← Quay lại trang sách

Chương 1483 Quân đoàn xác sống

Trong tài liệu này cũng có đề cập tới xác sống tiến hóa đến một trình độ nhất định thì tổ chức đại não biến dị sẽ kéo ra ý thức mới, ý thức này có thể nói là bản năng cũng có thể xuất hiện tình huống “Hồi mộng”, cái gọi là “Hồi mộng” chính là mảnh vỡ ký ức còn sót lại trong đại não biến dị xác sống được bảo tồn, có lẽ sẽ nhập vào ý thức và bản năng mới.

Nói đơn giản chính là sẽ sinh ra ý thức từng có chút ký ức, nhưng ý thức này lại là do bản năng xác sống làm chủ, khát máu, giết chóc, có xác sống sau khi sinh ra ý thức sẽ mở miệng nói những từ đơn giản nhưng đã không còn phán đoán được đạo đức, không có khái niệm sống chết, hơn nữa không có cách nào kìm chế được sự hấp dẫn của máu tươi, cho dù là người thân cận nhất cũng sẽ đưa miệng cắn chết.

Người thí nghiệm đã dùng xác sống đứa trẻ có giáo dục để làm thí nghiệm, sau khi đứa nhỏ sinh ra ý thức đã nói ra những từ đơn giản thậm chí có lúc sẽ cười ngây ngô, sau đó người thí nghiệm tìm người thân của đứa trẻ đó tới với ý đồ đánh thức ký ức của đứa trẻ để cho đứa trẻ khôi phục nhân tính, nhưng đứa bé lại nhào về phía mẹ, tuy rằng bị giam cầm nhưng mặt đầy khát máu, thậm chí còn kêu gọi mẹ.

Từ nhiều lần thí nghiệm cho thấy, ý thức mà xác sống sinh ra khó khống chế hơn xác sống có bản năng thuần túy bình thường, trí nhớ tan vỡ kia sẽ không cho bọn họ đạo đức nhân tính, ngược lại sẽ khiến cho chúng chậm rãi trưởng thành, trở nên gian trá, học được ngụy trang, thậm chí có thể dùng mưu kế đơn giản!

Đỗ Địch An nghĩ đến Thi Vương lúc trước cắn Helisha, ngày chiến đấu đó khiến hắn mãi mãi không bao giờ quên, Thi Vương đó biểu hiện rất gian trá, hắn vẫn còn nhớ rõ trước mắt, đó là một Thi Vương sinh ra ý thức đã rất lâu, tôi luyện ở trong hoang dã nên đã trở nên gian giảo âm hiểm từ rất sớm.

“Ý thức sinh ra của xác sống phổ biến ở cấp bảy, khoảng một phần ngàn ở cấp sáu, khoảng sáu mươi phần trăm ở cấp tám…” Tài liệu thống kê rất đầy đủ, Đỗ Địch An thông qua so sánh với quân đội, có lẽ là ngang tầm người khai hoang cấp bảy.

“Lợi dụng tứ chi xác sống giá cao khâu với đại não của xác sống giá thấp, dùng điều kiện có phản xạ để huấn luyện, bồi dưỡng ra quân đoàn xác sống…” Thành quả triển vọng trên tài liệu khiến Đỗ Địch An nhìn đến rung động, rất nhanh lại cảm giác được sự lạnh lẽo, có lẽ Liên bang đã sớm thực hành cái này, ngoại trừ cơ giáp ra thì trong tay bọn họ còn nắm một đống quân đoàn xác sống bậc cao hung hãn không sợ chết!

Phương thức tiến hóa xác sống rất đơn giản, chỉ cần máu thịt là được, muốn bồi dưỡng ra một đống quân đoàn xác sống thì hoàn toàn không phải là chuyện khó!

“Lợi dụng sự thống nhất của phương thức phát triển nhanh chóng của xác sống đơn giản bạo lực và phản xạ có điều kiện để bồi dưỡng nên, quả thật là cách tăng sức lực nhanh nhất…” Đỗ Địch An cảm giác chưa chắc tương lai bản thân đã dùng đến cách này, nếu muốn lật đổ vật khổng lồ như Liên bang và Đế quốc thì đây chắc chắn là cách cực kỳ tuyệt vời để nhanh chóng củng cố thế lực của mình, thậm chí không thể thiếu một trong số đó!

Trong lòng thầm nhớ kỹ việc này, Đỗ Địch An lại chuẩn bị lật xem tiếp, bỗng nhiên Sở Tuệ Như đi tới thản nhiên mỉm cười nói: “Tần Mặc, hôm nay không còn sớm nữa, cùng đi ăn cơm tối đi?”

Đỗ Địch An quay đầu lại nhìn thấy ba người họ đều đã cởi găng tay cởi áo khoác chống nấm trong phòng thí nghiệm ra, dường như chuẩn bị tan làm, quyển tài liệu sắp rút ra lại tiện tay đẩy vào rồi gật đầu nói: “Được!”

Mấy người họ cùng nhau rời khỏi phòng thí nghiệm, khóa trái cửa kim loại, loại khóa này không phải là khóa tiện tay đóng lại trước đó mà là cần vân tay và mắt của ba người họ mới có thể mở ra, nếu không dù là quyền hạn cao nhất của Đỗ Địch An cũng không cách nào mở ra được. Đương nhiên còn có một cách khác, chính là khởi động hệ thống an ninh khẩn cấp, nhưng như vậy thì cảnh báo vang vọng sẽ khiến toàn bộ tòa nhà đều biết.

Ba người họ vừa đi vừa bàn luận về hướng đi tiếp theo của thí nghiệm, phần lớn đều là danh từ chuyên nghiệp nên Đỗ Địch An nghe không hiểu gì cả, hệ thống khoa học kỹ thuật của Liên bang đã không còn là trình độ của thời đại cũ, ngoại trừ bảng nguyên tố còn sử dụng tên thời đại cũ thì rất nhiều hạt mới cùng phương thức thí nghiệm đều thay đổi danh từ mới, cần phải học tập hệ thống chuyên môn mới có thể biết được.

“Tần Mặc, hình như ngươi không hề sợ xác sống?” Sở Tuệ Như nói xong với Tiền Dịch bỗng nhiên quay đầu hỏi Đỗ Địch An.

Lúc này Tiền Dịch và Sovas cũng nhớ đến dường như Đỗ Địch An không quan tâm đối với xác sống trong phòng thí nghiệm, căn bản cũng không thèm để ý.

“Không phải chúng nó bị khóa chặt rồi sao, có gì phải sợ chứ.” Đỗ Địch An cười nhạt đối với cô gái cẩn thận tỉ mỉ này rồi nói tiếp: “Nói đến sợ, có lẽ là chúng nó sợ chúng ta mới đúng, dù sao chúng nó cũng chỉ là tài liệu thí nghiệm ở trong tay chúng ta mà thôi, có địa vị ngang với chuột bạch.”

Sở Tuệ Như có chút kinh ngạc, mỉm cười nói: “Quả nhiên ngươi có một sợi dây thần kinh rất thô.”

Tiền Dịch cười nói: “To gan là chuyện tốt, làm nghề của chúng ta chút can đảm này cũng không có thì còn làm nghiên cứu gì chứ, Tần Mặc có tiền đồ, có lẽ tương lai thành tựu sẽ vượt qua chúng ta.”

Đỗ Địch An khiêm tốn mấy câu, không bao lâu đã theo bọn họ đi thang máy đến nhà ăn của tòa nhà này, phòng ăn ở tầng giữa của tòa nhà, cửa thang máy vừa mở ra đã có tiếng dương cầm du dương nhẹ nhàng bay đến bên vành tai, sắc thái trang trí của đại sảnh tương đối ôn hòa, không sáng chói mắt cũng không tối tăm, rất yên tĩnh, chỉ có vài người đang dùng cơm.