Chương 1516 Trăng máu sắp đến (2)
Không đúng, dường như cái này không phải vấn đề chủ yếu, vấn đề chủ yếu là, các đại quốc ở thời đại cũ hợp lực lại cũng không thể hoàn toàn tiêu diệt Ma Trùng trên trái đất? Chúng nó vẫn có thể ngóc đầu trở lại sao?
Nhìn biểu cảm nghi ngờ không thôi của Đỗ Địch An, Thần Khoa Học cười nhạt, nói: “Tuy rằng các quốc gia ở thời đại cũ đã khởi động hạt nhân, thả bom Hy-đrô trên toàn cầu, oanh tạc đến nỗi khiến trái đất hoàn toàn thay đổi, nhưng khoa học kỹ thuật của Ma Trùng cũng không yếu, tốc độ tình báo truyền lại gần như là trong nháy mắt, khi vũ khí hạt nhân tham gia chiến tranh, nhóm Ma Trùng đã có chuẩn bị, chỉ là nhóm Ma Trùng cũng không dự đoán được, uy lực của vũ khí hạt nhân lại khủng bố như vậy, vũ khí hạt nhân mà nhân loại cất giữ lại lớn như thế này, hoàn toàn đủ để phá hủy tất cả lục địa bên ngoài!”
“Khi vũ khí hạt nhân nổ ra, Ma Trùng bị thương nặng, nhưng cũng không bị diệt hết, một bộ phận còn dư lại thì chạy trối chết, rời khỏi trái đất. Đáng tiếc, trên trái đất có một ít Ma Trùng may mắn sống sót nằm ở rìa ngoài khi hạt nhân nổ tung, đưa tin đến thuyền vũ trụ, rồi liên hệ với Ma Trùng đang chạy trốn, triệu tập chúng nó quay trở lại, cho nên ngươi mới nhìn thấy tình trạng thế giới như bây giờ.”
Đỗ Địch An giật mình, không ngờ trong đó vẫn còn uẩn khúc như vậy, sau khi nghe xong hắn không nhịn được bóp cổ tay, nếu những Ma Trùng chạy trốn đó không bị triệu hồi, vậy có phải trái đất sẽ có một quang cảnh khác hay không?
“Ngươi nói với ta những chuyện này rốt cuộc là có ý gì?” Đỗ Địch An nhíu mày, lui về phía sau một bước, bày ra tư thế phòng vệ.
Thần Khoa Học thu ánh mắt lại, rũ mi lẳng lặng nhìn hắn, nói: “Không có ý gì khác, đại khái là đã lâu không gặp đồng loại, cho nên muốn nói với ngươi thêm vài câu, nhân tiện cũng hy vọng ngươi có thể hiểu được ý nghĩ của ta, nếu không thành thần chân chính, thì nhân loại sẽ trở thành đồ ăn của Ma Trùng, đây là cách duy nhất để cứu vớt nhân loại!”
Đỗ Địch An trầm mặc, nói: “Mục đích ngươi bắt ta đến đây là gì? Để ta làm bạn đồng hành của ngươi? Giúp ngươi chinh chiến Đế quốc, thống nhất thế giới này, sau đó đối kháng Ma Trùng?”
Thần Khoa Học cười nhạt, trong mắt có một tia khinh bỉ: “Tuy ngươi là đồng loại của ta, nhưng nếu muốn làm bạn đồng hành của ta thì chưa đủ tư cách. Hơn nữa, việc chinh phục thế giới này ta không cần người khác giúp làm gì, một mình ta là đủ!”
Đỗ Địch An tức giận khi hắn miệt thị mình, bình tĩnh hỏi: “Một khi đã như vậy, ngươi bắt ta lại đây, hẳn là không chỉ muốn nói chuyện với ta phải không?”
Thần Khoa Học hơi mỉm cười, chậm rãi nói: “Vốn dĩ ta muốn cho ngươi một chút thời gian để trưởng thành, để thân thể của ngươi càng hoàn thiện hơn, đáng tiếc thời gian không đợi người, trăng máu sắp đến, không còn bao nhiêu thời gian nữa, lúc này thần thai các nơi đều đã trưởng thành, vậy cũng nên gặt hái, nếu bỏ lỡ cơ hội lần này, thì vĩnh viễn cũng khó xoay người, cho nên, vì toàn nhân loại, ngươi tình nguyện hy sinh bản thân sao?”
Đỗ Địch An cảm giác hắn có hơi quái dị, thậm chí lời này cũng có hơi buồn cười, nói: “Ngươi biết rõ ta là do được chế tạo ra, việc cứu vớt nhân loại có liên quan gì đến ta?”
Thần Khoa Học gật đầu, sau đó lập tức mỉm cười, nói: “Điều này cũng đúng, đáng tiếc, ta vốn tưởng rằng có lẽ ngươi sẽ có một chút thương hại, nhưng hiện tại xem ra, dường như đó là một hy vọng xa vời, nhưng ngươi đã có thực lực và địa vị như bây giờ, thì thật sự không thể làm ra chuyện vô tư cống hiến này được, người có thể làm được chuyện này, cũng chỉ có những người ở tầng chót trong xã hội, cho nên bọn họ vĩnh viễn đều ở tầng dưới chót.”
Đỗ Địch An không tỏ ý kiến, trong lòng lại âm thầm cân nhắc, cuối cùng hắn cũng biết mục đích đối phương bắt mình tới đây.
“Nơi này chỉ có hai người chúng ta, ngươi muốn làm gì cứ việc nói thẳng, mắc gì phải nói mấy lời chính nghĩa như vậy, không cảm thấy nhàm chán sao?” Đỗ Địch An nói thẳng, cũng không sợ chọc giận đối phương, dựa vào thân phận và địa vị cỡ bọn họ, cũng không còn dùng sự tức giận và yêu thích cá nhân để làm việc nữa, mà chỉ còn lại ngẫu nhiên phát tiết.
Thần Khoa Học hơi mỉm cười, cũng không hề tức giận, cũng không nhìn ra hắn đang làm gì, bỗng nhiên có mấy người máy đi tới bên ngoài lồng năng lượng, trong mắt lập lòe ánh sáng xanh đen, mang một ít dụng cụ ra ngoài lồng năng lượng, ngay sau đó, dưới đáy đài hợp kim bên trong lồng năng lượng, chậm rãi dâng lên một đài cao bằng kim loại, giống như bục giảng trong trường học vậy.
Đỗ Địch An nhìn một màn này, híp đôi mắt lại.
Khi hắn đang suy nghĩ, đột nhiên có một dòng điện cực mạnh truyền đến từ mặt đất khiến hắn không kịp phòng ngừa, sau đó hấp thụ hai chân của hắn xuống mặt đất trong nháy mắt, dòng điện cũng lan tràn ra toàn thân, hắn hét lớn một tiếng, nhưng cũng không chống cự, trực tiếp hôn mê, hai mắt trắng dã không còn ý thức.
Thần Khoa Học nhìn Đỗ Địch An té xỉu trên mặt đất, biểu cảm lạnh lùng, chỉ thấy phía dưới đài cao bằng kim loại mở ra giống như một ngăn tủ, ở bên trong có hai lỗ thủng giống như con ngươi, bên trong lỗ thủng lại có hai sợi dây đen vươn ra, giống như một con rắn dài có sự sống, chúng uốn lượn về phía Đỗ Địch An, rồi lướt tới vị trí huyệt Thái Dương ở hai bên não.