Chương 1520 Thắng
Nghĩ đến đây, trong mắt hắn bừng lên ánh sáng vàng, tràn đầy nhiệt huyết.
Mấy phút sau, hắn dần dần kìm chế kích động trong lòng, sự cô đơn bị nhốt vào thế giới ảo hai trăm năm trước, khi đoạt được thân thể của thiếu niên này đã hoàn toàn bộc phát ra ngoài, bây giờ hắn đã khôi phục bình tĩnh, ánh mắt như điện, vô cùng lạnh nhạt, vừa mới chuẩn bị thông qua kết nối với ý thức trong thế giới ảo khống chế một người máy, kêu đám người Heslodi tiến vào nghe lệnh của hắn.
Bỗng nhiên, hắn cảm giác đầu mình có hơi khác thường.
Dường như có một cục bướu sưng được nhét vào trong đầu, cảm giác có hơi bành trướng.
“Sao lại thế này?” Trong lòng hắn kinh hãi, chẳng lẽ thân thể này vẫn còn tai họa ngầm khác?
Ý nghĩ của hắn vừa nhúc nhích, ngay sau đó đã có một người máy chạy như bay đến đây, thân thể hợp kim bóng lưỡng đứng ở bên ngoài lồng năng lượng, giống như một cái gương.
Hắn nhìn vào chỗ phản quang trên thân hình hợp kim của người máy, trên đó chiếu ra dáng vẻ của bản thân, trên mặt là thần sắc kinh hãi và nghi ngờ, hắn lập tức dùng thấu thị nhìn qua, muốn mượn thấu thị xem kỹ đại não của mình, nhưng đồng tử chỉ thấu thị xuyên qua thân thể của người máy, nhìn thấy cấu tạo bên trong của nó, mà không thể dùng ảnh phản quang trên thân thể người máy để nhìn đại não và cấu tạo thân thể của bản thân.
“Không thể dùng thấu thị thông qua gương để nhìn bản thân…” Thần Khoa Học hơi giật mình một chút, khi phản ứng lại, lập tức dùng ý thức điều động tất cả máy móc trên tầng này.
Chỉ cần là máy móc có kết nối mạng, hắn đều có thể khống chế, trong thế giới ảo, thay vì nói hắn là thần, thì nói đúng hơn hắn chính là virus mạnh nhất.
“Kiểm tra thân thể, rà quét……” Thần Khoa Học dùng ý thức hạ lệnh.
Những máy móc kiểm tra số liệu thân thể của Đỗ Địch An lập tức nhúc nhích, tự động khởi động máy, lóe ra đèn chỉ thị màu xanh, đưa số liệu rà quét trên thân thể Đỗ Địch An vào trong máy, nhanh chóng phân tích.
Ngay sau đó Thần Khoa Học đã thấy máy móc kiểm tra ra cấu tạo thân thể của bản thân.
Trong hình ảnh, sâu trong đại não, tại vị trí gần ót, có một quả cầu đá to khoảng một ngón tay cái!
“Đây là…” Thần Khoa Học mở to hai mắt, có chút khiếp sợ, nhưng ngay sau đó, đại não đột nhiên truyền đến một trận đau nhức!
Đau đớn kịch liệt dường như muốn xé nát tế bào não của hắn, đã hơn hai trăm năm Thần Khoa Học không cảm thấy đau đớn, thậm chí là không có cảm xúc, lại bị đau đớn kịch liệt kích thích đến nỗi run rẩy toàn thân trong nháy mắt, ngay cả bộ phận ý thức liên quan trong thế giới ảo cũng đang rung động, gây nên hỗn loạn, lúc này tại trung tâm thành phố Đô Yêu, có rất nhiều hệ thống máy tính trong tòa thành lớn gần đó đều xuất hiện mojibake kỳ lạ.
Đây là tình trạng máy tính bị nhiễm virus trong phạm vi lớn, rất nhiều người đều có chút mờ mịt, cho rằng máy móc bị hỏng, có người lại chửi ầm lên, vô cùng tức giận.
Nhưng tất nhiên Thần Khoa Học sẽ không chú ý mấy việc này, lúc này hắn không còn tâm tư hay ý thức để chú ý mấy việc đó, tất cả tư duy của hắn đều đang đau đớn, trong mấy giây liên tục đau đớn kịch liệt, bỗng nhiên có một rất nhiều mảnh nhỏ ý thức hỗn loạn mạnh mẽ nhảy vào đại não của “Hắn”, bên trong ý thức là rất nhiều mảnh nhỏ ký ức, từng đoạn từng mảnh đang nhanh chóng quét qua bao phủ ý thức của hắn.
“Gào!”
Thần Khoa Học nghe được một tiếng rít gào điên cuồng, vừa giống như thú vật đang rống, lại vừa giống như ma thần!
“Cút đi!!”
Ngay sau đó là một tiếng rít gào ngập trời, đinh tai nhức óc, giống như sấm sét trên mây cao vạn dặm, chấn động đến nỗi khiến ý thức Thần Khoa Học trở nên mơ hồ, hầu như không thể tập trung suy nghĩ.
Loại cảm giác này, thật giống như khi muốn nghiêm túc tính toán một đề toán khó, nhưng bên cạnh lại là tạp âm rung trời, khiến tư duy hoàn toàn không thể tập trung, trong đầu đau muốn nứt ra!
“Ngươi là ai? Ngươi là Thần Khoa Học sao?” Thân thể thiếu niên run rẩy, trên mặt tràn đầy sự hoảng sợ, tròng mắt lồi ra, đôi tay ôm đầu, ngay sau đó lại hét lớn: “Không, ta mới là Thần Khoa Học, không đúng, tên gốc của ta là Lâm Trường Sinh, không đúng không đúng, đều là sai, ta là Phi Nguyệt, không, đó là nữ nhân ti tiện, ta là Ma Vương bóng tối trong giáo đường, ta là Đỗ Địch An… A a a a!!”
Hắn ngửa mặt lên trời la hét điên cuồng, khuôn mặt vô cùng đau khổ, biểu cảm cũng rất đáng sợ.
Trên thân thể hắn dần dần nhô ra lưỡi dao nhọn sắc bén giống như quái vật, lưỡi dao sắc bén tản ra giống như ma khí màu đen, ngay sau đó trên tóc lại bốc lên ngọn lửa nóng cháy, nhưng ngọn lửa này chỉ giống như sợi tơ mỏng cháy trên tóc, không hề tổn thương tóc, bởi vì năng lực của Thái Dương Thú là khống chế nhiệt lượng, có thể để cơ thể tự hấp thụ nhiệt năng của ngọn lửa, hiện tượng này giống như bao ni lông ở trong nước, khi có lửa cũng không thể đốt cháy vậy.
Hắn la hét điên cuồng, đột nhiên thả người bắn lên, đánh vào lồng năng lượng trên đỉnh đầu, lại đột nhiên rơi xuống đất nằm sấp xuống, giống như một dã thú, dùng đầu đập mạnh xuống sàn nhà.
“Ta là Lâm Trường Sinh, ta là Thần Khoa Học, ta sống hơn hai trăm năm, phàm nhân ti tiện biến mất cho ta!!” Thiếu niên đột nhiên ngửa mặt lên trời rít gào, trong ánh mắt tản ra ánh sáng lạnh ngập trời, dường như muốn giết hết muôn dân, nhưng ngay sau đó, hắn lại cục lực bóp đầu tóc của bản thân, rít gào nói: “Không, ta là Đỗ Địch An, Lâm Trường Sinh chỉ là một giấc mộng, cho nên ta mới có thể chế tạo hệ thống đi vào giấc mộng!”