← Quay lại trang sách

Chương 1552 Khởi động (2)

Những người điều khiển khác phản ứng lại, hoảng sợ và liên tục gọi “địch tấn công”, chỉ trong hơn hai mươi giây ngắn ngủi, tất cả các cơ giáp đều ngã xuống đất, mà ở chỗ đất trống, ba người điều khiển hỗn loạn quỳ rạp trên mặt đất, vẻ mặt hoảng sợ, nhìn thấy bóng đen đang từng bước đến gần trước mặt họ, với kinh nghiệm bao năm phòng thủ biên giới của bọn họ, chỉ cần nhìn thoáng qua là hắn có thể biết được bóng đen gần như quái vật này là một chiến sĩ Ma tộc, bởi vì khuôn mặt tái nhợt được phủ kim loại, nhưng vẫn còn vài phần hình dáng của con người.

Mấy phút sau, Đỗ Địch An thản nhiên giết chết ba người này, từ trong miệng bọn họ biết được phòng tuyến thứ nhất đã không giữ được, Ma tộc đang chấn chỉnh và chuẩn bị tấn công Liên bang.

“Rốt cuộc cũng sắp tới rồi.” Đỗ Địch An suy tư trong chốc lát, xoay người rời khỏi nơi này, chờ sau khi phòng phủ của Vòng Hòa Bình khởi động, ở trong Vòng Hòa Bình cũng rất có thể sẽ cùng bị tiêu diệt, hắn muốn tìm cách để lẻn vào trong Liên bang.

Lục lại trí nhớ của Lâm Trường Sinh một lượt, Đỗ Địch An nhanh chóng tìm ra một cách, bóng dáng của hắn vừa biến mất ở rừng rậm.

Máu tanh tràn ngập ở rừng rậm, những tiểu ma vật sống ở trong rừng rậm rục rịch ngóc đầu dậy, đánh hơi mùi tanh mà đến, ngậm lấy những thi thể của người điều khiển đã chết đi trên mặt đất, gặm cắn lấy đầu của bọn họ, tiếng kèn kẹt của tay gãy, xương cốt vỡ nát vang lên.

Trong khi một đám ma vật đang ăn, chưa tới nửa giờ đồng hồ, mặt hồ ở rìa rừng rậm chợt rung chuyển nhẹ tạo nên những gợn sóng, cả trái đất khẽ run lên, không ít ma vật đang lởn vởn nghỉ ngơi sau khi ăn xong đều đứng dậy khỏi mặt đất, cảnh giác nhìn về phía xa, đám ma vật dường như cảm nhận được điều gì đó, kêu rên một tiếng, trong nháy mắt điên cuồng chạy về hướng Liên bang, vứt bỏ hang ổ rừng rậm của mình.

Sau khi bọn chúng rời đi, mặt đất rung chuyển càng lúc càng dữ dội, phía chân trời xuất hiện cát vàng đầy trời và một đám mây đen, gây áp lực giống như một cơn gió lốc u ám!

Trong số mười hai biên phòng của Liên bang, giờ phút này đều cùng có không khí xơ xác tiêu điều, thành chủ của mười hai thành lúc này đang tụ tập trong Lưới Hư Cấu, ngồi trên mười hai chiếc ghế hoàng kim, sắc mặt của mỗi người đều u ám, phòng tuyến thứ nhất của Liên bang đã bị công phá, loại chuyện này đã từng xảy ra trước đây, nhưng rất ít lần, mỗi lần xảy ra đều sẽ xuất hiện một trận chiến lớn cực kỳ oanh liệt và long trời lở đất, là khi Ma tộc xâm nhập, một cuộc chiến quyết tử!

Mỗi lần chiến tranh qua đi, nguyên khí của Liên bang đều bị tổn hại rất lớn, phải hơn chục năm mới có thể khôi phục lại được.

“Theo tin tức đến từ Lưới Chiến Đấu, bọn chúng đã bước vào Vòng Hòa Bình rồi!” Trong đó có một vị thành chủ đang đan chéo hai tay vào nhau, đặt ở trên tràn, ngón tay đặt dưới cằm, u ám mà nói.

Thành chủ kia trầm giọng nói: “Nếu đã đến đây rồi, thì chúng ta sẽ chôn toàn bộ những súc sinh chết tiệt đó!”

“Theo như tin tức từ phòng tuyến thứ nhất, tình thế lần này không lạc quan mấy, “thần pháo Siêu Đạo Lôi” tiêu diệt được một, nhưng còn lại ba người đều không phải nhân vật đơn giản, một người là Yêu Đồng Vương am hiểu ảo thuật thôi miên, một người là Quang Minh Vương có tốc độ tấn công đệ nhất, còn có một người là Tân Vương của Ma tộc, năng lực cụ thể là gì thì tạm thời không biết, nhưng nàng có thể phóng thích năng lượng đen, cản trở tầm nhìn, ngưng tụ năng lượng đen thành một mánh khóe để tấn công, có thể xuyên vào áo giáp, cơ giáp rất yếu khi đối mặt với nàng, có lẽ chỉ có phái quân đoàn Ma Thú đi thôi, hoặc là quân đoàn xác sống thì mới có hiệu quả!”

“Ta đề nghị kích hoạt hệ thống phòng ngự của Vòng Hòa Bình trước, đồng thời xin chủ tịch sử dụng bom Hy-đrô MT2, tranh thủ tóm gọn bọn chúng vào lưới! Không cần biết hắn là Vương giả gì, tất cả đều phải chết!”

“Ta tán thành!”

“Chuyện đến bây giờ, nhất định phải dùng đến hạch vũ để cho những súc sinh này phải khiếp sợ một chút!”

14:39 phút chiều hôm đó.

Bên ngoài trăm thành phố của Liên bang, trong Vòng Hòa Bình rộng lớn và vô biên.

Một quân đoàn trùng trùng điệp điệp cuồn cuộn đi đến, giống như một dòng lũ sắt thép, đó là bộ đội biên phòng được trang bị vũ khí hạng nặng của Đế quốc, ăn mặc như những kỵ sĩ và cưỡi một con ngựa chiến mà Đế quốc đã lai tạo bởi ma vật. Trên bầu trời phía sau quân đoàn, một số lượng lớn máy bay chiến đấu và tàu hơi nước bay dày đặc trên bầu trời như châu chấu, đủ loại vũ khí quân sự của Liên bang thu được từ phòng tuyến thứ nhất cũng bị đẩy hết về sau.

Ở phương diện này, đương nhiên cũng có một số lượng lớn tù binh đã nghe theo Đế quốc, kích hoạt vũ khí thay cho Đế quốc.

Tuy rằng Đế quốc chủ yếu phát triển sức mạnh di truyền, nhưng trình độ khoa học kỹ thuật cũng không thấp, ở phương diện nghiên cứu về gen sinh vật thì tiến bộ hàng trăm năm so với Liên bang, các phương diện khác của khoa học kỹ thuật cũng gần với trình độ của cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ ba ở thời đại trước.

Ở khu vực chính giữa quân đoàn, đi cùng bên cạnh với rất đông tướng quân là bóng dáng vững chắc, cao lớn và vĩ đại của Tứ Đạo, trong bốn người này có thể mơ hồ nhìn thấy một nữ tử duyên dáng, mảnh khảnh dẫn đầu, phong thái của ba người phía sau cũng đều phi phàm, chẳng qua là có một vị trẻ tuổi người khoác trường bào màu đỏ, eo găng tay đinh tán màu bạc, sắc mặt tái nhợt đứng ngoài cùng bên trái giống như quỷ hút máu trong pháo đài cổ, không hề có huyết sắc, hốc mắt trũng sâu, cảm giác có chút ốm yếu.