← Quay lại trang sách

Chương 1479 Thí nghiệm xác sống

Nghe được lời cô gái này, cô gái phụ trách mở to hai mắt, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc quay đầu lại nhìn về phía Đỗ Địch An trẻ tuổi đang đứng bên cạnh, phải biết rằng, rất nhiều viện sĩ viện khoa học có danh tiếng lẫy lừng xã hội, vì công ty mà nghiên cứu ra không ít dược phẩm, đều không thể đạt được quyền hạn cao nhất, tối đa chỉ là quyền hạn cấp một. Mà quyền hạn cao nhất, chỉ có người do pháp luật quy định của công ty, và người đã tồn tại sẵn trong tập đoàn kia.

Cho dù là thành viên hội đồng quản trị trong tập đoàn đều không được nhúng tay vào!

Ánh mắt Đỗ Địch An khẽ động, tâm tình vừa mới bình tĩnh lại lập tức căng thẳng lên, mặc dù hắn không biết chế độ quản lý ở công ty Randy, nhưng quyền hạn cao nhất có lẽ cũng không phải tùy tiện là có thể cho người khác, chỉ bằng một thứ thuốc tái sinh, thật sự có sức hấp dẫn lớn như vậy? Hơn nữa, công ty Randy lại cho phép chính mình tham gia tất cả thí nghiệm các loại thuốc cùng công ty bọn họ, đây quả thực ưu ái đến mức có chút càn quấy!

“Miri, ngươi không nhìn lầm đấy chứ?” Cô gái mặc đồng phục thu lại vẻ kinh ngạc trên mặt, không nhịn được hỏi.

Miri lắc đầu, nói: “Thông tin được ghi chép trên hệ thống là như vậy, tuyệt đối sẽ không sai, trừ khi hệ thống của chúng ta bị người khác hack, nhưng muốn hack hệ thống của chúng ta, toàn bộ Liên bang có lẽ không có người nào làm được.”

Cô gái mặc đồng phục giật mình, nghĩ thầm cũng đúng, trong Liên bang, những người giỏi về khối kỹ thuật internet đều ở tại tập đoàn Terrass của bọn họ, còn ai có thể hack vào hệ thống của công ty bọn họ? Chỉ là, nếu như hệ thống không sai, chẳng lẽ tập đoàn thật sự đặt hi vọng lớn như thế vào người trẻ tuổi này?

Đỗ Địch An nghe được lời của hai người, lấy lại tinh thần, hỏi: “Thí nghiệm nào ta đều có thể tham gia sao? Lỡ đâu bởi vì ta tham gia mà dẫn đến thí nghiệm thất bại thì làm sao bây giờ?”

Miri cung kính nói: “Tần tiên sinh, ngài là người quyền hạn cao nhất, có tư cách tham gia tất cả hạng mục thí nghiệm, về phần làm hỏng thí nghiệm, ta cũng không biết, nhưng mà thân phận trước mắt của ngài cũng giống như chủ tịch hội đồng quản trị của công ty chúng ta, chỉ có hội đồng quản trị của tập đoàn mới có thể huỷ bỏ thân phận của ngài.”

Đỗ Địch An khẽ gật đầu, tâm tình lại có chút nặng nề, hắn càng đoán không thể hiểu thấu ý nghĩ của tập đoàn Terrass, nhưng chuyện xảy ra dị thường ắt sẽ có mờ ám, hắn chỉ có thể đi một bước nhìn một bước, trước tiên thăm dò tình hình rõ ràng rồi lại nói.

“Vậy thì mời Miri tiểu thư giới thiệu cho ta về quý công ty nhé.” Đỗ Địch An nghĩ nghĩ nói.

Miri vui vẻ gật đầu.

Cô gái mặc đồng phục bên cạnh thấy Đỗ Địch An không tìm nàng, không khỏi cảm thấy tiếc hận, mặc dù không biết vì sao người trẻ tuổi này lại nhận được thưởng thức lớn như thế từ tập đoàn, nhưng nịnh bợ tốt nhân vật như vậy nhất định không sai, đáng tiếc nàng đã bỏ lỡ cơ hội này.

Dưới sự giới thiệu tỉ mỉ của Miri, Đỗ Địch An đã hiểu rõ sơ lược về cấu tạo của công ty Randy, tính toán thời gian đã sắp qua một giờ, hắn cắt ngang lời giảng kéo dài của Miri, đi vào nơi hẻo lánh bên cạnh, dùng máy truyền tin liên lạc với Felix.

“Ngươi không có việc gì? Tốt quá rồi.” Máy truyền tin nhanh chóng được kết nối, truyền đến rõ ràng âm thanh thở phào nhẹ nhõm của Felix.

Đỗ Địch An nói: “Tạm thời không có chuyện gì.”

Felix cười nói: “Những suy đoán lúc trước của ngươi đều do là ngươi quá đa nghi rồi, nếu không còn chuyện gì, ta đi làm việc trước đây.”

“Chờ một chút.” Đỗ Địch An nói: “Sau hai giờ, ta sẽ sẽ liên lạc lại với ngươi, nếu như không liên lạc với ngươi, cứ dựa theo kế hoạch nguyên bản tiếp tục thực hiện.”

Felix sững sờ nói: “Có cần thiết vậy không?”

“Rất cần thiết!”

Nói xong, Đỗ Địch An dập máy truyền tin.

Trở lại trước mặt Miri, Đỗ Địch An lại nghe nàng giới thiệu về viện sĩ khoa học ở công ty Randy, nghe xong từng người, hắn nhận thẻ nhân viên của mình từ tay nàng, đi đến thang máy ở bên cạnh, quét hình thẻ nhân viên, lên tới phòng thí nghiệm nhà trong tầng lầu trên toà cao ốc.

Cửa thang máy mở ra, Đỗ Địch An liền thấy được rất nhiều người mặc áo khoác trắng và người mặc đồ cách ly, đi qua đi lại trên hành lang.

Đỗ Địch An tránh khỏi theo dõi, dùng thấu thị nhìn lướt qua cả tầng lầu, thì thấy được nơi này có năm phòng thí nghiệm lớn, trong mỗi phòng thí nghiệm đều có hai ba người đến năm sáu người viện sĩ mặc áo khoác trắng khác nhau, ăn mặc giống như bác sĩ, ngoài ra trong một phòng thí nghiệm trang phục bốn người viện sĩ càng thêm khoa trương, trang bị đầy đủ, còn đeo mặt nạ phòng độc, cửa phòng thí nghiệm là cửa kim loại xoắn ốc hai lớp, bao vây chặt chẽ.

Đỗ Địch An phỏng đoán lấy sức mạnh của bản thân, cũng cần một cú đánh dùng lực mạnh mới có thể phá mở.

“Thật nhiều thuốc…” Đỗ Địch An thấy được những thứ này trên những chiếc kệ trong phòng thí nghiệm, bình thuốc thuỷ tinh đẹp đẽ ở nơi nơi, tất cả đều là thuốc do công ty Randy sản xuất, trong đó cũng có vài loại thuốc đang lưu thông rộng khắp trên thị trường, viện sĩ ở bên trong dường như đang nghiên cứu làm sao để cải tiến.

Không khí nghiên cứu nồng đậm tràn ngập khắp cả tầng lầu, làm cho người ta có cảm giác muốn tham gia vào phát triển tay nghề, đương nhiên, đây là chỉ giống như là đối với những người si mê chế tạo thuốc mà nói. Trong lòng Đỗ Địch An tán thưởng cho người quản lý công ty Randy một tiếng, ngay sau đó quay người bước vào thang máy, tiếp tục đi lên.