Chương 1574 Thực hư
Mặt đất này chịu đựng thân thể to lớn của hắn, lại không hề có dấu hiệu nứt vỡ, bao gồm cả lưỡi dao của hắn rạch lên mặt đất, cũng chỉ rạch ra vết rách nhỏ, trừ phi đâm mạnh hết sức, mới có khả năng đục ra miệng lỗ sâu hơn, có thể thấy vật liệu kim loại của căn phòng này cứng cáp đến thế nào.
“Chuyện gì thế?” Đỗ Địch An mau chóng đứng dậy từ trên mặt đất, nhìn về phía Bạch Hổ Vương giả lại lần nữa nhào đến, trong mắt có hơi kinh ngạc, rõ ràng hắn nhìn thấy móng vuốt kia giống như ảo ảnh xuyên qua gai ngắn trên bả vai, nhưng vì sao lại có thể đánh trúng bả vai của mình?
Hơn nữa, sức mạnh của Bạch Hổ Vương giả này hung mãnh vô cùng, cảm giác nếu như so độ dã man, có thể đè bẹp hắn!
Bất luận là kẻ Tách rời, hay là Thái Dương Thú, hoặc là Quy Giáp giả, các loại ma ngân Độc Hoàng Hậu, đều không phải là loại hình sức mạnh ma ngân, Thái Dương Thú thuộc về loại hình năng lượng Hồn Trùng công kích đường xa, kẻ Tách rời là công kích cực đoan, thuộc về loại hình ám sát nhanh, ngoài ra không phải loại phòng ngự thì là loại nhận biết, hoặc là hệ độc, còn thiếu duy nhất loại hình Hồn Trùng sức mạnh cường đại, hắn bỗng nhiên phát hiện sức mạnh của bản thân so với Vương giả khác mà nói, yếu hơn khoảng một nửa.
Bạch Hổ Vương giả nhìn thấy bóng dáng Đỗ Địch An mau chóng bò dậy, trong mắt loé lên vẻ nghiêm trọng, cú đánh kia của hắn không phải bình thường, xâm nhập thẳng đến tầng ngoài vai của Đỗ Địch An, đánh vào máu thì hắn, có thể nói có thể bỏ qua tất cả phòng ngự, lại phối hợp với sức mạnh cường bạo hắn chuyên tâm tiến hoá, rất ít người có thể chịu đựng được một kích của hắn, cho dù là Vương giả am hiểu về phòng ngự, ở trước mặt hắn cũng mất đi ưu thế của chính mình.
Bởi vì, năng lực ảo ảnh của hắn, chuyên khắc chế chiến sĩ loại hình phòng ngự!
Lúc này, Hạt Tử Vương giả ở bên cạnh nhìn thấy Đỗ Địch An bị đánh lui, lập tức nắm lấy cơ hội thừa cơ xông lên, nhưng vừa đến gần, đã bị lưỡi dao lửa cháy của Đỗ Địch An vung lên cản lại, không dám đến gần.
Bạch Hổ Vương giả nhìn thấy Đỗ Địch An lại lần nữa bố trí tầng tầng lớp lớp lưỡi dao lửa cháy, lông mày cau lại, năng lực ảo ảnh của hắn quả thực có thể xuyên qua lưỡi dao lửa cháy này, nhưng sẽ gây nên tổn thương cho thân thể của chính mình, đây cũng là lí do lúc trước nhìn thấy Đỗ Địch An dùng chiêu phòng ngự này lại không công kích, muốn đợi kịch độc của Ly Miêu Vương giả phát tác, ai ngờ kẻ kia chỉ là một bao cỏ, không thể độc chết đối phương, ngược lại bị kịch độc của đối phương ép đến bỏ đi ma thân.
“Người này có hơi kì dị, am hiểu rất nhiều loại năng lực, hệ sức mạnh lửa cháy, hệ công kích lưỡi dao, hệ phòng ngự da đá, hệ độc, không biết hắn còn biết cái gì, chúng ta mau chóng giải quyết, tránh xảy ra việc ngoài ý muốn.” Bạch Hổ Vương giả quay đầu nói với Hạt Tử Vương giả.
Hạt Tử Vương giả cười khổ nói: “Ngươi có năng lực ảo ảnh có thể tiếp cận, nhưng với chiêu phòng ngự bất chấp này của hắn ta có hơi bất lực!”
“Ta biết, ngươi tiếp thêm sức mạnh cho ta, ta tranh thủ một kích giết chết hắn!” Bạch Hổ Vương giả thấp giọng nói.
Hạt Tử Vương giả thấy hắn chuẩn bị ra tay, tinh thần phấn khởi, nói: “Được, ngươi cứ việc lên!”
Vào lúc hắn nói xong, Bạch Hổ Vương giả đã cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm hơn rất nhiều, gần như không có trọng lượng, hắn hít một hơi thật sâu, phát ra một tiếng hổ gầm, mạnh mẽ nhào về phía tấm chắn phòng ngự lưỡi dao lửa cháy của Đỗ Địch An.
Vù!
Thời khắc tới gần, thân thể của hắn lại xuyên thẳng qua tấm chắn dao lửa!
Đỗ Địch An nhìn thấy Bạch Hổ Vương giả nhào vào trong tấm chắn lửa, đồng tử co lại, tuy rằng có đoán trước và lo lắng, nhưng không ngờ rằng thực sự xảy ra, năng lực của đối phương thực sự quá quỷ dị, vẫn may hắn đã có chuẩn bị, lưỡi dao còn lại bỗng nhiên đâm mạnh đến.
Vù! Vù! Vù!
Từng lưỡi dao đều xuyên vào thân thể của Bạch Hổ Vương giả, nhưng lại xuyên thẳng qua, không hề đánh trúng.
Sắc mặt Đỗ Địch An thay đổi, muốn rút lui về sau, nhưng đã không kịp, tốc độ của Bạch Hổ Vương giả nhanh hơn gấp đôi lúc trước, trong nháy mắt đã đến gần trước mặt hắn, móng vuốt hổ khổng lồ đập xuống đầu, bộ vị công kích lần này, là đầu!
“Không!” Dodian gầm thét, trên đầu mọc ra lượng lớn lưỡi dao, điên cuồng tăng lên, đâm về phía móng hổ, lại vẫn là xuyên thấu qua.
Hắn lùi về sau, nhưng Bạch Hổ Vương giả nhanh hơn, bộp một tiếng, thân thể của Đỗ Địch An bay ngược ra ngoài, lưỡi dao vung vẩy trên toàn thân bỗng nhiên dừng lại, quấn lại với nhau theo quán tính, va chạm vào nhau, lưỡi dao sắc bén chặt đứt lẫn nhau, còn thân thể của Đỗ Địch An giống như hôn mê bay văng ra ngoài, rơi trên đất, rất lâu cũng không động đậy.
Bạch Hổ Vương giả rơi xuống đất, khẽ liếc nhìn, thầm thở phào nhẹ nhõm, năng lực ảo ảnh của hắn không thể phát động quá nhiều, hơn nữa vừa nãy khi xuyên qua lưỡi dao lửa cháy, thân thể bị thiêu đốt đến đau đớn kịch liệt khó chịu.
“Ta đến ăn chết hắn!” Hạt Tử Vương giả thấy Đỗ Địch An bất động, hú lên quái dị, nhanh chóng bò qua.
Hắn vừa bò đến bên người Đỗ Địch An, đuôi bọ cạp sau lưng cong lên, lúc chuẩn bị bổ thêm một đao cuối cùng, bỗng nhiên kêu lớn một tiếng, cơ thể đột nhiên nảy lên, nhảy về sau như tia chớp, cùng lúc đó, trong số lưỡi dao rải rác trên mặt đất, một vài lưỡi dao hoàn hảo nâng lên như cành liễu, bỗng nhiên đâm mạnh, nhưng Hạt Tử Vương giả né tránh trước, không hề bị đánh trúng, dù là như vậy, cũng doạ cho hắn khắp người toàn mồ hôi lạnh.