Chương 1507 Tự bạo
Gió mạnh gào thét ở bên tai, trong tầm mắt của Đỗ Địch An, tòa nhà dưới chân nhanh chóng lùi lại, ở phía sau có hai cơ giáp Sáng Thế Thần đang liều mạng đuổi theo, nhưng tính năng của cơ giáp đều giống nhau, sau khi hắn giành trước lao ra vòng vây kéo dài khoảng cách, tuy rằng đã khởi động tốc độ nhanh nhất của cơ giáp, nhưng cũng chỉ có thể suy trì trong khoảng cách này không thể kéo gần thêm nữa, trừ khi nguồn năng lượng trong cơ giáp Sáng Thế Thần của Đỗ Địch An cạn kiệt trước.
Dựa vào trận chiến kịch liệt lúc trước, hiển nhiên mức độ tiêu hao nguồn năng lượng của hắn phải cao hơn hai cơ giáp kia, nhưng nguồn năng lượng còn dư ở bên trong cũng đủ đế hắn lao ra khỏi thành phố Đô Yêu, cách Liên bang một đoạn đường dài.
“Chờ đến khi ra khỏi thành, ta sẽ lập tức đi đến mảnh đất ma vật bên ngoài Vòng Hòa Bình, hy vọng có thể tìm được cơ hội thoát thân.” Ánh mắt Đỗ Địch An nghiêm túc, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ cách thoát thân, nhưng nghĩ ra nghĩ lại, hắn đột nhiên cảm thấy có gì đó sai sai, dường như có chi tiết gì bị mình xem nhẹ.
Lúc này, cuối tầm mắt của hắn hiện lên một tường thành nguy nga, đã đến điểm cuối của thành phố Đô Yêu rồi.
“Đã chạy ba phút, trong khoảng thời gian này, chắc là bọn họ không kịp điều động cơ giáp Sáng Thế Thần khác bao vây ta…” Đỗ Địch An nhìn tường thành càng ngày càng gần, chân mày cũng dần dần nhăn lại, sau khi do dự một lát, hắn vẫn cắn răng tăng tốc cơ giáp Sáng Thế Thần, trực tiếp vọt qua, không có bày mưu tính toán nào là tuyệt đối, đến thời điểm mấu chốt vẫn phải mạo hiểm liều một phen.
Rất nhanh Đỗ Địch An đã đến gần tường thành và nhìn thấy có một lượng lớn pháo binh ở đầu tường bắn về phía hắn.
Thấy những vũ khí phòng thủ của thành phố nhắm về phía mình, Đỗ Địch An lại nhẹ nhàng thở ra, tiện đà nhanh chóng liếc nhìn đánh giá cảnh vật xung quanh, cũng không nhìn thấy cơ giáp Sáng Thế Thần khác, trong lòng cũng yên tâm hơn, hắn phối hợp với hệ thống trí năng của cơ giáp Sáng Thế Thần, linh hoạt lấp lóe trong pháo laser, những công kích kia bị hệ thống trí năng của cơ giáp đo lường ra cường độ, có những cường độ có thể xem nhẹ, chỉ tập trung tránh né những cường độ ảnh hưởng đến tốc độ di chuyển và công kích tổn hại đến cơ giáp.
Không thể không nói, hệ thống trí năng trong cơ giáp này vô cùng mạnh mẽ, trong hoàn cảnh xấu như vậy, vẫn có thể chọn ra phương án tốt nhất, hơn nữa lại tinh toán trong từng giây, nhanh hơn con người tự tính toán gấp nhiều lần.
Cơ giáp Sáng Thế Thần mơ hồ giống như một tia chớp vàng lao ra từ bên trong bầu trời đầy ánh lửa, cơ giáp màu vàng phảng phất giống như một vị thần, không hề bị tổn hao gì, sức phòng ngự khủng bố đó khiến khiến đông đảo binh lính trên tường thành sợ ngây người.
Không chờ bọn họ tiếp tục tấn công hỏa lực lần thứ hai, hai chùm tia sáng vàng đã nhanh chóng bay tới, lập tức có quan quân đứng ra hạ lệnh cho đi.
Vèo! Vèo!
Chờ đến khi hai chùm tia sáng vàng vọt qua, tiếng rít cuồn cuộn như sóng thần mới thổi quét đến sau, trong mơ hồ giống như toàn bộ trời đất đang rít gào vậy, đây là tiếng gió hú do cơ giáp sở kéo theo.
“Nguồn năng lượng còn 37%…” Đỗ Địch An nhìn thoáng qua chỉ số nguồn năng lượng hiển thị trên cơ giáp, chỉ còn hơn ba gạch, trong đầu hắn hiện ra những đồ vật đã biết được trong thời gian này, phạm vi khoảng cách và khu vực trong Vòng Hòa Bình, sau đó nhanh chóng tính toán ở trong lòng, kết hợp với lộ trình lúc trước đã đi qua và nguồn năng lượng bị tiêu hao, kết quả là miễn cưỡng có thể lao ra ngoài Vòng Hòa Bình.
Vèo!
Một tia laser bay vụt tới từ phía sau, đập vào ở phần cánh sau lưng của cơ giáp, khiến cơ giáp có hơi lảo đảo, suýt nữa đã nghiêng xuống mặt đất, tuy nhiên đã cóhệ thống tự cân bằng của cơ giáp và hệ thống trí năng nhanh chóng điều chỉnh, ổn định độ nghiêng, nhưng tốc độ lại suy giảm.
“Ma tộc, giơ tay chịu trói đi!”
Bộ phận truyền tin trong cơ giáp bỗng nhiên truyền đến một âm thanh lạnh lùng của nữ.
Tầm mắt Đỗ Địch An nhìn lướt qua hai cơ giáp phía sau, nhìn thấy trong đó có một cơ giáp nữ đang nói chuyện, hắn khẽ nhíu mày, bỗng nhiên cảm giác bất an khi xem nhẹ chi tiết lúc trước lại hiện lên.
“Ngu xuẩn mất khôn, chuẩn bị chịu chết đi!” Nàng thấy Đỗ Địch An không để ý mình, trong mắt hiện lên một tia tức giận.
Trên mặt Đỗ Địch An đột nhiên biến sắc, lại không phải bởi vì lời của nàng, mà là cuối cùng hắn cũng nghĩ ra, thứ mà mình xem nhẹ là gì!
“Không ổn!” Đỗ Địch An vừa muốn đứng lên, lao ra khỏi cơ giáp.
Đột nhiên, từ phía sau ghế dựa khoang điều khiển kéo dài ra một hợp kim cứng cáp, cột chặt thân thể của hắn lên trên ghế, cùng lúc đó bàn phím ảo trước mặt hắn đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn một cửa sổ, trở thành một màu đỏ như máu, phía trên hiện ra con số “3”!
“Khởi động quá trình tự bạo…” Trí tuệ nhân tạo trong cơ giáp phát ra âm thanh khô khan.
Đồng tử Đỗ Địch An co chặt, hắn hoàn toàn không đụng vào quá trình tự bạo trong cơ giáp, một màn trước mắt này đã chứng thực suy đoán của hắn, tất cả mọi thứ là cái bẫy, từ khi Liên bang Ma tộc cấp mười một tìm được mình, thì đã bố trí xong cái bẫy rồi!
“Phá cho ta!!”
Lông tóc toàn thân Đỗ Địch An dựng thẳng lên, đột nhiên hắn gầm nhẹ một tiếng, thân thể lập tức điên cuồng mọc ra lưỡi dao Cát Liệt sắc bén, giống như những xúc tu ma hỗn độn, đâm thủng ghế điều khiển trong nháy mắt.