Chương 1546 Thôi hóa
“Thân phận không có vấn đề gì!” kỹ thuật viên xoay người hồi báo nói.
Tròng mắt Monkey hơi đỏ lên, dưới thao tác kiểm tra thân phận của kỹ thuật viên, hắn thấy được thân phận của đối phương không có vấn đề, điều này cũng có nghĩa là tin tức kia đích xác là thám tử điều tra ra, mà không phải là thông tin quân địch cố ý thả ra để dẫn dụ hắn.
Hắn không làm chủ được, kích động đến toàn thân phát run, chợt đứng thẳng người lên hét lớn: “Lập tức đem tin tức gửi đến tiền tuyến, xin gặp Quang Minh Vương, ta có chuyện quan trọng cần bẩm báo!!”
“Vâng!”
“Vâng!”
Bên trong Trung tâm chỉ huy bỗng thành một mảnh hỗn loạn.
...
Lạch cạch!
Đỗ Địch An đóng lại hệ thống của cánh tay, sau đó bóp khuôn mặt, biến trở về dáng vẻ của mình. Sau mấy lần gặp gián điệp, hắn đã dự đoán được sẽ sảy ra tình huống như thế, cho nên đã sớm moi được tin từ hệ thống, mượn những công cụ thám thính để gửi tín tức, độ tin cậy cực cao, hơn nữa để phòng ngừa vạn nhất hắn còn cố ý biến thành dáng vẻ của gián điệp sử dụng bộ hệ thống này.
Mục đích chính là sợ đối phương nhỡ đâu có xác nhận thân phận thì nhóm gián điệp cũng không nhận ra bất thường.
Suy cho cùng, gián điệp mang theo công cụ đưa tin này tiến sâu vào địch quân, rất có thể sẽ bị Liên bang lợi dụng, Đế quốc không thể nào không có dự phòng.
Về phần bản đồ gửi kèm tin tức, chính là từ kí ức còn sót lại của Lâm Trường Sinh vẽ ra, trên đó đánh dấu cả điểm yếu bên trong phòng tuyến. Dưới tình huống quân đoàn người máy không tham chiến, nếu như Đế quốc còn không thể công phá phòng tuyến thứ nhất, như vậy có nghĩa là quyết tâm và binh lực của bọn hắn cũng chỉ thường thôi, không cần nữa để ý tới.
“Tiếp theo đây chờ xem chiến trường thay đổi như thế nào, không biết hắn ngụy trang thành dáng vẻ gián điệp kia, có thể khiến cho bọn họ tin tưởng hay không.” Đỗ Địch An gục trên mặt cỏ, tiếp tục quan sát chiến trường.
Trên chiến trường chém giết kéo dài đến buổi trưa, tiếng nổ và âm thanh giết chóc kéo dài không ngừng nghỉ, máy bay chiến đấu trên bầu trời rơi từng đàn từng đàn một, bầy Lôi Điểu cũng không còn chi chít che khuất bầu trời nữa mà đã trở nên thưa thớt hơn rất nhiều.
Khó có thể tưởng tượng chiến tranh mà mỗi phút đồng hồ đều thương vong lớn, lại có thể kéo dài như vậy.
Ở trước mặt chiến tranh, sinh mệnh chỉ có thể là mấy con số mà thôi.
Trong khi Đỗ Địch An cho rằng tin tức của mình không được nhận, đột nhiên, hắn phát hiện trên chiến trường thế cục bắt đầu xuất hiện biến hóa. Một nhóm ma vật bị Ma Nhân xua đuổi xông vào chiến trường, hướng tới một chỗ phòng ngự yếu kém của Liên bang mà đánh tới. Cùng lúc đó, phía sau chiến trường có hai thân ảnh bay lên trời, một người là Huyết Gai Quân Vương trước kia Đỗ Địch An từng gặp, cùng một người khác, vóc người thon thả tinh tế, là nữ tử.
Khi hắn nhìn thấy dáng vẻ của nữ tử kia thì…
Phi Nguyệt!
Vẻ mặt Đỗ Địch An đầy khiếp sợ, hắn không ngờ sẽ gặp nàng ở đây. Bỗng nhiên, hắn nghĩ đến tin tức lấy được từ chỗ gián điệp. Dạo gần đây Đế quốc có tân vương quật khởi, hơn nữa tân vương cũng đã đến chiến trường này, rõ ràng người này chẳng phải là ai khác ngoài nàng.
Nhớ đến những lời trước kia nàng từng nói, vẻ khiếp sợ trên mặt Đỗ Địch An từ từ biến mất. Lúc trước Phi Nguyệt nghiên cứu mình, đã từng nói sớm muộn gì nàng cũng phải đến Đế quốc thống nhất thiên hạ. Chí khí mạnh mẽ của người phụ nữ này tuyệt đối không thua kém bất kỳ người đàn ông nào.
“Nàng có thể đánh bại Quang Minh Vương đã ngồi vững mấy chục năm của Đế quốc, chẳng những trở thành Vương giả mà còn là Vương giả mạnh nhất. Xem ra thí nghiệm của nàng đã thành công rồi. Hơn phân nửa cơ thể nàng cũng bị nàng cải tạo thành Thần Thai, hoặc trở thành một thân thể gần giống như Thần Thai.” Hai mắt Đỗ Địch An sáng lấp lánh, kỹ thuật và lý niệm nghiên cứu của Phi Nguyệt được kế thừa từ Borrow. Nàng là người nhân bản do Borrow tạo ra nhưng lại sở hữu tư duy của chính mình.
Phần lớn kiến thức nàng học được đều do Borrow truyền dạy cho nàng.
Borrow vốn chính là Vương giả của Đế quốc từ lâu, không cam lòng bị Ma Trùng khống chế nên mới ra khỏi Đế quốc, trốn chui trốn nhủi. Mà thí nghiệm của Borrow cũng là muốn khiến cho cơ thể mình thật sự đạt đến cảnh giới của thần, vượt xa sinh vật, trường sinh bất tử mà không cần mượn đến sức mạnh của Ma Trùng.
Thí nghiệm của Phi Nguyệt cũng giống vậy. Hiện nay nàng đã trở thành Vương giả, chứng tỏ thí nghiệm đã thành công.
Trong đầu Đỗ Địch An đã nhanh chóng nghĩ đến quỹ tích sau khi nàng hoàn thành thí nghiệm, tiến vào Đế quốc, khiêu chiến tất cả đại Vương giả, trở thành tân vương, đây là bước đầu tiên để thống trị thế giới của nàng.
Nếu đổi lại là lúc trước, Đỗ Địch An còn sẽ cảm thấy kiêng kỵ vì chuyện này nhưng lúc này hắn không khỏi cảm thấy tiếc thay cho nàng. Nếu nàng đã trở thành Vương giả mới, cũng đồng nghĩa với việc nàng đã bị tên Ma Đế kia đánh bại rồi.
Lúc trước Borrow biết đến sự tồn tại của Ma Đế nhưng Phi Nguyệt thì không biết.
Mà chính vì vậy cũng chứng tỏ vị Ma Đế kia còn đáng sợ hơn tưởng tượng của hắn, nếu chạm mặt Ma Đế với thực lực hiện tại của hắn, có lẽ hắn không hề có sức phản kháng nào.
“Nếu nàng đã biết đến sự tồn tại của tên Ma Đế kia, chỉ cần thận trọng một chút, có lẽ nàng sẽ trở thành nữ vương của Đế quốc. Với dã tâm của nàng, có lẽ trong tương lai thật sự có thể đứng trên đỉnh thế giới…” Đỗ Địch An suy tư, nghĩ đến đây bỗng hơi sững người. Hắn lập tức lắc đầu cười một tiếng, tuy Phi Nguyệt có dã tâm nhưng chẳng lẽ vị Ma Đế kia không có sao? Mà Lâm Trường Sinh bị hắn cắn nuốt một phần ký ức kia cũng nào có cam tâm làm người tầm thường?