Chương 1545 Móc tim (2)
Rất nhanh, lồng ngực hắn tách ra, trái tim vàng từ từ trồi ra ngoài. Đỗ Địch An đem tất cả tổ chức mạch máu đều di chuyển tới đến trái tim loài người mà ban nãy mình ngưng tụ được, cách ly trái tim vàng kia, đợi nó hoàn toàn ra bên ngoài lồng ngực hắn mới duỗi tay nắm chặt lấy, dự định gỡ xuống nhẹ nhàng!
Bất kể là cảm giác của hắn, hay là do ký ức của Lâm Trường Sinh đều cho hắn thấy rằng, quả tim này sớm muộn cũng sẽ thai nghén ra thứ kinh khủng gì đó, khiến cho hắn mất mạng!
Trái tim vàng kim đập thình thịch bị Đỗ Địch An nắm trong tay, cảm nhận sự trơn dính, trên mặt hắn hiện lên một tia cổ quái, thử từ từ dùng sức giật nó xuống. Có điều, trái tim mới vừa bị kéo một cái thì hắn liền cảm thấy đau nhói một trận, tầm mắt cũng trở nên bắt đầu mơ hồ. Sức lực toàn thân dường như cũng bị rút ra theo, cảm giác này giống như tính mạng của mình đang từ từ trôi đi vậy
Hắn lập tức buông trái tim vàng kim ra, thở dốc, tầm mắt từ từ trở nên rõ ràng, loại cảm giác chưa biết lúc nào sẽ chết kia cũng theo đó mà biến mất.
“Sao lại có thể như vậy?” Đỗ Địch An cúi đầu nhìn trái tim vàng kim đang treo trong chính lồng ngực của mình, đổi lại người bình thường thấy cảnh như vật chắc đã bị dọa cho ngất đi từ lâu rồi, nhưng sắc mặt của hắn cũng rất khó coi. Trước kia hắn đã từng có chút nghi ngờ đối với trái tim bị tróc ra này, nhưng không ngờ rằng lại giống y như suy đoán, thân thể của mình không cách nào rời khỏi trái tim này!
Khó trách sau khi Lâm Trường Sinh nhận được thân thể của hắn, cũng vì chuyện này mà buồn bực, cảm thấy nhức đầu.
“Trái tim này tạo thành từ gen của Hoang Thần, chẳng lẽ mất đi nó sẽ đánh vỡ thăng bằng trong cơ thể ta? Nhưng nếu như không vứt bỏ, chẳng lẽ ta phải trở thành công cụ đào tạo của quái vật kia sao?” sắc mặt Đỗ Địch An trầm xuống, chuyện này đối với hắn mà nói, còn quan trọng hơn so với biến hóa thắng bại của toàn bộ chiến trường phía trước, trực tiếp liên quan đến cái mạng nhỏ của hắn, mặc dù hắn không muốn thừa nhận nhưng tình huống bây giờ chính là hắn không thể rời khỏi trái tim quái vật này!
“Nếu như tìm về được trái tim vốn có của ta, có lẽ còn có cách, nhưng trái tim đó trong tay Phi Nguyệt, không biết nàng đã vứt đi hay chưa nữa, khả năng tìm được về cũng quá xa vời. Hoặc có thể dùng thứ khác để thay thế nhỉ.” ánh mắt Đỗ Địch An khẽ thay đổi, cúi đầu suy tư, sau một lúc lâu thì đã có chủ ý. Mặc dù tình huống bây giờ của hắn rất đáng lo ngại, nhưng không phải là không có chút hy vọng nào.
Hắn đã nghĩ tới vài cách giải quyết có khả năng cực thấp, nhưng vẫn có thể thử một phen.
Sau khi tính toán kỹ đường lui, Đỗ Địch An tỉnh táo lại, nhét trái tim vàng kim lại vào trong thân thể, đồng thời phân giải quả tim nhân loại bên trong thành huyết nhục hòa vào với cơ thể. Với thân thể hiện nay của hắn, trái tim loài người đã không thể nào phát huy được sức mạnh của hắn nữa, bắt buộc phải là trái tim quái vật kia mới được.
“Phải mau chóng giải quyết Lâm Trường Sinh, nếu có thể có được trái tim máy, có lẽ còn có hi vọng...” Đỗ Địch An lẩm bẩm, ngẩng đầu nhìn về chiến trường xa xa, im lặng chốc lát rồi bỗng nhiên lôi từ trong ba lô ra một cái cánh tay hệ thống tác chiến. Vật này giống như một cánh tay hợp kim, bọc tại phía ngoài đầu vai, có thể lập tức định vị và liên lạc, là thứ mà mấy gián điệp dùng để đưa tin.
Đỗ Địch An khởi động lên, tắt hệ thống định vị, mở ra Máy truyền tin trên đó, tìm được một người tên là “Số 0 “, sờ cằm suy tư chốc lát sau đó đột nhiên duỗi tay nhào nặn vài cái trên mặt, nhanh chóng soạn ra một đoạn tin tức gửi đi.
…
“Báo cáo Monkey tướng quân, thám tử gửi thư tới!”
Trên vách Chiến Thần Nam Phương, trong đại lâu của trung tâm chỉ huy tác chiến thứ ba, một kỹ thuật viên sau khi nhận được báo hiệu tin nhắn từ trong máy vi tính thì mở ra xem thử, sau đó lập tức xoay người báo lại với tướng quân giờ này đang lo âu mà đi qua đi lại.
“Tin tức gì?” Monkey dừng bước, khẽ cau mày.
“Báo cáo tướng quân, tin tức nói, không thể sử dụng quân đoàn người máy của Liên bang Cự Ma, nơi đó đang xuất hiện nội loạn, cuối cùng còn có một bản đồ phòng tuyến thứ nhất của Liên bang.” kỹ thuật viên nhanh chóng nói, âm thanh rõ ràng, vang vọng.
Monkey tướng quân sửng sốt một chút, mở to mắt, nói: “Ngươi không nhìn lầm chứ?”
Kỹ thuật viên cũng ý thức được tin tức này quý giá ra sao, gắng sức nói: “Tướng quân, ta không nhìn lầm đâu!”
Monkey nhanh chóng cướp lấy máy tính trước mặt hắn, rất nhanh đã thấy một tin tức, phía trên là chữ, còn phía dưới có thêm một tấm bản đồ. Hắn nhìn đi nhìn lại hai lần, thân thể không khỏi run lên nhè nhẹ.
Nhưng sau một khắc, hắn bỗng nhiên nghĩ đến một chỗ sơ hở, trong lòng cả kinh, cảm thấy lạnh sống lưng, lập tức nói với kỹ thuật viên: “Tra thử xem, kẻ phát tin tức có phải là bản thân thám tử hay không.”
“Dạ!” kỹ thuật viên gật đầu, nhanh chóng ngồi trở lại ghế, ngón tay lướt trên bàn phím, rất nhanh đã xuất hiện một màn hình camera trên máy tính, hiển thị trong bụi cỏ có một cái rãnh giống như chiến hào, một người trung niên tóc vàng khuôn mặt có vẻ thô lỗ, đầy cương nghị, khí chất trầm ổn đang dựa vào đó.
“Xác định thân phận...”
Kỹ thuật viên nhanh chóng gõ mấy phím, rất nhanh, một vòng tròn quét ngang khuôn mặt kia đồng thời nhảy ra một bảng tin thân phận. Ảnh trên bảng đó được phóng to lên, so sánh với gương mặt kia thì hoàn toàn phù hợp!