← Quay lại trang sách

Chương 1474 Đi đến

Một giọng nam xa lạ truyền đến từ đầu bên kia của máy truyền tin: “Đây là Bộ ngoại vụ của tập đoàn Terrass, ngươi là ai?”

“Ta tên là Tần Mặc, là chủ tịch công ty Mộng Cảnh.” Đỗ Địch An nói: “Thuốc tái sinh được bán trên thị trường mấy ngày nay là do công ty của chúng ta sản xuất.”

“Ồ?” Kinh Siêu có hơi ngạc nhiên, hắn cũng có nghe được chuyện ồn ào của thuốc tái sinh được lưu hành mấy ngày nay, nghe nói tổng bộ đã mua loại thuốc tái sinh này rồi và đang đi phân tích thành phần, không ngờ chủ nhân của loại thuốc đang hấp dẫn này lại chủ động liên hệ với bọn họ.

“Tần tiên sinh có chuyện gì vậy?” Kinh Siêu không đề cập tới thuốc tái sinh, mà dùng giọng điệu bình tĩnh hỏi.

Đỗ Địch An nghe được giọng điệu tựa như hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì của đối phương, hắn khẽ nhíu mày, không ngờ người của tập đoàn lớn này lại phách lối như vậy, hắn suy nghĩ một chút rồi nói: “Ta hy vọng có thể hẹn thời gian để gặp mặt với người quản lý của quý tập đoàn một lần, ta có một khoản làm ăn muốn tìm các ngươi nói chuyện.”

“Nói chuyện với chúng ta?” Kinh Siêu thoáng sửng sốt và không nhịn được bật cười, nói: “Tần tiên sinh, công việc của Bộ trưởng Bộ ngoại vụ của chúng ta rất bộn bề. Nếu Tần tiên sinh muốn bán cổ phần trong công ty của ngươi, ta có thể đi thông báo cho ngươi một tiếng, nhưng nếu là chuyện phân phối thuốc tái sinh linh tinh thì quên đi.”

Đỗ Địch An khẽ nhướng mày, im lặng một lúc rồi nói: “Ta muốn nói đến chuyện làm ăn một loại thuốc khác, loại thuốc này trước mắt vẫn chưa đưa ra thị trường, nhưng thị trường sẽ không bao giờ hết nhu cầu đối với thuốc tái sinh, ta muốn bán loại thuốc này cho tập đoàn của ngươi, ngươi thấy có thể gặp mặt và nói chuyện về việc làm ăn này không?”

Kinh Siêu lấy làm kinh hãi: “Công ty của các ngươi còn có loại thuốc tương tự như thuốc tái sinh này sao? Chuyện này… Được, ta sẽ chuyển lời thay ngươi.”

Đỗ Địch An nói một câu “cảm ơn” nhạt nhẽo rồi dập máy truyền tin, không ngờ tập đoàn Terrass này còn cao ngạo hơn hắn tưởng, có vẻ hơi coi thường thuốc tái sinh, lúc trước hắn còn lo lắng cho bọn họ sẽ giành giật bản quyền bằng sáng chế và các công ty dược phẩm, bây giờ xem ra là hắn đã lo lắng nhiều rồi.

“Tập đoàn Terrass đã thống trị Liên bang hàng trăm năm, lại là thế lực do Thần Khoa Học truyền lại, có một vị trí lâu đời và được kính trọng, ngay cả một nhân viên bình thường cũng kiêu ngạo và vênh vênh váo váo như vậy, không biết những quan chức cấp cao trong tập đoàn đó còn ngạo mạn ra sao nữa, đế quốc mấy trăm năm cũng sẽ bị mục nát và diệt vong, huống chi là một cái tập đoàn không quan trọng, biết đâu đã tiêu điều từ lâu rồi, một khi đẩy ngã thì sẽ đổ sụp…” ánh mắt Đỗ Địch An khẽ lóe lên.

Không lâu sau, Felix truyền tin đến: “Làm sao, ngươi đã liên lạc với tập đoàn Terrass rồi?”

“Liên lạc rồi.” Đỗ Địch An nói, số hiệu truyền tin là lấy từ Felix, người với thân phận bình thường không thể biết được số hiệu truyền tin của văn phòng Bộ trưởng ngoại vụ Terrass được.

Felix thốt lên một tiếng khâm phục, rồi thử thăm dò nói: “Ta nghe nói ngươi đã chế tạo ra loại thuốc tái sinh kia? Hẳn là ngươi phải kiếm được nhiều tiền nhỉ? Tại sao lại muốn bán thứ tốt như vậy cho Terrass, có phải là để bảo vệ bản thân không? Nếu như bán thứ này cho tập đoàn Rockefeller của chúng ta, ta sẽ để cho cha ta ra mặt, nhất định là có thể làm ăn được, hơn nữa ta cũng có thể mượn cơ hội này để thăng chức, đến lúc ta được thăng chức, ta sẽ giúp đỡ được nhiều hơn cho ngươi.”

Đỗ Địch An ngắt lời thao thao bất tuyệt của hắn, nói: “Ngươi đã ngủ đông nhiều năm như vậy rồi, chờ thêm chút thời gian nữa cũng không chờ nổi sao, bây giờ không phải là lúc ngươi thăng chức, lẽ nào ngươi muốn nằm trong tầm ngắm của vị anh trai và em gái kia của mình sớm hả, sau đó bị bọn họ liên hợp nhằm vào? Ngươi nắm chắc được bao nhiêu phần là ngươi có thể trụ được trong tầm ngắm của bọn họ? Cha của ngươi vẫn chưa chết, đợi cho đến khi hắn truyền lại vị trí này rồi ngươi xuất đầu lộ diện, chẳng phải là tốt hơn sao?”

Felix cười khổ: “Ngươi nói như vậy cũng có lý, không phải ta sợ có điều bất trắc sao?”

“Là sợ ta có điều bất trắc hay là sợ cha ngươi có điều bất trắc?” Đỗ Địch An hỏi ngược lại.

“Đương nhiên là ta sợ…” Felix vừa mới nói được một nửa, hắn đột nhiên a một tiếng nói: “Sao ta cứ có cảm giác lời này có gì không ổn ấy nhỉ?”

Đỗ Địch An hờ hững nói: “Ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi, đúng lúc ta có chuyện muốn tìm ngươi, chẳng phải công ty Hosk mà ngươi điều hành chỉ có hiệu suất trung bình thôi sao, nếu chỉ dựa vào tình hình hiện tại, mà ngươi muốn thăng chức thì không biết phải mất bao nhiêu năm nữa, ta định đầu tư cho ngươi một khoản tiền, khoảng năm trăm triệu, ngươi cầm lấy đi kinh doanh cho tốt một chút.”

Felix không nghe rõ: “Ngươi đầu tư cho ta bao nhiêu cơ?”

“Năm trăm triệu, ít sao?” Đỗ Địch An hỏi.

Felix trố mắt cứng họng, trên mặt tràn đầy sự kinh ngạc: “Ngươi lấy đâu ra nhiều tiền như vậy...” Vừa dứt lời, hắn đột nhiên nghĩ đến thuốc tái sinh trong tay Đỗ Địch An, hắn không khỏi trợn to hai mắt: “Chỉ mới vài ngày thôi mà ngươi đã dựa vào việc bán thuốc tái sinh kiếm được nhiều tiền như vậy rồi? Ông trời ơi, cộng gộp tiền lương mà ta nhận được từ tập đoàn trong những năm qua và số tiền ta tiết kiệm được còn chưa đến năm trăm triệu nữa!”

“Vậy nên, đây là khoảng cách của chúng ta.” Đỗ Địch An thẳng thắn nói.

Suýt nữa thì Felix hộc máu, có người nào nói vậy sao?