Chương 1491 Học tập
“Tiểu Tần à, chuyện lần này nhờ có ngươi…” Trương Lan Tâm trên mặt tràn đầy cảm kích, vô cùng chân thành nói.
Đỗ Địch An kéo ghế mời bọn họ ngồi xuống, “Chuyện nhỏ ấy mà, bà Lan Tâm không cần phải cảm ơn.”
“Ta nghe nói rồi, tận chín triệu, đối với chúng ta mà nói cũng không phải là một con số nhỏ, những người này đúng là quá đáng, thật sự chính là ác lang, nói cái gì mà người nghèo đáng thương, đáng thương tất có chỗ đáng hận, nói không hề sai chút nào!” Khổng Trí bên cạnh tuổi cũng tuổi đã cao nhưng giọng nói lại giống như một người trẻ tuổi đang đầy tràn đầy lòng căm phẫn, tức giận bất bình, nếu không phải Trương Tâm Lan nói Đỗ Địch An đã cho nàng xem qua hoá đơn chuyển khoản, ở bên trên có cả tên người nhận, hắn cũng không thể tin được lời Đỗ Địch An nói là thật, sau khi xác nhận thật sự có chuyện này, hắn lại càng thêm căm hận những kẻ đòi tiền.
Đỗ Địch An mỉm cười không phủ nhận, tuy chín triệu đối với hắn không là gì, nhưng cũng không thể biểu hiện quá mức không quan trọng.
Đợi hai người họ gọi xong bữa tối, ba người vừa ăn vừa tán gẫu vui vẻ.
“Tiểu Tần à, ta nghe nói ngươi đang học làm thí nghiệm, chuẩn bị tự mình xin nghiên cứu hạng mục, nếu có chỗ nào ta có thể giúp thì ngươi cứ nói với ta.” Trương Lan Tâm vẫn luôn tìm kiếm cơ hội, chờ cho Đỗ Địch An ăn xong, nàng sợ hắn rời đi nên vội vàng nói.
Đỗ Địch An đang đợi cái cơ hội này, cho dù nàng không mở miệng, thì tự hắn cũng sẽ chủ động mở miệng, nhưng mà hắn không thể hiện quá mức vui mừng, chỉ cười cười, nói: “Đúng là ta muốn cùng công ty xin một hạng mục, phía trên cử ta tới đây cũng không phải không có nhiệm vụ, nhưng mà kiến thức của ta quá hạn hẹp,rất nhiều thứ đều không hiểu, kể cả lời của những chuyên gia lớn như các người, ta cũng có chỗ nghe không hiểu, vẫn còn phải học tập rất nhiều.”
Trương Lan Tâm và Khổng Chí đã sớm biết được Đỗ Địch An vô cùng hiếu học, nghe hắn nói như vậy, Trương Tâm Lan mừng rỡ nói: “Nếu có gì không hiểu thì ta có thể dạy ngươi!”
“Đúng rồi, chỗ nào không hiểu, ngươi có thể đến hỏi ta.” Khổng Chí nói, trong mắt mang theo ý cười, vô cùng coi trọng Đỗ Địch An.
Đỗ Địch An gãi đầu nói: “Vậy có phiền các ngươi quá không, làm mất tinh lực của các ngươi…”
“Không có gì đâu, chuyện nhỏ thôi mà…” Trương Lan Tâm vội vàng nói, sợ Đỗ Địch An từ chối thì nàng sẽ không tìm được cơ hội báo đáp nữa.
Đỗ Địch An thấy vậy cũng không từ chối khéo nữa, hắn đồng ý, trong lòng thầm nghĩ: “Có kẻ nhận được sự giúp đỡ của người khác lại tham lam nhiều hơn, có người nhận một chút ân huệ của người khác thì cả người đã khó chịu, nghĩ hết mọi cách để báo đáp, đáng tiếc, loại người này cũng chỉ là một con số nhỏ…”
Chờ hai người ăn xong, Đỗ Địch An liền lấy quyển sổ ghi chép ra để xin hai cả chỉ dạy.
Hai người nhìn thấy Đỗ Địch An ghi chép chi chít các thứ trên quyển sổ, hơi kinh ngạc, không ngờ Đỗ Địch An lại siêng năng như vậy, trong lòng càng thêm tán thưởng hắn, vui vẻ tận tình hướng dẫn.
“Tiểu Tần à, những thứ ngươi ghi đều không có hệ thống, với tuổi của ngươi chắc cũng chưa học nghiên cứu sinh đúng không?” Trương Lan Tâm lật xem quyển sổ ghi chép, rất nhanh đã nhìn ra trình độ tri thức của Độ Địch An.
Đỗ Địch An gật đầu nói: “Vừa mới tốt nghiệp đại học, lúc đó chỉ lo chơi nên thành tích cũng bình thường.”
Trương Lan Tâm mỉm cười, an ủi nói: “Bây giờ muốn học vẫn kịp, ta dạy lại từ đầu cho ngươi, đêm nay ta về sửa sang lại một chút, ngày mai sau khi thí nghiệm của ta kết thúc thì ngươi đến tìm ta.”
Vẻ mặt Đỗ Địch An tràn đầy vui mừng, nói: “Vậy thì cảm ơn bà Lan Tâm rất nhiều, nhưng mà ngươi cũng đã lớn tuổi rồi, đừng nên thức quá khuya.”
“Không sao đâu, ta vẫn có thể chịu được.” Trương Lan Tâm cười nói.
Chờ sau khi hai người cùng nhau rời đi, Đỗ Địch An cũng thu dọn đồ đạc trở về nơi ở của mình, lật xem tin tức buổi tối, rất nhanh đã xem được tin tức về vụ rơi xe, địa điểm và hình ảnh chụp được chính là chiếc xe mà hắn đã đưa tang kia.
“Buổi tối Trương Lan Tâm về nhà sửa sang lại kế hoạch học tập cho ta chắc sẽ không rảnh để ý đến những tin tức này, ngày thường mấy chuyên gia này cũng chỉ để ý tin tức về chuyên ngành của mình, thi thoảng có thời gian rảnh rỗi mới có thể xem những cái khác, nên tạm thời cũng không cần lo lắng, hơn nữa cũng không có đưa tên người chết…” Đỗ Địch An lật xem tin tức, chỉ chụp được hình dạng của đoàn tàu bị rơi và hành khách bên trong đầy máu tươi, nhưng mơ hồ không rõ ràng. Đỗ Địch An tin tưởng Trương Lan Tâm sẽ không liên tưởng tới những kẻ đòi tiền, cho dù có liên tưởng đến cũng chả sao, từ tin tức có thể thấy, vụ việc lần này được định thành một tai nạn ngoài ý muốn do trục trặc định vị của tàu hoả.
“Xem ra, tập đoàn vẫn rất dung túng cho ta.” Đỗ Địch An nghĩ thầm trong lòng.
“Biết ta là Ma tộc, biết ta giết nhiều người như vậy vẫn còn bao che cho ta, tùy tiện điều tra một chút là có thể tra ra nguyên nhân chính của vụ tai nạn này, ha ha…” Mí mắt Đỗ Địch An hơi nheo lại, trong mắt nảy lên một tia lạnh lẽo, tuy rằng hơn bốn mươi người này đều là dân bình thường, nhưng mà Liên bang là xã hội pháp quyền cũng không quá khác biệt so với thời đại cũ, thậm chí so với thời cũ còn nghiêm ngặt hơn!
Giết người? Cướp bóc?
Tất cả đều sẽ bị bắt!
Ở Liên bang thậm chí còn không có xã hội đen, chỉ có cảnh sát và pháp luật nghiêm ngặt, đây là một xã hội nhân đạo, cho dù là ngàn vạn phú hào giết người cũng phải đền mạng!