← Quay lại trang sách

Chương 1494 Giải phẫu bản thân (2)

Chi phí thí nghiệm đã được chuyển vào tài khoản chuyên dụng của công ty Đỗ Địch An, hắn có thể lợi dụng kênh mua sắm nội bộ của công ty để mua vật liệu cần thiết cho thí nghiệm, ví dụ như xác sống dùng để thí nghiệm, một cái chỉ cần năm mươi ngàn tiền Liên bang, rẻ hơn một nửa so với giá thị trường, hắn mua số lượng mười cái, có đủ loại khác nhau, nam nữ già trẻ, có người Liên bang bị lây nhiễm xác sống và cả xác sống loài người thời xưa.

Ngày hôm sau.

Đỗ Địch An và bốn người Trương Tâm Lan tổ chức cuộc họp, thương thảo phương án thí nghiệm, thương thảo ba ngày liên tục cuối cùng xây dựng được phương châm thí nghiệm.

Bốn người Trương Tâm Lan đều ôm phần lớn công việc thí nghiệm trong tay, Đỗ Địch An không có tham gia vào, mà một mình hắn nghiên cứu ở mặt khác, hắn có thân phận chủ nhiệm khiến những người khác cảm thấy rất kỳ quái nhưng cũng không nghĩ quá nhiều, dù sao Đỗ Địch An cũng là một công tử nhà giàu tới đây vui chơi, mà bọn họ có thể nhân cơ hội này nghiên cứu xác sống, cho dù đến cùng có thất bại thì cũng đã tích lũy được kha khá kinh nghiệm thí nghiệm quý báu.

Đỗ Địch An mang một bộ dụng cụ đến phòng thí nghiệm của mình, nghiên cứu xác sống với hắn chỉ là cái vỏ bọc bên ngoài, tuy hắn cũng có khát vọng có thể tìm được biện pháp chữa trị xác sống, nhưng trong ba tháng nay, hắn từ những tư liệu thí nghiệm của công ty càng hiểu rõ ràng, biết đây là một chuyện khó khăn cỡ nào, cũng không phải chuyện kéo đám người Trương Lan Tâm làm trong vài tháng ngắn ngủi là có thể hoàn thành được.

Với hắn mà nói, việc cấp bách trước mắt là rời khỏi nơi này, trả tự do lại cho bản thân, tương lai có cơ hội sẽ lại từ từ nghiên cứu.

“Thí nghiệm lần trước cho thấy trong tim ta có mang một vị thần, không biết tình trạng bây giờ của vị thần này thế nào, cấu tạo trái tim và cấu tạo thành thân thể của ta, vì sao ta có thể dung nạp được nhiều lực lượng ma ngân…” Ánh mắt Đỗ Địch An loé lên, Phi Nguyệt cải tạo thân thể của hắn, hắn nắm giữ lực lượng nhưng lại không hiểu rõ nguồn gốc của lực lượng này, chỉ biết sử dụng theo bản năng, hiển nhiên điều này không hề có lợi cho việc tương lai hắn suy nghĩ làm thế nào để có thể tăng lực lượng này lên một bậc.

Trước khi chuẩn bị thí nghiệm, Đỗ Địch An đã sử dụng thấu thị để kiểm tra mọi ngóc ngách, xác nhận không có giám sát, sau đó tắt hệ thống máy tính ghi lại thí nghiệm rồi tắt cả chức năng mạng tự đồng bộ của nhiều máy móc, biến các máy móc này thành các máy móc nguyên bản đơn sơ nhất. Không có chức năng nhập đồng bộ mạng, các máy móc sẽ yếu đi ở các khía cạnh khác như so sánh dữ liệu và phân tích, nhưng một khi kết nối mạng thì sẽ có khả năng bị đánh cắp.

“Cứ như vậy, cho dù là tập đoàn Terrass dùng một ít quyền hạn nắm giữ mạng, hoặc là sau lưng có có cao thủ hacker cũng không thể nào trộm mất nghiên cứu của ta.”

Đỗ Địch An di chuyển tất cả các máy móc cần kết nối mạng ra khỏi văn phòng, chỉ để lại những máy móc không có mạng vẫn dùng được, mặc dù điều này sẽ làm cho nghiên cứu của hắn gặp khó khăn, nhưng cũng rất đáng.

“Văn phòng này chính là địa bàn của ta, bọn họ sẽ không thể giám sát được, không biết bọn họ sẽ nhịn được bao lâu rồi mới đến tìm ta…” Khoé miệng Đỗ Địch An khẽ cong lên, lập tức bắt tay vào nghiên cứu.

Hắn rút máu của mình, còn có cả xương, tóc và các mô cơ quan khác nhau để thực hiện các xét nghiệm giải phẫu từ nông đến sâu.

Chờ sau khi có các số liệu phân tích thân thể, hắn thông qua kênh công ty mua được chiến sĩ Ma tộc do Liên bang bồi dưỡng ở các giai đoạn khác nhau, từ kẻ Đi Săn đến người Khai Hoang, còn về phần Chúa tể và chiến sĩ Ma tộc cấp Vực Sâu có giá bán lên đến hơn trăm triệu, hắn chỉ có thể chờ cho đợt tiền phân bổ thứ hai được xem xét.

Những chiến sĩ Ma tộc này được đưa tới phòng thí nghiệm trong tình trạng thân thể bị xiềng xích quấn quanh, trong cơ thể được tiêm vào loại thuốc đặc thù, chỉ có thể phát huy ra sức mạnh của một người bình thường, biến thành vật thí nghiệm trong tay Đỗ Địch An.

Đám người Trương Lan Tâm nhìn thấy ba vị chiến sĩ Ma tộc mà Đỗ Địch An đã mua, có hơi giật mình hỏi Đỗ Địch An, nhưng Đỗ Địch An chỉ nói mình nghiên cứu có ích xong rồi sẽ đuổi đi, bốn người thấy vậy cũng không tiện nói thêm nữa, dù sao Đỗ Địch An cũng là chủ nhiệm và là người khởi xướng ra hạng mục này, hắn có quyền chi phối tài chính, bọn họ chỉ có thể mượn máy móc trong phòng thí nghiệm sau đó quay lại bận rộn với thí nghiệm của mình.

Ba vị chiến sĩ Ma tộc bị trói trên khung sắt trong phòng làm việc, nhưng không một ai phản kháng, trong mắt họ đều là một màu xám đầy tuyệt vọng, dường như đã mất đi ý chí sống tiếp.

Đỗ Địch An tháo rời từng bộ phận của họ, nào là mô não, trái tim, ma ngân, máu và các bộ phận khác nữa, ở trong tay hắn dường như họ chỉ là một máy móc không có sinh mệnh. Khi nghiên cứu những chiến sĩ Ma tộc này, hắn khởi động chức năng kết nối mạng của các máy móc, dù sao công ty cũng biết hắn mua các chiến sĩ Ma tộc này về làm thí nghiệm, cho dù tập đoàn dùng chức năng kết nối mạng biết được các số liệu về thân thể của những chiến sĩ Ma tộc này thì với Đỗ Địch An cũng chẳng sao, dù sao những chiến sĩ Ma tộc này đều là sản phẩm của Liên bang, hẳn đã sớm nằm trên bàn thí nghiệm dưới trướng các tập đoàn.

Sau khi máy móc được kết nối, tốc độ nghiên cứu của Đỗ Địch An nhanh hơn rất nhiều, rất nhiều dữ liệu có hệ thống tự động phân tích hoàn toàn không cần đến hắn phải từ từ phân tích, ghi lại từng cái một.