh ngạc, nhưng mà giá tiền không hề rẻ, mẫu đơn giản rẻ nhất có giá khoảng tám triệu, còn chưa tính thuế.
Nhưng mà thứ này có thể trả góp, Đỗ Địch An trả trước ba triệu, sau đó mua thêm các thiết bị khác, trong phút chốc, chín triệu trong tay chỉ còn lại khoảng một triệu, tiêu tiền như nước chảy.
“Thiết bị đều đã chuẩn bị xong, việc còn lại chính là đến chợ đen để mua một xác sống, hoặc là tự ra khỏi thành phố bắt một con.” Đỗ Địch An suy nghĩ một chút, vẫn là muốn bỏ tiền làm việc, việc bắt một xác sống đối với hắn rất dễ dàng, nhưng bắt được rồi mà muốn mang vào thành phố, rất phí sức lực.
Khi thiết bị đã được vận chuyển đến công ty đã là buổi chiều, ba người Mã Tĩnh nhìn những thiết bị mà Đỗ Địch An đã mang về, trợn tròn hai mắt, hầu hết những thiết bị trong này bọn họ đều nhận ra, đây là những thiết bị cực kỳ đắt tiền, chỉ có những bệnh viện và viện nghiên cứu hàng đầu mới có. Nếu là ở trong bệnh viện, thì cũng có những phú hào mới đủ tư cách dùng thôi, dù sao nếu mấy thứ này mà hư hỏng, chỉ riêng chi phí bảo trì đã không hề rẻ.
Nhưng mà, Đỗ Địch An dặn dò, những thiết bị này không phải cho bọn họ dùng, rất nhanh ba người đã yên tĩnh lại.
Khi tất cả các biết bị được mở bao bì và lắp ráp xong đã là buổi tối, thời gian và tiền bạc như không thể dùng, cũng may buổi tối chợ đen vẫn mở cửa, sau khi Đỗ Địch An ăn xong bữa tối, hắn đi tới một trung tâm thương mại phổ thông của thành Mạc Bắc.
Hắn đi thang máy tới tầng cao nhất của khu trung tâm thương mại, người ở đây ít hơn hẳn so với phía dưới, mà quần áo ở đây cũng không tầm thường, chỗ này đều là cửa hàng hàng hiệu.
Ánh mắt Đỗ Địch An đảo qua, hắn nhìn thấy một cửa hàng quần áo có tên là ‘Dương Cổ’, đây là một thương hiệu rất nổi tiếng ở Liên bang, ở các thành phố của Liên bang đều có chuỗi cửa hàng.
Đỗ Địch An đi vào cửa hàng, một nhân viên bán hàng tao nhã lập tức ra nghênh đón, nàng nở một nụ cười dịu dàng, tuy rằng đa số các việc lao động đều do máy móc thay thế, nhưng bán hàng ở các thương hiệu hàng đầu vẫn do con người đảm nhiệm, đây là sự khác biệt của cửa hàng hàng đầu Liên bang và những cửa hàng thông thường.
“Chào ông, xin mời vào xem.” Nhân viên bán hàng dịu dàng nói.
Đỗ Địch An gật đầu, hắn đi vào bên trong cửa hàng và hỏi:”Có đồ đêm đen không?”
Nhân viên bán hàng hơi ngẩn người, lắc đầu nói, “Thưa ông, cửa hàng không có quần áo của thương hiệu này.”
“Vậy à, ta nhớ nhầm rồi, là đồ bóng đêm.” Đỗ Địch An nói.
Nhân viên bán hàng thâm sâu nhìn hắn, thì thầm: “Có ạ, mời ông đi lối này.” Nói xong, nàng dẫn Đỗ Địch An đến văn phòng phía sau cửa hàng, nói với một người đàn ông trung niên đang ngồi trên sofa nghịch máy thông tin: “Giám đốc, vị này muốn đi vào thế giới đêm.”
Người trung niên hơi sững sờ, ngẩng đầu nhìn lên Đỗ Địch An, sau đó quay sang hỏi nhân viên bán hàng: “Đã xác nhận chưa?”
“Đã xác nhận.”
“Ta biết rồi, mời ngươi đi theo ta.” Người trung niên đứng dậy, tiện tay tắt máy thông tin liên lạc, sau đó bắt tay với Đỗ Địch An.
Người trung niên đưa Đỗ Địch An đến bãi đậu xe bên ngoài trung tâm mua sắm rồi bảo hắn lên xe.
“Ngươi là một người mới, ngươi biết đến thế giới đêm từ đâu?” Người trung niên lên xe và hỏi.
Đỗ Địch An lạnh nhạt đáp: “Một người quen.”
“Ta hiểu rồi.” Người trung niên khẽ gật đầu, khởi động xe lên.