Chương 1515 Trăng máu sắp đến
“Nói như vậy, dường như cũng không lợi hại lắm.” Đỗ Địch An nói.
Thần Khoa Học nói: “Đó là do bị thời đại giới hạn lại mà thôi, trong thời đại tai biến như bây giờ, Đế quốc các ngươi đã dùng Ma Trùng để tiến hóa bản thân, lúc này tốc độ tiến hóa của thần thai chúng ta cũng thể hiện ra ngoài, rất nhanh thôi sẽ có thể lên đến đỉnh, trở thành kẻ tiến hóa mạnh nhất!”
Đỗ Địch An hơi ngẩn ra, đã hiểu được một chút.
Cái gọi là thần thai, đó là nhóm người ưu tú nhất trong một thời đại.
Mục đích thời đại cũ chế tạo ra thần thai, có lẽ là vì nâng tất cả gen của nhân loại lên đến mức ưu tú, từ đó dần dần thay thế gen nhân loại nguyên bản, lại thông qua di truyền, cải thiện xã hội nhân loại trong quy mô lớn, cho dù là tuổi thọ, trí tuệ, thể năng vân vân đều sẽ tăng lên gần gấp đôi, như vậy tốc độ phát triển nền khoa học kỹ thuật của nhân loại, sẽ bay vọt như hiệu ứng cánh bướm!
Nếu Einstein có thể sống lâu hơn năm mươi năm, có lẽ thế giới ở thời đại cũ sẽ bay vọt không chỉ mười năm, huống chi là các nhà khoa học vĩ đại khác có tuổi thọ cao, từ đó mang đến lợi ích không thể tưởng tượng!
Thần Khoa Học nói xong thì liếc nhìn Đỗ Địch An một cái, đột nhiên nở nụ cười quái dị trên mặt, nói: “Thần thai ra đời trong thời đại cũ như ngươi, chắc cũng xem như là nhóm thầm thai sớm nhất, kết cấu thân thể của ngươi cũng không khác gì so với chúng ta, nhưng ý nghĩa ra đời lại rất khác nhau, ngươi sinh ra là vì nhân loại, đại biểu cho “Hy vọng” của nhân loại, còn chúng ta lại nhận được kỳ vọng cuối cùng của tất cả sinh mệnh, đó chính là “Bất tử”!”
Đỗ Địch An nghe xong, cảm thấy trong lòng lộp bộp một chút: “Ngươi không phải người ra đời trong thời đại cũ sao?”
“Khi ta ra đời, thời đại cũ đã tan biến, bước vào thời đại tai biến lớn, mà người chế tạo ra ta, cũng không phải những nhà khoa học nhân loại, mà là Ma Trùng bên ngoài!” Thần Khoa Học mỉm cười nói.
Lời này cực kỳ kinh thiên động địa, đồng tử Đỗ Địch An co rụt lại, hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người.
“Ma, Ma Trùng chế tạo ngươi? Sao lại như vậy được, Ma Trùng biết cách chế tạo ra thần thai sao? Nếu là Ma Trùng chế tạo ra ngươi, vậy chẳng phải nơi này đã sớm rơi vào trong tay Ma Trùng rồi sao?” Sau khi Đỗ Địch An khiếp sợ, lại không khỏi mở miệng hỏi.
Thần Khoa Học hơi mỉm cười, nói: “Ngươi có thể trở thành Vực Sâu, chứng tỏ trong cơ thể đã sớm hấp thu Ma Trùng bên ngoài chân chính, mà không phải là Ma Trùng được sinh ra từ trong thi thể của bọn họ. Nếu ngươi đã hấp thu Ma Trùng bên ngoài, vậy cũng phải biết rằng trình độ khoa học kỹ thuật của bọn họ hoàn toàn không thua kém trái đất chúng ta, nếu không cũng sẽ không qua sông tinh hệ, xâm chiếm trái đất của chúng ta, dù sao nhân loại trong thời đại cũ còn chưa từng ra khỏi hệ mặt trời!”
Đỗ Địch An nghĩ đến con Cực Băng Trùng Vương mình bắt được kia, nơi đó của nó có phi thuyền Ma Trùng, tuy rằng những Ma Trùng vặn vẹo thân thể ghê tởm kia không có tay chân, nhìn qua giống như cá chạch màu trắng nhão nhão dính dính, nhưng trí tuệ hoàn toàn không thua kém nhân loại, nếu muốn thẩm thấu vào trong nhân loại để tìm hiểu về lịch sử, sự phát triển và nắm giữ khoa học kỹ thuật của nhân loại, thì cũng không phải là việc khó.
“Nói như vậy, ngươi là con rối do Ma Trùng khống chế?” Đỗ Địch An lạnh lùng mà nhìn Thần Khoa Học, dưới đáy lòng lại có chút âm trầm, bảy đại Vương giả trong Đế quốc đều bị Ma Trùng khống chế tư duy, ngay cả Liên bang cũng luân hãm, trên trái này còn nơi nào là thiên đường chân chính của con người?
Thần Khoa Học lại lắc đầu, khóe miệng lộ ra nụ cười chế nhạo, nói: “Tuy rằng những Ma Trùng kia rất thông minh, nhưng lại xem nhẹ ta, ngươi biết vì sao ta dùng hình thái này để gặp ngươi hay không?”
“Có ý gì?” Đỗ Địch An nhìn hình ảnh hư ảo của hắn, trong lòng lại nhẹ nhàng rung động một chút, hắn biết phỏng đoán của mình đã được chứng thực.
Thần Khoa Học nhìn hắn một cái, cũng không nói tiếp nữa, mà là ngẩng đầu lên phía trên, chậm rãi nói: “Không bao lâu nữa, trăng máu sẽ tới, Ma Trùng sẽ ngóc đầu lên một lần nữa, trước khi chúng nó đến một lần nữa, ta nhất định phải nắm giữ sức mạnh cao hơn, cũng chính là, trở thành thần chân chính! Chỉ có như vậy, ta mới có thể tiếp tục sống!”
Đỗ Địch An không nghĩ tới hắn sẽ dùng hai chữ “Sinh tồn” lên trên người mình, đối với bình dân Liên bang mà nói, có lẽ sinh tồn sẽ là nan đề phải đối mặt mỗi ngày, nhưng Thần Khoa Học lại là tín ngưỡng của Liên bang, có địa vị cao quý hơn chủ tịch vô số lần, nhưng cho dù là nhân vật cấp cao như vậy, cũng phải nghĩ cách để sinh tồn!
Hơn nữa, Thần Khoa Học nói “Trăng máu sẽ tới”, khiến trong lòng hắn bỗng nhiên nhảy dựng, mơ hồ nhớ đến một sự kiện, lúc trước Phi Nguyệt đã từng nói, sở dĩ nàng gọi là Phi Nguyệt là bởi vì khi nàng ra đời, vừa lúc có trăng máu tại phía chân trời!
Lúc ấy hắn không hề để ở trong lòng, chỉ cho rằng kí ức khi Phi Nguyệt mới ra đời bị lệch lạc, cho nên không chú ý kỹ, dù sao thì làm gì ánh trăng nào đỏ như máu được chứ!
Nhưng Thần Khoa Học cũng nói như vậy, không còn nghi ngờ gì nữa, điều này đã chứng thực lời Phi Nguyệt nói không phải là miêu tả phóng đại, mà là thật sự tồn tại!
Nếu là khi ánh trăng chuyển sang màu đỏ như máu, Ma Trùng sẽ tới, vậy chẳng phải khi Phi Nguyệt ra đời, Ma Trùng đã đến thăm trái đất một lần rồi?