← Quay lại trang sách

Chương 1526 Vứt bỏ người nào

“Tạm thời rời khỏi Liên bang trước, đợi cơ thể này hoàn thiện rồi mới trở về, quân tử báo thù, mười năm chưa muộn!” Thần Khoa Học suy nghĩ kế hoạch tiếp theo, hắn vốn định khởi động lại đầu não nhưng lo lắng đối phương sẽ dùng công kích tự sát để đả thương hắn, thấy có chút mạo hiểm nên vẫn là bỏ đi suy nghĩ này, đợi sau khi sửa chữa xong bộ phận không hoàn chỉnh của cơ thể thần này thì trở về báo thù cũng không muộn.

Chỉ là không có khoa học kỹ thuật phụ đạo trong Liên bang, hắn chỉ có thể lẻn vào Đế quốc hoặc là tìm cách giải quyết trong Đế quốc Hỏa Long, mà đây lại là một con đường dài đầy nguy hiểm.

Nghĩ đến đây hắn khẽ thở dài, có chút hao tổn tinh thần xoa xoa hàng lông mày.

Nửa tiếng sau.

Thần Khoa Học đi tới Hoang Dã Thượng bên ngoài thành phố Đô Yêu thông qua con đường bí ẩn, phía sau không cho nhiều người đi cùng và đưa tiễn, cứ một thân một mình tiến vào Hoang Dã Thượng mênh mang, trước mặt là gió nhẹ kèm theo mùi cỏ xanh cuốn tới khiến cho hắn có cảm giác được sống!

“Tốt thật!”

Thần Khoa Học hít sâu một hơi cảm giác ưu sầu trong lòng cũng tiêu tan không ít, lúc này kích phát ra cánh Cát Liệt bay vào sâu trong vùng Hoang Dã, tăng tốc rời khỏi Vòng Hòa Bình này.

Hắn biết trong vùng Hoang Nguyên của Liên bang và trong Hòa Bình này nhìn có vẻ yên tĩnh, thỉnh thoảng có ma vật và xác sống lạc bầy, hoang tàn vắng vẻ, nhưng trên thực tế mọi thứ nơi này đều nằm trong tầm mắt của Liên bang, máy móc nhỏ không biết tên nằm sâu trong cỏ hoang có lẽ chính là ánh mắt thăm dò tất cả.

“Không có truy binh?”

Lúc rời khỏi Vòng Hòa Bình, Thần Khoa Học để ý phía sau không có động tĩnh của truy binh, trong lòng có chút kinh ngạc, sau đó hiểu được đối phương muốn phái người đến đuổi giết hắn, cái giá quá lớn, trừ khi để cho tất cả cơ giáp Sáng Thế Thần của tập đoàn Terrass chạy tới tự bạo. Mặc dù như vậy nhưng có thể giết chết hắn hay không vẫn còn chưa biết, dù sao giờ phút này trong cơ thể thiếu niên này có sự tồn tại của hắn, đồng ngĩa với chủ nhân của cơ giáp!

Sau khi thở phào nhẹ nhõm Thần Khoa Học đã xâm nhập vào khu vực ma vật bên ngoài Vòng Hòa Bình, ở nơi này mơ hồ có thể nhìn thấy mảnh vụn của cơ giáp Nhân loại chôn ở trong bùn đất, cơ giáp đều là hợp kim đặc thù chế thành, dưới sự ăn mòn của nước mưa và bùn đất vẫn không có dấu hiệu rỉ sét nhưng màu sắc đã không còn tươi sáng nữa.

Rất nhanh, Thần Khoa Học gặp phải ma vật di chuyển ra từ trong rừng rậm.

“Muốn chết!” Trong ánh mắt lạnh lùng của Thần Khoa Học bắn ra điện, giơ một lưỡi đao sắc bén kéo dài như roi lên chặt đứt đầu ma vật loại cự mãng kia, mặc cho máu tươi bắn khắp nơi.

Cảm giác chiến đấu khiến hắn vui sướng đến khó hiểu, có lẽ là ở thế giới giả tưởng quá lâu, cuối cùng cũng hồi phục lại tri giác và khứu giác của Nhân loại nên khiến hắn có kích động và vui mừng phát ra từ trong lòng.

Mùi máu tươi lại dẫn ma vật đi lạc khác đến, vừa xuất hiện đã bị Thần Khoa Học nhìn chằm xông tới chém chết trong nháy mắt.

Thần Khoa Học giẫm lên thi thể ma vật bước vào sâu trong rừng rậm, ven đường ngoại trừ gặp ma vật ra thì còn gặp phải một đội ngũ cơ giáp Liên bang phái đến khu vực ma vật thăm dò, tổng cộng có sáu người, có cơ giáp “Titan” với lực phòng ngự siêu mạnh có thể sánh ngang với sức chiến cấp tám, có cơ giáp “Nhện nữ hoàng” rất giỏi cảm giác có thể phóng thích ra vô số máy móc nhện nhỏ để thăm dò, trải rộng khu vực xung quanh.

Còn có cơ giáp “Liệt Diễm nữ thần” giỏi công kích tầm xa, khống chế mấy khẩu hỏa pháo phát ra cuồng dã. Có cơ giáp cận chiến “Quỷ kiếm sĩ” phiêu dật linh động, dựa vào từ trường có thể thay đổi hướng từ không trung, rất có năng lực chiến đấu, độ khó thao tác cũng rất lớn.

Thần Khoa Học chỉ nhìn lướt qua đã nhận ra mô hình và sức chiến của những cơ giáp đó, thậm chí còn biết ưu thế và khuyết điểm của chúng. Dù sao những thứ này đều là người máy cơ giáp hàng thật giá thật do tập đoàn Terrass sản xuất ra, những thợ thiết kế cơ giáp đã sớm nhập bản vẽ vào trong đầu não, đồng nghĩa với nhập vào trong đầu hắn.

“Thấy ta thì chết!”

Thần Khoa Học không chút nể tình hóa thành ma thân Cát Liệt, như một tu la bò ra từ trong địa ngục, cả người giương ra lưỡi dao sắc bén nhào về phía mấy cơ giáp, chiến đấu không chút hồi hộp một mặt lại nghiền ép những cơ giáp không thể phá hủy này ở trước mặt lưỡi đao Cát Liệt, tùy ý chém đứt như đậu hũ, người điều khiển trong cơ giáp đều khiếp sợ khó hiểu, trừng to hai mắt, trước khi chết chỉ kịp kêu lên hai tiếng “Ma tộc”.

Sau khi chém giết đội binh lính cơ giáp thăm dò này thì Thần Khoa Học tiếp tục xâm nhập, ma vật gặp phải cũng ngày càng mạnh nhưng hắn không hề có ý lùi lại, ngược lại còn không ngừng chiến đấu, càng ngày càng cảm giác thuận tay, thành thạo, giống như bản thân đã duy trì rất nhiều năm chiến đấu như vậy, nên có kinh nghiệm vô cùng sâu sắc.

Mà trong chiến đấu, cái cảm giác quen thuộc đã lâu không gặp này cũng dần dần trở lại khiến cho hắn si mê, đồng thời cảm giác khống chế thân thể này càng ngày càng linh hoạt.

Vào đêm, một hồ nước trong rừng.

Thần Khoa Học dựa lưng vào thi thể con voi lông xù khổng lồ bảy tám mét nhìn ánh trăng sáng phương xa phản chiếu trên mặt hồ trước mặt, lấp lánh, yên tĩnh mà đẹp đẽ, nơi rừng rậm xa xa truyền đến tiếng chói tai và tiếng côn trùng mơ hồ, đêm yên tĩnh như vậy, không có sự ồn ào náo nhiệt của thành phố Liên bang, hắn chẳng những không quen mà lại cảm giác rất hoài niệm, rất đẹp đẽ.