Chương 1480 Thí nghiệm xác sống (2)
Mỗi tầng lầu lại ra quan sát một chút, cho đến khi đi vào phòng thí nghiệm ở tầng trên cùng, nơi này chỉ có viện sĩ với tư cách quyền hạn cấp một mới có thể đi vào, những người khác cho dù muốn vào, quyền hạn thiết lập trên thẻ nhân viên không đủ, thang máy cũng không thể đi lên tới.
Ở tầng này chỉ có ba phòng thí nghiệm, diện tích càng thêm rộng rãi, trong đó hai phòng thí nghiệm đều trống không, chỉ có một phòng thí nghiệm đang hoạt động, bên trong có ba người viện sĩ tuổi tác khá lớn, hai nam một nữ, một ông lão có mái tóc màu vàng óng, gương mặt có hình dáng thâm thúy, nhìn ra được vẻ phong lưu phóng khoáng khi còn trẻ. Một người khác có mái tóc hoa râm, mang gương mặt người Hoa, còn có một nữ nhân hơn bốn mươi tuổi, cũng mang gương mặt người Hoa, có khí chất trưởng thành điềm đạm và tao nhã.
Đỗ Địch An khẽ quét qua trên người bọn họ thì đã bị tình hình trong phòng thí nghiệm hấp dẫn, hắn trong mắt chợt loé lên một chút ớn lạnh, chỉ thấy trên hai cái thập tự giá bằng kim loại trong phòng thí nghiệm, trói lại hai con xác sống trên cơ thể biến dị rất nhỏ, vừa thấy chính là từ nhân loại bị lây nhiễm đến xác sống chưa qua bao lâu, da thịt còn lưu lại được màu da của nhân loại, trên người mặc trang phục đơn giản do công ty Randy chế tạo.
“Đây là chuột bạch thí nghiệm do công ty Randy bồi dưỡng?” Đỗ Địch An đánh giá hai con xác sống này, một nam một nữ, đều vô cùng trẻ tuổi, lúc này mặt mũi tràn đầy hung ác, gào thét gầm nhẹ về phía ba vị viện sĩ đang nói chuyện trao đổi.
Những vật thí nghiệm khác ở tầng lầu phía dưới đều chọn dùng chuột bạch, nghiên cứu cũng đều là các loại thuốc lưu thông trên thị trường Liên bang, chỉ có như thế này, dính đến chỗ đau của Liên bang, không thể bị để lộ.
Mặc dù sớm đã chuẩn bị tâm lý, nhưng khi nhìn trực diện xí nghiệp tốt được thị dân thành phố Liên bang nâng lên cao, được vô số người sùng bái yêu quý lộ bộ mặt khác thế này, vẫn là có cảm giác thổn thức.
Nhưng rất nhanh, Đỗ Địch An đã giữ vững tinh thần, cảm thấy có chút phấn khởi, Felix nói không sai, tập đoàn Terrass quả nhiên đang nghiên cứu xác sống, tính toán phá giải bí mật của xác sống.
“Tới đúng nơi rồi!” Trong lòng Đỗ Địch An vui sướng, nghiêm túc xem các thiết bị trong phòng thí nghiệm, những thiết bị này hắn đều chưa thấy qua, thậm chí cũng không tìm được trên thị trường, ngay cả việc phân biệt công hiệu đều không thể làm được.
Mười lăm phút sau, trong đầu Đỗ Địch An bỗng nhiên tỉnh táo, công ty Randy đem quyền hạn của mình tăng đến cao nhất, có lẽ chính là để hắn đến tham gia thí nghiệm xác sống này?!
Chẳng lẽ bọn họ không sợ mình bị hù doạ, lan truyền chuyện này ra ngoài?
Trừ phi bọn họ biết, chính mình là Ma tộc, tuyệt đối sẽ không bị chút chuyện nhỏ này hù doạ!
Bọn họ, quả nhiên đã biết thân phận của chính mình!
Đỗ Địch An nheo mắt lại, ánh lạnh chợt loé, chậm rãi đi về hướng căn phòng thí nghiệm kia.
Tít...
Đỗ Địch An quẹt thẻ ở trước cửa, cánh cửa kim loại trong phòng thí nghiệm mở ra, lúc này cửa mở khiến ba người bên trong đột nhiên kinh ngạc rồi lần lượt quay đầu lại nhìn thấy một gương mặt xa lạ khiến họ có chút ngẩn ra.
“Ngươi là ai?” Cô gái điềm đạm lấy lại tinh thần, nhíu mày nói nhẹ giọng.
Đỗ Địch An mỉm cười nói: “Ta tên là Tần Mặc, vừa mới tới công ty nên qua đây xem thí nghiệm, ba người đang nghiên cứu mấy xác sống sao?”
“Tần Mặc?” Lão già tóc vàng nhíu mày suy nghĩ, trong ấn tượng của hắn vốn không có cái tên này, đồng thời hắn còn chú ý đến việc Đỗ Địch An có thể mở cửa phòng thí nghiệm, lập tức hạ giọng nói: “Ngươi có quyền hạn cấp một sao?”
Đỗ Địch An mỉm cười: “Được tập đoàn thương nên cho ta quyền hạn cao nhất, cho phép ta tham gia vào tất cả các thí nghiệm của công ty.”
“Quyền hạn cao nhất?” Ba người đó khiếp sợ, bọn họ ở công ty nhiều năm, cống hiến nhiều vô số kể nhưng cũng chỉ có được quyền hạn cấp một là cùng, trong sự hiểu biết của bọn họ thì quyền hạn cao nhất của công ty cơ bản không thể cấp cho những nhân viên bình thường.
“Ngươi do tập đoàn phái tới sao?” Một lão già tóc hoa râm khác nhíu mày nói.
Đỗ Địch An cười cười trả lời: “Ta chỉ đến đây học tập, mạo hiểm quấy rầy ba người làm thí nghiệm, hy vọng thứ lỗi cho.”
Lão già tóc bạc thấy hắn tránh vấn đề của mình nên không hỏi tiếp nữa, nhưng trong lòng có chút bất mãn, tập đoàn tài chính lại cấp quyền hạn cao nhất cho một tiểu bối trẻ tuổi vừa đến công ty, trong khi bọn họ lại cống hiến cả đời cho công ty như vậy, công lý ở đâu?
Nhưng hắn cũng đã thấy qua nhiều việc dựa vào bối cảnh có được vị trí cao, cho nên trong lòng có chút bất mãn nhưng lại không biểu hiện ra ngoài, chỉ hơi gật đầu với Đỗ Địch An rồi tiếp tục cúi đầu nhìn số liệu thí nghiệm trong tay.
“Tần Mặc phải không? Vì bảo hiểm ta vẫn phải xác minh thân phận của ngươi một chút mới được.” Cô gái điềm đạm thành thục kia thản nhiên mỉm cười nói tiếp: “Ta là Sở Tuệ Như, là chuyên gia tin tức sinh vật.”
“Xin chào.” Đỗ Địch An gật đầu rồi đưa thẻ nhân viên của mình cho nàng để quét.
Sở Tuệ Như nhìn thấy kết quả quét ra, giật mình một lúc lâu, trong lòng thầm than một tiếng rồi sắc mặt lại dịu dàng như thường, nàng trả lại thẻ nhân viên cho Đỗ Địch An: “Tiên sinh Tần Mặc thật sự là tuổi trẻ tài cao, hy vọng sau này hợp tác vui vẻ.”
“Ba người đều là tiền bối của ta, hy vọng các tiền bối vui lòng dạy bảo.” Đỗ Địch An cười nói.