Chương 1573 Trùng hiện
Ly Miêu Vương giả sợ hãi tột độ, đột nhiên tỉnh ngộ lại, bộ phận trúng độc này nhìn như dấu hiệu cảm nhiễm nọc độc của mình, nhưng độc tố lại không giống với nọc độc của mình, đối phương không những công phá nọc độc của hắn, mà còn trộn vào bên trong thành phần nọc độc khác, sử dụng nọc độc này biến thành kịch độc còn hung mãnh hơn nọc độc của hắn!
Dùng độc là của sở trường của hắn, thế nhưng lúc này lại bị người dùng độc đè bẹp, Ly Miêu Vương giả sắc mặt tái xanh, nhưng càng sợ hãi hơn, hắn không có lĩnh ngộ và năng lực như Đỗ Địch An, có thể nhanh chóng phân tích cấu tạo gen sau đó học cách phục chế, hơn nữa hắn biết rõ sự đáng sợ của nọc độc của mình, cho dù là cắt bọ phần máu thịt này cũng vô dụng, nọc độc sớm đã ngấm vào toàn thân thông qua huyết dịch, chỉ là ẩn nấp ở các nơi mà thôi.
“Lẽ nào chỉ có thể vứt bỏ cỗ thể xác này? Đáng chết! Người đáng chết!” Sắc mặt Ly Miêu Vương giả biến đổi không ngừng, cuối cùng vẫn là khẽ cắn răng, gào nhẹ một tiếng, lông tơ toàn thân co vào, chỗ trán nứt toác ra, một con côn trùng màu hồng phấn béo múp míp chui ra từ bên trong, con côn trùng này có cánh non thô ráp, lại dài hai ba mét, cho dù là lấy cái đầu khổng lồ sau khi ma hóa của Ly Miêu Vương giả lúc này, cũng chỉ có thể chứa vừa thân thể của côn trùng này.
Bên ngoài côn trùng có niêm mạc mỏng, giống như chất lỏng trơn, thân thể bò ra phía sau, niêm mạc bên ngoài cơ thể cũng bóc ra theo, sau khi rơi trên mặt đất, thân thể uốn éo mấy cái, toàn thân tiết ra chất nhầy giống mồ hôi, lại lần nữa hình thành một lớp niêm mạc bảo vệ.
“Trận chiến đấu này ta không thể nhúng tay nữa, chỉ có thể giao cho bọn họ rồi, nhưng mong bọn họ có thể giết chết phôi thai băng Ma này một cách triệt để!” Ma Trùng màu hồng quay đầu lại, liếc nhìn về phía Chúc Long Chủ chiến đấu, lại nhìn Đỗ Địch An bị bao vây tấn công, trong mắt loé lên vẻ không cam lòng, cơ thể nhúc nhích, dung nhập vào bên trong vách tường kim loại, rời khỏi căn cứ dưới lòng đất này, đến trên mặt đất.
“Chỗ tối này còn có con rối Ma Hoang đáng chết, ta mất đi thân thể, phải nhanh chóng rời đi…” Sau khi Ma Trùng màu hồng xuất hiện trên mặt đất, trên đầu vỡ ra bốn vết nứt dài và hẹp, bên trong là nhãn cầu màu máu đỏ, cảnh giác quét mắt bốn phía, sau khi không thấy nguy hiểm, lập tức xông về một chỗ trong đó.
Bỗng nhiên, một cơn cuồng phong cuốn tới, cuốn Ma Trùng màu hồng đang bay nhanh đi.
Bộp một tiếng, một bàn tay thon dài trắng bệch bóp chặt Ma Trùng màu hồng, chủ nhân của bàn tay mặc áo choàng đen viền vàng đậm, đội mũ trùm rất lớn, khuôn mặt ở trong bóng tối, nhưng chóp mũi cao thẳng trắng nõn vô cùng.
“Ma Trùng Liệt Diễm, chuẩn bị đi đâu? Sao lại bỏ đi thể xác của ngươi thế?” Người mặc áo choàng đen giọng nói nhẹ nhàng, với một chút hàm ý trêu chọc.
Ma Trùng màu hồng lại sợ đến nỗi bốn mắt tròn vo, gào thét lên, “Thả ta ra, để Chúc Long Chủ biết được ngươi vi phạm giao ước, nhất định sẽ khai chiến với Ma Quốc các ngươi!”
“Không để hắn biết là được rồi.” Người mặc áo choàng đen khẽ cười, gỡ chiếc mũ trùm trên đầu xuống, lộ ra một gương mặt vô cùng tuấn tú, mang theo chút u buồn dịu dàng, gương mặt này tuấn tú đến nỗi không có gì bắt bẻ, hoàn mỹ không thiếu sót, lúc này khoé miệng tươi cười, đột nhiên há miệng, trong tích tắc, miệng mở to ra đến nửa mét, hàm răng vốn dĩ đẹp đẽ trắng tinh, bỗng chốc hoá thành đầy miệng răng nanh hung dữ.
“Đừng mà! Đừng——” Ma Trùng màu hồng phát ra tiếng hét chói tai, nhưng rất mau âm thanh đã lắng xuống, bị người choàng áo đen nhét vào trong miệng, miệng khép lại, không ngừng nhấm nháp, khi nhấm nháp miệng cũng từ từ co lại, càng lúc càng nhỏ, đến khi khôi phục trở lại dáng vẻ tuấn tú bình thường trước đây.
Một góc khuất ở tầng thứ hai của căn cứ.
Sau khi Đỗ Địch An để ý thấy Ly Miêu Vương giả rút lui khỏi vòng chiến đấu, thì không để tâm, toàn lực ứng phó với Bạch Hổ Vương giả và Hạt Tử Vương giả này, khi lưỡi dao công kích của hắn tiếp cận Bạch Hổ Vương giả, lại xuyên qua trên cơ thể từ đối diện một cách kì lạ, không chạm tới cái gì cả, tựa như Bạch Hổ Vương giả ở trước mắt chỉ là một ảo ảnh, nhưng công kích và sát ý mạnh mẽ như vậy, tuyệt đối không phải vật hư ảo!
Lần đầu tiên Đỗ Địch An gặp phải năng lực quỷ dị như vậy, có thể nói, ở tầng thứ hai của căn cứ này, là lần đầu tiên hắn chiến đấu chính diện với Vương giả, bất luận là kịch độc cổ quái của Ly Miêu Vương giả lúc trước, hay là năng lực hư ảo quỷ dị của Bạch Hổ Vương giả, đều chưa từng nghe nói, hiếm có vô cùng, cho dù là trong ma vật huyền thoại năm sao, cũng là sự tồn tại cực kỳ ít ỏi, hơn nữa lại trải qua sự xâm nhập vào nghiên cứu và cải tiến của chính Vương giả, trở nên độc nhất vô nhị.
Bạch Hổ Vương giả tránh được lưỡi dao, thân thể nhào đến trước mặt Đỗ Địch An, nó nhìn như bóng dáng xuyên qua từ trong lưỡi dao, khí thế hừng hực, móng vuốt đập mạnh lên trên bả vai của Đỗ Địch An, bả vai này lúc này đã ma hóa thành vỏ hình bầu dục, mặt ngoài có bảy tám cành gai ngắn dữ tợn, móng vuốt của Bạch Hổ Vương giả xuyên qua từ gai ngắn, vào lúc Đỗ Địch An đang kinh ngạc, bỗng nhiên cảm thấy một cỗ lực khổng lồ truyền tới từ trên bả vai, cả người bay về phía sau, rầm một tiếng, đụng phải một nơi trên mặt đất của căn phòng.