← Quay lại trang sách

Chương 1503 Vây giết (2)

“Rút lui sao?” Đỗ Địch An tiện tay vứt bỏ một xà nhân ma hóa bị bẻ gãy cổ trong tay hắn, hơi nghiêng người, liếc mắt nhìn bốn người trong hai tòa nhà khác, thấy bọn họ đang vội vàng rút lui, trong lòng hắn khẽ động, phóng thích cảm giác đến một phạm vị lớn hơn, tập tức nhìn thấy ba cơ giáp Sáng Thế Thần trong thông đạo khẩn cấp dưới lòng đất đã được khởi động, vây quanh nơi này.

Ngoài ra, tất cả quân đội trong thông đạo đã được huy động để sơ tán toàn bộ những người dân quanh tòa nhà..

“Chuẩn bị cho cơ giáp lên sao?” Đỗ Địch An hơi híp mắt lại, cơ giáp Sáng Thế Thần, đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy chiếc cơ giáp được xưng là hàng đầu này, được xếp vào hạng năm sao của quân đội Liên bang, nghe nói có thể rung chuyển cả Vương giả của Đế quốc, bóp chết hết thảy Vực Sâu, giờ phút này nó đang từ trong thông đạo khẩn cấp xông ra, thể hiện một tốc độ phi phàm, nhanh chóng bao vây lấy tòa nhà của hắn nhưng lại không lập tức ra tay.

Cả ba chiếc cơ giáp đều đang chờ đợi, chờ cho quân đội sơ tán đám người xung quanh.

Kéo dài càng lâu thì càng có lợi cho bọn họ.

Đỗ Địch An cũng không vội vàng ra tay, tay nâng khẩu pháo laser của xà nhân ma hóa lên, đứng ở rìa sân thượng, dưới chân hắn là đường phố như vực sâu vạn trượng, người đi đường nhỏ bé như sâu kiến. Hắn lẳng lặng nhìn về ba cơ giáp Sáng Thế Thần, lông mày khẽ cau lại, thứ hắn tự hỏi trong lòng không phải là làm thế nào phá được vòng vây của ba cơ giáp để thoát ra ngoài, mà là động cơ và mục đích của tập đoàn.

Mặc kệ mình ở công ty Randy lâu như vậy, bây giờ lại bởi vì mình cãi lệnh mà muốn xóa bỏ mình, dường như có chỗ nào đó nói không thông.

Trong lúc hắn đang suy nghĩ, quân đội đã đuổi đám người xung quanh đi gần hết, Đỗ Địch An cũng nhìn thấy đám người Trương Lan Tâm trong tòa nhà công ty Randy đã được sơ tán đến thông đạo khẩn cấp dưới sự hộ tống của quân đội.

Lúc này, ở phía xa xa có mấy chiếc trực thăng chiến đấu đang bay vút lên lơ lửng giữa không trung, phía dưới trực thăng xuất ra súng máy tốc độ cao và pháo laser, nhắm bắn vào hắn.

“Muốn chết!”

Đôi mắt Đỗ Địch An híp lại, bàn tay dùng sức nâng khẩu pháo laser trong tay lên, chạm vào nút phóng ra, một chùm tia laser bắn ra, xuyên qua một chiếc trực thăng vũ trang, cánh quạt phía trên trực thăng bị cắt đứt, lập tức nghiêng nghiêng, lật ngang, trong đó truyền ra những tiếng kinh hô thảm thiết, trực thăng lao về tòa nhà gần đó, khi sắp đụng trúng, phía dưới một chiếc cơ giáp Sáng Thế Thần đột nhiên bắn ra tấm lưới lớn bắt được trực thăng.

Đỗ Địch An không để ý nữa, hắn chuyển hướng bắn vào một số trực thăng vũ trang khác.

Mấy chiếc trực thăng vũ trang này không nghĩ tới Đỗ Địch An sẽ chĩa mũi nhọn về phía bọn họ, phong lúc hoảng loạn đã bắn ra súng laser và công kích bằng tên lửa, khi tên lửa được bắn ra, vừa đến nửa đường, cặp cánh Cát Liệt trên lưng Đỗ Địch An đột nhiên run rẩy phát ra những ánh sáng đen, giống như là lông vũ màu đen bắn trúng lên lửa, rầm một tiếng, khiến nó kích nổ giữa đường, chặn đánh ở giữa không trung.

Vèo!

Thân thể Đỗ Địch An lấp lóe, trong nháy mắt tránh né khỏi vị trí pháo laser được bắn ra, pháo laser này cũng không phải thứ là pháo laser thời đại cũ có thể so sánh được, ở thời đại cũ súng laser và pháo laser cũng không thể giết chết kẻ địch, nhất là súng laser chỉ có thể phá hư đồng tử của kẻ địch, làm cho kẻ địch bị mù lòa, mất đi sức chiến đấu, cho nên mặc dù cái tên rất uy phòng nhưng hiệu quả trên chiến trường lại rất bình thường.

Nhưng pháo Laser và súng laser ngày nay đã làm được giống như trong phim viễn tưởng của thời xưa, laser giống như thực chất có thể bắn xuyên qua tấm thép, kèm theo nhiệt độ cao thiêu đốt, hơn nữa bất chấp thời tiết, có thể tác chiến trong mọi điều kiện thời tiết.

Pháo Laser cũng tăng cường vô số lần, đường kính nòng pháo ước chừng sáu mươi centimet, đủ để phá hủy một nửa thân thể con người thành tro tàn.

Mặc dù pháo laser có tốc độ bắn nhanh, giống như tia chớp lóe sáng, nhưng thể chất của người thao tác lại bình thường, ngón tay kích hoạt giống như chuyển động chậm trong tầm mắt của Đỗ Địch An, có đủ thời gian để cho hắn dự đoán tránh né.

Sau khi tránh được mấy đòn tấn công của súng laser, pháo laser trong tay Đỗ Địch An cũng bắt đầu phát động, tuy rằng cả hai đều là vũ khí laser, nhưng rõ ràng uy năng của pháo laser trong tay hắn mạnh hơn, chỉ một pháo liền có thể xuyên thủng mũi trực thăng vũ trang, buồng lái nổ tung, trực thăng vũ trang bị mất khống chế cũng theo đó mà rơi xuống, nhưng may được cơ giáp Sáng Thế Thần phía dưới ra tay cứu vớt nên không bị rơi vỡ.

Tay Đỗ Địch An cầm khẩu pháo khổng lồ, đi lại chơi đùa trong mưa bom bão đạn, tiện tay nhấc khẩu pháo lên thì sẽ có một chiếc trực thăng vũ trang rơi xuống.

Một lát sau, trên bầu trời không còn một chiếc trực thăng nào xuất hiện, Đỗ Địch An đứng ở đỉnh cao của tòa nhà cao tầng này, trong tầm mắt có thể quan sát được hơn nửa thành phố dưới chân, hắn nhìn thấy phía xa xa có máy bay nhỏ, chớp lên tia sáng, là ống kính đang chụp lại nơi này, chắc hẳn là phóng viên của một tòa soạn nào đó hoặc là sở thích của một vài dân chúng.

Chuyện đã đến nước này, Đỗ Địch An tự nhiên cũng chẳng còn lo lắng vấn đề bị phơi bày, dù sao thân phận cũng đã rò rỉ, hắn ở Liên bang đã không còn đất dung thân, cho dù là ẩn nấp chạy trốn thì cũng có thể đổi một khuôn mặt khác.