← Quay lại trang sách

Chương 1484 Nghiên cứu

Bốn người họ tìm vị trí ngồi xuống, lập tức có nhân viên phục vụ bước đến hỏi, mỗi ngày ba người họ đều ăn ở chỗ này nên nói ra món ăn và nước trái cây mình thích rất nhanh, mà Đỗ Địch An lại không quan tâm đến những thứ này, thuận miệng gọi một phần bít tết và đồ uống nóng.

Sau khi gọi đồ ăn, Tiền Dịch cười nói với Đỗ Địch An: “Đỗ tiên sinh, ta thấy ngươi không bài xích xác sống, tương lai cũng muốn làm nghiên cứu có liên quan sao?”

Tập đoàn Terrass lấy nghiên cứu xác sống làm chủ nhưng phương diện nghiên cứu khác cũng không ít, chính là công ty dược phẩm Randy này, ngoại trừ đem xác sống làm đối tượng thí nghiệm ra cũng sẽ lựa chọn các loại ma vật làm đối tượng, có một số thân thể ma vật ẩn chứa kháng sinh kỳ lạ hoặc là một số vắc xin, trong đó không thiếu thứ có ích cho Nhân loại có thể tăng cường miễn dịch của cơ thể.

Đỗ Địch An biết Tiền Dịch và Sở Tuệ Như bọn họ là nhóm nghiên cứu xác sống, chuyên môn nghiên cứu có liên quan đến xác sống, là chuyên gia ở phương diện này nên hiểu biết rất nhiều, bảo cho bọn họ đi nghiên cứu ma vật đồng nghĩa với chuyển nghề, Tiền Dịch nói như vậy cũng là có ý lôi kéo hắn gia nhập nhóm này, hắn cũng đang có ý này, quả thực là đang buồn ngủ thì tặng gối đầu, hắn lập tức nhân cơ hội này nói: “Đối với chuyện tương lai ta cũng không suy nghĩ nhiều, ta rất hứng thú với xác sống và ma vật, hôm nay xem tài liệu hơn nửa ngày, tuy rằng có rất nhiều cái xem không hiểu. Nhưng hình như phát hiện xác sống rất thú vị.”

Ánh mắt Tiền Dịch khẽ sáng lên: “Ồ? Thú vị sao?”

“Ta đã xem một tài liệu, viết rằng xác sống có thể nối liền với tứ chi của xác sống khác rồi sử dụng trên người mình, cảm giác rất thần kỳ, ta cảm thấy hiện giờ ma vật phổ biến khắp toàn cầu nhưng số lượng xác sống cũng không thể xem nhẹ! Hơn nữa ta cảm thấy chắc chắn xác sống quan trọng hơn ma vật!” Đỗ Địch An nghiêm túc nói.

Ánh mắt Tiền Dịch càng sáng hơn, Sovas bên cạnh lộ ra biểu cảm tò mò nói: “Ngươi nói quan trọng hơn là chỉ phương diện nào?”

“Rất nhiều khía cạnh!” Đỗ Địch An nói: “Ta nghĩ Nhân loại muốn lấy lại trái đất có lẽ sẽ phá vỡ bí mật của xác sống, có thể hoàn thành lý tưởng này!”

Ánh mắt Sở Tuệ Như nhìn hắn lộ ra hào quang, nói: “Lời này nên nói như thế nào?”

Đỗ Địch An nhìn ánh mắt người phụ nữ này không hề né tránh, nói: “Nguyên nhân tai nạn hủy diệt của thời xưa là gì ta không rõ lắm, nhưng ma vật càn quét bừa bãi, xác sống tung hoành, những ma vật này đều là dã thú thời đại xưa biến dị mà thành, tuy rằng số lượng chúng nhiều nhưng trí lực phổ biến cấp thấp không cách nào đoàn kết nhất trí, có thể tạm thời không quan tâm đến. Mà xác sống thì khác, chúng đều là Nhân loại thời xưa hoặc là kẻ mạo hiểm giả ra ngoài mấy trăm năm nay bị nhiễm virus biến dị thành, nếu như khôi phục trí nhớ và thần trí của bọn chúng quay lại làm Nhân loại, vậy có thể tưởng tượng được số lượng Nhân loại chúng ta vô duyên vô cớ tăng thêm gấp mười lần, thậm chí là mấy chục lần, hơn trăm lần!”

“Người đông sức lớn, nếu như số lượng Nhân loại chúng ta tăng gấp trăm lần thì sẽ sợ những ma vật đó sao? Cho dù là liều mạng tiêu hao thì chúng ta cũng liều mạng được!”

Nói ra những lời này, ba người Tiền Dịch nghe xong lập tức nhìn lấy nhau, không ngờ tâm tư Đỗ Địch An lớn như vậy, lại xuất phát từ tương lai của Nhân loại, lòng dạ và tầm mắt như vậy khiến cho ba người họ kinh ngạc đồng thời cũng có vài phần hổ thẹn, bọn họ chỉ lo lắng tính đặc thù của xác sống thần bí hơn so với ma vật thì tiềm lực nghiên cứu càng lớn, thu hoạch càng nhiều, mang đến giá trị càng nhiều, cũng có thể tạo phúc cho Nhân loại.

Nhưng chưa bao giờ nghĩ thí nghiệm này ảnh hưởng đến toàn Nhân loại, có thể giúp Nhân loại đoạt lại trái đất trở về địa vị bá chủ!

Tiền Dịch phát ra một tiếng cảm thán rồi nói: “Tần Mặc, ngươi suy nghĩ rất sâu xa, cho dù là ta cũng chưa từng nghĩ tới những thứ này, suy nghĩ thì tốt nhưng lại không có khả năng làm được.”

Hắn thở dài, nói: “Muốn xác sống khôi phục trí nhớ trở về Nhân loại, thí nghiệm như vậy tập đoàn đã nghiên cứu mấy trăm năm nhưng đều thất bại, điều này không thể xoay chuyển được, giống như người chết đi không thể sống lại, cho dù thủ đoạn kỹ thuật hiện tại có thể khiến người chết hồi phục lại nhịp tim, thân thể hồi phục lại sức sống nhưng không có ý nghĩa, chỉ có thể làm một người thực vật, để xác sống sống ở bên cạnh người thân ai ủi suy nghĩ mà thôi.”

Sắc mặt Đỗ Địch An trầm xuống, hắn đến Terrass với đầy hy vọng nhưng đáp án nhận được đều là cũng một câu nói… hết cách!

Lúc này khiến trong lòng hắn tràn đầy giận dữ, thậm chí còn muốn vỗ nát bàn ăn trước mặt, nghiên cứu mấy trăm năm không có tiến triển, các người đều là thùng cơm sao? Đều là phế vật à? Nhưng hắn lại không nói ra lời này, sau khi hô hấp vài lần, sự tức giận của hắn cũng được đè nén xuống, hắn biết những chuyện gia nghiên cứu này đều là thế hệ thông minh, cũng chính vì vậy nên chuyện này đả kích đến hắn rất lớn!

Mấy trăm năm, rất nhiều chuyên gia nghiên cứu đều không có đáp án.

Chỉ dựa vào một mình hắn có thể làm được sao?

Mặc dù trong lòng không chịu thừa nhận nhưng xác suất này thấp khiến người ta thật sự bất lực.

Hắn chưa bao giờ đánh giá thấp mình cũng không đề cao bản thân, nhưng dù có hy vọng nhỏ bé đến mức nào đi nữa, từ bỏ sao? Nếu như hắn bỏ cuộc thì còn ai trên thế giới này sẽ đấu tranh cho việc này?

Còn ai sẽ đấu tranh cho nàng?