Chương 1511 Thức tỉnh (2)
Tất cả hình ảnh đột nhiên ùa về trong đại não của hắn, hắn nhịn không được run rẩy, nhẹ nhàng hít vào một hơi, ngay sau đó cúi đầu xem kỹ thân thể của mình, nhưng khi cúi đầu một cái, lập tức phát hiện dáng vẻ của mình có hơi kỳ lạ, đó là một quả cầu đá tròn trịa.
Đoạn ký ức ngắn lập lòe hiện lên, trong nháy mắt khi ánh lửa trong vụ nổ lan tràn tới đây, hắn đã kích phát ra năng lực của ma ngân Quy Giáp Giả, hóa đá toàn thân! Ngoại trừ hóa đá cơ bản, hắn còn rút cơ thể thành một quả cầu, vì thế đã hóa thành một quả cầu đá.
Bởi vì hóa thành hình cầu là phương thức giảm ảnh hưởng tốt nhất.
“Ta không chết, vẫn còn sống sao?” Đỗ Địch An nhẹ nhàng thở ra, ngay sau đó tâm tình lại trở nên âm trầm, chung quy vẫn là bị bắt, chỉ là không biết rốt cuộc đối phương bắt hắn để làm cái gì, nhưng chắc chắn không phải là vì giết chết Ma tộc.
Lúc này, Đỗ Địch An nhìn thấy dường như có vài nhân viên nghiên cứu chú ý tới tình huống của mình, phát ra tiếng kinh hô, sau đó càng nhiều người quay đầu nhìn qua đây. Trong khoảng thời gian ngắn, hắn cảm giác bản thân giống như tinh tinh trong vườn bách thú, hơn nữa còn là tinh tinh có biểu hiện đặc biệt, cho nên mới bị kinh hô vây xem.
Nếu đã bị nhận ra, Đỗ Địch An cũng không tiếp tục giả bộ ngủ say, hắn chậm rãi giãn thân thể ra, khôi phục hình dáng nhân loại, lần trốn thoát cực hạn này khiến hắn cảm giác dường như tiềm năng trong thân thể của mình lại bị kích phát ra một bộ phận, khi tránh thoát sợi dây hợp kim kia, hắn đã sử dụng năng lực ma ngân Thái Dương Thú, hòa tan toàn thân, loại năng lực này không phải chỉ đơn thuần là năng lực của Thái Dương Thú, ngược lại càng giống như năng lực của Cực Băng Trùng!
Cực Băng Trùng khi bị chém thành vô số đoạn sẽ không chết đi, chỉ cần cho nó thời gian, thì sẽ hấp dẫn nhau gắn kết lại, khôi phục toàn thân một lần nữa, trong khoảnh khắc hắn lao ra khỏi cơ giáp cũng có năng lực như vậy!
Hắn cảm giác bản thân có thể khống chế tất cả bộ phận trên cơ thể mình, mỗi một khí quan, thậm chí là mỗi một tế bào!
Loại cảm giác này vô cùng thần kỳ, phải biết rằng, khả năng người thường khống chế thân thể của mình vô cùng kém, ví dụ như rất khó điều khiển hai tròng mắt của mình xoay ngược hướng, thậm chí phần lớn người thường cũng không thể khống chế lỗ tai của mình, càng đừng nói đến việc khống chế dạ dày của mình mấp máy, vặn vẹo ruột, nhịp đập trái tim, lá phổi hô hấp vân vân.
Đỗ Địch An chậm rãi đứng dậy, cảm thụ thân thể một chút, sau đó chậm rãi đi đến trước lồng năng lượng, nâng tay lên, cánh tay dần dần hóa thành một lưỡi dao Cát Liệt sắc bén, nhưng chỉ có cánh tay ma hóa cực hạn, đột nhiên hắn quay qua chém tới lồng năng lượng.
Ầm!
Lưỡi dao sắc bén đâm xuyên qua lồng năng lượng, nhưng bên ngoài lồng năng lượng vẫn còn lồng năng lượng khác, khi đâm đến tầng thứ hai của lồng năng lượng thì dừng lại.
Ngay sau đó, chỗ bị đục lỗ trong lồng năng lượng nhanh chóng khép lại.
Đỗ Địch An nhanh chóng rút cánh tay lưỡi dao sắc bén về, khi rút về đến phần đầu lưỡi dao sắc bén, hắn cố ý tạm dừng một chút, lập tức nhìn thấy laser loáng thoáng ở nơi khép lại lồng năng lượng, cắt đứt lưỡi dao sắc bén dài cỡ một ngón tay.
“Quả nhiên, trong khoảng thời gian chiến đấu lúc trước và khi hôn mê, đã kiểm tra tỉ mỉ thân thể của ta, ta chỉ có thể miễn cưỡng đục một tầng trong lồng năng lượng, dưới đất có sáu khe lõm, nếu muốn một hơi đánh xuyên qua sấu tầng lồng năng lượng, không biết có thể ngưng tụ ra tia xạ mạnh nhất của Thái Dương Thú được chưa, nhưng nơi này không có ánh sáng mãnh liệt như vậy để mượn…” Ánh mắt Đỗ Địch An hơi chớp chớp, quay lại ngồi xếp bằng giữa lồng năng lượng.
Muốn muốn thoát ra từ nơi này thì thật sự là không thể nào.
Huống chi đối phương đã bắt hắn đến đây, hẳn là sẽ không chậm rãi nuôi hắn nếu không sẽ không ngẫu nhiên gọi hắn tới.
“Rốt cuộc mục đích bắt ta lại đây là để làm gì?” Đỗ Địch An nhăn mày lại, có chút nghĩ không ra, bỗng nhiên hắn cảm thấy bản thân không nên suy nghĩ lung tung như vậy, địch nhân biết thân phận Ma tộc của hắn, đây mới là vấn đề căn bản.
Nghĩ đến đây, hắn lập tức sắp xếp chuyện này lại từ đầu, bao gồm cả khoảng khắc đánh chết Tô Minh, đoạt lấy cơ giáp của hắn lẻn vào Liên bang.
Khi Đỗ Địch An đang suy tư, nhân viên bên ngoài lồng năng lượng đã đi gọi Heslodi, báo lại với hắn.
Heslodi nhìn Đỗ Địch An đang ngồi xếp bằng trầm tư trong lồng năng lượng, cảnh tượng rất giống hình ảnh hắn nhìn thấy lúc trước, hắn gật đầu, sau đó để mọi người rời khỏi nơi này, không được hắn cho phép thì không ai được tiến vào.
Ngay sau đó, tất cả các nhân viên công tác đều rút lui.
“Các ngươi cũng lui ra đi.” Heslodi nói với vài tên thủ vệ.
Mấy người họ liếc nhau, cuối cùng chỉ có thể cung kính lui xuống.
Đỗ Địch An nhận thấy tình huống bên ngoài lồng năng lượng, vừa ngẩng đầu liếc nhìn qua đã thấy Heslodi, là vị chủ tịch có quyền thế tối cao trong tập đoàn tài chính Terrass này, thậm chí cũng được xem như nhân vật lớn số một số hai trong toàn bộ Liên bang.
Chẳng trách hắn liếc mắt một cái đã nhận ra, người này thật sự quá nổi danh, mức độ nổi tiếng không khác chủ tịch Liên bang bao nhiêu, cho dù là đứa bé mới đi học tiểu học, cũng có thể nghe từ tin thời sự, cha mẹ nói chuyện với nhau, hoạt hình và các phương tiện khác để biết được dáng vẻ và thân phận của đối phương.
Hắn hơi nheo mắt lại, im lặng nhìn Heslodi, nhướng mày đầy ý tứ hàm súc.