← Quay lại trang sách

Chương 1522 Thần chiến

Thần Khoa Học đã nhìn thấy gương mặt này, một khuôn mặt vô cùng thanh tú.

“Hãy nhìn cơ thể của ngươi nữa đi!” Bóng dáng giả tưởng lại vung tay lần nữa, tầm mắt của Thần Khoa Học nhìn xuyên qua trời sao vũ trụ giả tưởng xung quanh, nhìn thấy bóng dáng một thanh niên đứng trên trường năng lượng, mặt mũi của mình cũng giống như hắn.

“Không sai, ta chính là như vậy!” Thế nhưng Thần Khoa Học lại thở phào nhẹ nhõm, sau đó hắn nhìn bóng dáng giả tưởng với ánh mắt nghiêm nghị: “Nếu mặt ta giống ngươi, trái lại còn có chút thú vị. Hừ, chỉ dựa vào ngươi mà cũng muốn cắn nuốt ta à? Ta sẽ cho ngươi biết, rốt cuộc ai mới là chúa tể trong thế giới giả tưởng này!”

Đồng thời, hắn giơ tay lên, vô số vẫn thạch lao đến từ trong vũ trụ đầy sao ở xung quanh, va đập lên bóng dáng giả tưởng, gợn lên từng đợt sóng rung động.

Sắc mặt bóng dáng giả tưởng lạnh nhạt, sát ý trong mắt hắn chợt tan biến, không còn chút cảm xúc nào, hắn chỉ hờ hững nói: “Ta tính đi tính lại cũng không tính được ngươi sẽ giữ lại ý thức của mình, càng không ngờ ý thức mà ngươi giữ lại có thể lây nhiễm ý thức của ta, thậm chí là thôi miên cả ý thức của ta. Tính ra là ngươi đã biết từ lâu rồi ư? Rằng ta sẽ xâm nhập đầu óc của ngươi, cướp thân thể ngươi sao? Từ khi ngươi tới nơi này đã biết rồi sao?”

Thần Khoa Học khẽ sững người, bỗng cảm thấy dường như mình đã nhầm lẫn chỗ nào rồi.

“Ta đã xem thường ngươi nhưng ngươi cũng đã quá xem thường ta!” Ánh mắt của bóng dáng giả tưởng bỗng lóe lên tia sáng lạnh lẽo: “Phần ý thức này đối với ta mà nói, tùy tiện cũng có thể sáng tạo lại lần nữa. Ngươi đã thôi miên lây nhiễm hắn, muốn dùng ý thức của ta để đối phó bản thân ta, nhưng ngươi không biết rằng trước khi xâm nhập não ngươi, sở dĩ phần ý thức này của ta sẽ ở lại trong thế giới giả tưởng, chính là để ứng phó với khả năng này!”

Thần Khoa học sửng sốt, có vẻ luống cuống, hơi mờ mịt, hắn không khỏi thầm nảy ra một suy nghĩ: “Không lẽ mình đã nhầm lẫn thật rồi ư?”

Ngay sau đó, bóng dáng giả tưởng giơ tay lên, nói chậm rãi: “Ý thức thứ hai, mở khóa!”

Ầm!

Vũ trụ giả tưởng bao la bất chợt nổ tung, một bóng dáng khổng lồ to lớn đến mức không cách nào tưởng tượng nổi từ trên vũ trụ cưỡng chế chen vào, đáp xuống đỉnh đầu hai người. Cơ thể của người khổng lồ này lớn gấp hai lần Thần Khoa Học và bóng dáng giả tưởng, có dáng vẻ giống y hệt bóng dáng giả tưởng, chỉ là vẻ hờ hững trong ánh mắt lộ rõ hơn, ánh nhìn bễ nghễ, cứ như cả thế giới có thể bị tiêu diệt chỉ trong nháy mắt như tro bụi.

“Không ngờ thật sự sẽ có một ngày sử dụng đến ý thức thứ hai.” Sắc mặt bóng dáng khổng lồ lạnh nhạt, đưa mắt nhìn xuống Thần Khoa Học: “Cũng may là ta đã giữ lại lưu trữ, sao chép ý thức của ta lại. Bây giờ, ngươi hãy tỉnh lại cho ta, xem thử rốt cuộc ngươi là ai!”

Trán hắn nứt ra, một vầng hào quang bao trùm lấy Thần Khoa Học, trong vầng sáng là vô số ký ức truyền nhập.

Thần Khoa Học nhìn thấy vầng hào quang bất chợt bao trùm, ánh mắt hắn không khỏi lộ ra chút kinh hãi, ký ức của hắn thật sự có sai sót sao? Nếu đúng là vậy thì thôi đi, chứng tỏ hai người trước mắt này cũng là bản thân hắn nhưng nếu không phải sai sót thì sao? Nếu ý thức của hắn là tỉnh táo, là chính xác, vậy thì để mặc cho đối phương truyền ký ức qua, thế chẳng phải sẽ bị mê hoặc ư?

Sự do dự này chỉ thoáng qua trong vài giây, dù sao hắn cũng là Thần Khoa Học đã sống hơn hai trăm năm, tính tình quyết đoán mà lòng dạ cao ngạo, bóng dáng nhanh chóng né được vầng sáng ký ức đó, dựa vào sự nắm chắc và quen thuộc đối với thế giới giả tưởng của mình, lập tức biên soạn ra vô vàn virus, đánh về phía hai người tự xưng là ý thức giả tưởng của hắn này.

“Hừ!”

Bóng dáng của ý thức thứ hai lạnh lùng hừ một tiếng, cũng giơ tay tóm lại, điều động vô số virus được biên soạn bao vây lấy Thần Khoa Học như gió lốc màu sắc sặc sỡ, lại giống như vô số vẫn thạch hành tinh va đập vào.

Mà bóng dáng giả tưởng cũng biên soạn ra rất nhiều virus, tấn công Thần Khoa Học.

Thấy hai người họ cũng có thể sử dụng sự công kích mạnh mẽ như vậy, Thần Khoa Học vừa cả kinh và thấy lạnh lẽo trong lòng, hắn thử cướp đoạt quyền hạn đầu não, giam chặt hai ý thức này trong thế giới giả tưởng, nhưng ý niệm của hắn vừa đi vào đầu não thì lại phát hiện đầu não đã sớm chốt chặt quy định, không có cách nào tiến hành phong sát hai ý thức này lại, hơn nữa chính hắn cũng không có quyền chỉnh sửa quyền hạn này.

“Chết tiệt, nếu cứ tiếp tục như vậy thì thứ hao tổn chỉ có đầu não mà thôi!” Thần Khoa Học nghiến răng nghiến lợi, ba người họ đang sử dụng virus tấn công lẫn nhau ở nơi này, cố gắng phân giải virus của đối phương, và dùng phép tính của đầu não để biên soạn virus. Sự tấn công của những virus này đối với họ mà nói đều giống như khói bụi, hoàn toàn không thể làm hại được nhau, tiếp tục làm vậy chỉ làm tổn hại tuổi thọ của đầu não mà thôi.

“Nếu tiếp tục như vậy nữa thì công kích sẽ vượt khỏi cực hạn tính toán của đầu não, một khi đầu não bị tê liệt, phần lớn thiết bị nối liền đều sẽ gặp vấn đề!” Thần Khoa Học nghiến răng, bỗng chốc, hắn nghĩ ra một cách, liền nhanh như chớp biên soạn ra một lượng lớn virus, sau đó lại lặng lẽ viết một đoạn mã trong đống virus này, truyền vào trong người, tiêu diệt virus trong não và cơ thể mình.

Hắn làm xong những việc này, bèn nhanh chóng đi theo dữ liệu truyền nhập mà rút lui vào trong cơ thể.