← Quay lại trang sách

Chương 1504 Đối chiến Sáng Thế Thần

Đạt tới thực thực lực như hắn, mặt đã không còn trọng yếu, có thể thay đổi bất kỳ lúc nào, quan tâm là cái nội tại, thậm chí đối với Đỗ Địch An, nội tại cũng đã không còn trọng yếu, hắn chỉ để ý đến trái tim mình.

Mà muốn tiến thêm một bước đạt được lực lượng, trái tim tràn ngập thần tính này cũng là thứ nhất định phải tước đoạt!

“Nên làm thật rồi…” Đỗ Địch An tự lẩm bẩm một tiếng, lúc này, cơ giáp Sáng Thế Thần đã đón những chiếc trực thăng rơi xuống, đem chúng dàn xếp lại, phân tán đám người ở trong trực thăng, những người xung quanh được bộ đội hộ tống vào trong đường hầm khẩn cấp, tất cả đều cách xa đường hầm khẩn cấp dưới lòng đất ở gần đây để tránh bị chiến đấu làm ảnh hưởng, xung quanh hơn ngàn mét chỉ còn lại vài bóng người đang kinh hoàng sợ hãi.

Ánh mắt Đỗ Địch An dừng lại trên ba chiếc cơ giáp Sáng Thế Thần, hình dạng của cơ giáp Sáng Thế Thần này giống như con người, thân thể cực kỳ to lớn, cao chừng hai mươi mét, toàn thân màu vàng kim, trên lưng có cánh bắn ra, hiển nhiên đều có năng lực phi hành, thoạt nhìn qua phảng phất như là một pho tượng thần hoàng kim, cao lớn vĩ đại, chỉ nói về ngoại hình đẹp mắt, ở trong đám cơ giáp cũng đã là ‘người nổi bật’.

Tầm mắt Đỗ Địch An xuyên qua tầng tầng lớp lớp, nhìn thấy được ba người điều khiển bên trong cơ giáp, rõ ràng là ba vị chiến sĩ cấp mười.

Quân đội ngăn chặn Ma tộc, đây là Ma tộc do Liên bang tự bồi dưỡng ra, hoặc là bộ đội vũ lực do tập đoàn Terrass tự lắp ráp, hoặc là người dựa vào lực lượng của tập đoàn đưa vào quân đội.

Hắn hít một hơi thật sâu, không đợi ba cơ giáp Sáng Thế Thần ra tay, hắn đã dùng viên bảo thạch màu đỏ tươi trên trán bắn ra một chùm tia sáng về phía của cơ giáp Sáng Thế Thần đã ra tay cứu trực thăng vũ trang kia.

Bọn họ đang chờ quân đội dọn dẹp sạch sẽ mở rộng chiến trường xung quanh, nhưng Đỗ Địch An lại không thể tiếp tục kéo dài, có lẽ ba vị Ma tộc trong cơ giáp kia chưa chắc đã để ý đến sống chết của dân chúng bình thường, nhưng tất nhiên sẽ để ý đến các thế lực mượn cơ hội tấn công tập đoàn Terrass, không tránh khỏi sự bận lòng.

Chùm sáng vô cùng nhanh, cơ giáp Sáng Thế Thần này cũng không phản ứng kịp, khi chùm sáng bắn tới trước đầu nó ba mươi mét, chợt khơi dậy một làn sóng, rõ ràng là năng lượng phòng ngự tự động cản chùm sáng lại.

Ánh mắt Đỗ Địch An sa sầm xuống, nhanh chóng kích hoạt khẩu pháo laser trong tay.

Vèo! Vèo! Vèo!

Bảy tám đường laser liên tục bắn ra, không có ngoại lệ, tất cả đều trúng mục tiêu.

Mặc dù cơ giáp Sáng Thế Thần này muốn phản ứng, muốn dự đoán thông qua ngón tay và họng pháo của Đỗ Địch An, nhưng tốc độ ngắm bắn của Đỗ Địch An quá nhanh, đã đến trước một bước dự đoán tất cả vị trí né tránh của nó.

m thanh vụt vụt liên tục vang lên, tấm chắn năng lượng bên ngoài cơ giáp Sáng thế Thần không ngừng gợn sóng, giống như là sóng nước, khi một pháo cuối cùng của Đỗ Địch An bắn ra, tấm chắn năng lượng bị đánh vỡ, bắn lên vai cơ giáp, lưu lại vết khói thiêu đốt nhàn nhạt trên bả vai màu vàng của khôi giáp.

Đỗ Địch An hơi nheo mắt, độ cứng của cơ giáp Sáng Thế Thần này vượt qua dự liệu của hắn, uy năng của pháo laser này đủ để xóa sổ một sinh mệnh cấp Thâm Uyên, trừ khi là ma vật tiến hóa ra trụ giáp đặc biệt hoặc là ra lớp vảy cứng mới có thể ngăn cản được, đổi là là con người cấp Thâm Uyên, dưới trạng thái không thi triển Ma thân, không có ai có thể ngăn cản được,, nhưng giờ phút này trên người cơ giáp Sáng Thế Thần, ngay cả một chút sơn bên ngoài cũng không thể lau đi.

Vèo!

Đỗ Địch An vứt bỏ khẩu pháo laser đã cạn kiệt năng lượng, hắn nhảy từ trên lầu cao xuống, đôi cánh mở ra, như lợi kiếm bắn về phía chiếc cơ giáp Sáng Thế Thần này.

Chỉ thấy thanh niên Ma tộc tóc ngắn trong cơ giáp Sáng Thế Thần kia cười lạnh, hai tay hắn cầm vào trong quả cầu màu trắng, trên đầu đeo một cái vòng tròn, giờ phút này hai tay huy động, cánh tay của cơ giáp Sáng Thế Thần cũng theo đó huy động, nhưng tốc độ cực kỳ nhanh, phát ra tiếng gió gào thét, phối hợp với hệ thống trí tuệ nhân tạo của cơ giáp dự đoán, một quyền cắt đứt quỹ đạo công kích tốt nhất của Đỗ Địch An.

Thân thể Đỗ Địch An chợt dừng lại, nhanh chóng vặn vẹo, xung lực mạnh mẽ khiến cho cánh của hắn mơ hồ có cảm giác bị xé rách, nhưng tạm thời thay đổi quỹ tích, hắn dùng tốc độ nhanh hơn nhào về chỗ cách đỉnh đầu của cơ giáp Sáng Thế Thần hai mươi mét, khoảng cách này đối với hắn mà nói, trong nháy mắt đã tới được.

Nhưng thanh niên tóc ngắn bên trong cơ giáp Sáng Thế Thần không có ý định để cho Đỗ Địch An công kích, bỗng nhiên vung tay, một thanh chiến đao có lửa thiêu đốt được rút ra từ đầu gối của cơ giáp, giống như là rút xương đùi ở trong chân ra, mạnh mẽ vung lên, sóng nhiệt cuộn về phía Đỗ Địch An, không khí bị thiêu đốt đến vặn vẹo, năng lượng cực mạnh từ trên chiến đao được phóng thích ra, ngoại trừ ánh sáng và nhiệt độ, còn có cả bức xạ mãnh liệt.

Đỗ Địch An không có trực tiếp đối mặt, thân thể thêm lần nữa xoay chuyển, thay đổi hướng ở trên không, trượt đến sau vai của cơ giáp Sáng Thế Thần, trong khoảnh khắc sắp tiếp xúc, cảm giác nguy hiểm bất thường truyền đến, đôi cánh của hắn mạnh mẽ chống đỡ, trong nháy mắt cuồng phong đã rót đầy bên trong cánh, cơ thể đột ngột dừng lại, một tia sáng trắng xẹt qua trong tầm mắt, lóe lên ở giữa khoảng cách của hắn và cơ giáp Sáng Thế Thần rồi chợt biến mất.