Chương 1529 Lòng tin (2)
Sao chép trí nhớ đại não ra một phần, tiến hành hóa đá, đây chẳng những là khống chế tế bào thân thể cực hạn mà còn là người có ý chí cực mạnh mới có thể làm được, còn khó gấp trăm ngàn lần so với việc hắn mượn hệ thống đại não sao chép trí nhớ ra.
“Ngươi đã sớm biết ta sẽ cướp đoạt thân thể của ngươi, nhưng tại sao ngươi lại dám dùng trí nhớ của mình trà trộn vào trong trí nhớ của ta? Dùng ký ức của ta làm chủ đạo như vậy sẽ không khiến ngươi bị bại lộ, cũng tránh cho ngươi bị tiêu diệt, ngược lại để cho bộ nhớ của ta xảy ra sai sót, bị ký ức giả tưởng của ta bài xích, cũng khiến ta sinh ra sợ hãi với ký ức giả tưởng của bản thân, từ đó rời khỏi Liên bang!” Thần Khoa Học nhịn không được mà phẫn nộ, đồng thời cũng cảm thấy khiếp sợ, đây là mưu tính đáng sợ cỡ nào, tuyệt đối không thua kém hắn, quan trọng nhất là hắn không ngờ tại sao đối phương lại to gan như vậy!
Phải biết rằng, Đỗ Địch An dung nhập trí nhớ của mình vào trí nhớ của hắn, hóa thành một người qua đường trong trí nhớ của hắn, điều này rất có thể sẽ hoàn toàn cố định khiến cho hắn cho rằng mãi mãi cũng chỉ là một người qua đường trong trí nhớ của mình.
“Ta nói, ý chí của ta mạnh hơn ngươi ngàn vạn lần! Ta tin chắc vào sự tồn tại của mình, cho dù chỉ là một người qua đường trong ký ức của ngươi, ta cũng tin ta là mới là nhân vật chính, ta mới là ta thật sự!” m thanh Đỗ Địch An vô cùng lạnh lùng, lại rất tàn khốc.
Thần Khoa Học phẫn nộ nói: “Cái rắm! Ngươi chỉ có cuộc đời hơn hai mươi tuổi, ta có cuộc đời hơn hai trăm năm, thứ mà ta nhìn thấy qua là thứ mà người sống hai ngàn năm, hai vạn năm đều không thể nhìn thấy, ngươi có thể so với ta sao?”
“Sống lâu thì sao chứ? Người lớn thì có lòng tin vững hơn trẻ nhỏ sao? Không hề!” Đỗ Địch An cười nhạt nói: “Ngươi thấy nhiều thì sao? Chính bởi vì ngươi thấy nhiều cho nên ý thức bản thân lại mỏng manh như vậy! Đây chính là nhược điểm của ngươi, đừng nói là ta cho dù là chiến sĩ bình thường thì sức ý chí còn kiên định hơn cả ngươi đó! Ngươi mượn máy chủ Liên bang và vô số thiết bị thông minh giám sát toàn bộ Liên bang, nhìn thấy vô số người buồn vui ly hợp, sinh ly tử biệt, ngươi còn phân rõ ai là ai? Ngươi là ai, ai là ngươi sao?”
Thần Khoa Học cảm giác lời nói của Đỗ Địch An giống như thanh kiếm sắc bén đâm vào trong lòng hắn khiến hắn phẫn nộ không thôi, nhưng rất nhanh hắn bỗng nhiên ý thức được, mục đích Đỗ Địch An nói như vậy là đang đả kích hắn, điều này chứng tỏ đối phương không nắm chắc phần chiến thắng hắn!
“Ý thức của ta yếu sao? Thật lố bịch!” Thần Khoa Học nghĩ thông suốt, tỉnh táo lại, cười nhạo nói: “Ngươi căn bản không hiểu hai trăm năm năm đối với sức ý chí của ta đã rèn luyện khủng bố như thế nào, dựa vào ý thức hơn hai mươi năm của ngươi cũng xứng đấu với ta sao?”
Đỗ Địch An hờ hững nói: “Theo như ta thấy, ngươi chỉ là gà đất hoặc chó đã mất ý thức của bản thân, thậm chí ngươi không cảm thấy bản thân là Nhân loại, ngươi không có yêu hận chỉ có quyền lực, ngươi chỉ muốn thống trị tất cả mọi người nhưng lại không biết thống trị tất cả mọi người thì có thể làm được gì chứ? Ngươi chỉ vì thống trị giống như thế giới này cần một thứ gì đó để thống trị mọi người, mà ngươi chính là thứ đó, ngươi căn bản không thể coi là con người càng không xứng với ý chí của ta!”
“Ta không phải là con người bởi vì ta chính là Thần!” Thần Khoa Học cười lạnh nói: “Sao ngươi có thể hiểu được ý chí của Thần chứ?”
“Thần là gì thì ta không biết, nhưng ta biết chó là gì.” Đỗ Địch An phản kích nói: “Ngươi tự cho rằng bản thân là Thần của chúng sinh, không vui buồn giận hờn, bộ hạ của ngươi chết rồi ngươi cũng sẽ không tức giận, càng sẽ không đau thương vì bọn họ, ngươi sẽ cho rằng sống chết do mệnh, ngươi biết nguyên nhân cái chết của bọn họ, nguyên nhân hậu quả, thậm chí nguyên nhân bọn họ đi tới bước này bao gồm cả thành tựu tương lai, ngươi tài năng toàn diện nhưng chính vì vậy ngươi lại không biết không sợ hãi!”
“Cho dù là một con chó thì chủ nhân nuôi nó mấy năm rồi bỏ đi nó cũng sẽ sủa vài tiếng, nhưng ngươi thì lại không!”
“Cho nên ngươi không bằng một con chó!”
“Ngươi không có tự lực cánh sinh, cũng không có tự ý thức, ngươi không có ý thức gia đình, không có ý thức xã hội, không có ý thức quốc gia! Ngươi không biết gia đình của ngươi ở đâu, ngươi không biết vai trò của ngươi trong gia đình, ngươi không biết nên đối xử tốt với hậu bối của ngươi hay không! Ngươi không có ý thức và tự giác của việc làm Nhân loại, ngược lại còn xem thường Nhân loại, nhưng lại không biết bản thân cũng xuất thân là Nhân loại.”
“Ngươi theo đuổi cái gọi là ‘Thần’, lại xem thường đồng loại của mình cho rằng Thần cao quý toàn năng, Nhân loại đê tiện ngu xuẩn. Buồn cười nhất chính là hết lần này tới lần khác không có ý thức là phần tử của Nhân loại lại được kế thừa bản tính tốt của Nhân loại, theo đuổi sự tốt đẹp, vứt bỏ thứ tệ hại đây là bản năng của Nhân loại, đáng tiếc bản năng này nếu như không có thêm lực trường và ý thức của mình thì có khác gì dã thú chứ?”
“Nhân loại mạnh mẽ chính là không ngừng tự khắc chế, tự tu hành!”
“Cho nên ngươi không phải là một người mạnh mẽ, không tính là Thần cao quý gì, ngươi chỉ là một con chó sống giữa người và dã thú!”