← Quay lại trang sách

Chương 1576 Co lại

Đỗ Địch An nghĩ là làm, vừa dùng ngọn lửa bảo vệ thân mình, khống chế lưỡi dao bày ra tấm chắn tròn, sau đó khống chế vài lưỡi dao, cảm nhận đơn vị nhỏ bé trong lưỡi dao này, sau đó cảm nhận lực trường giữa những đơn vị nhỏ bé này.

Không mất quá nhiều thời gian, giống như nhấc tay lên, rất nhanh hắn đã cảm nhận được lực trường giữa các đơn vị nhỏ bé trong lưỡi dao, nhưng đợi lúc hắn muốn khống chế lực trường bày, lại phát hiện vô cùng khó khăn, trước tiên là khống chế những đơn vị nhỏ bé này, đã khiến hắn cảm thấy không thể làm gì, giống như người bình thường khống chế tai của mình, cảm thấy sức mạnh của chính mình căn bản không cách nào truyền đến nơi đó.

“Trên lưỡi dao không có thần kinh của ta, khống chế quá khó, thử dùng cánh tay xem.” Đỗ Địch An từ bỏ tiếp tục khống chế lưỡi dao, chuyển qua cảm nhận đơn vị nhỏ bé và lực trường bên trên cánh tay, tốc độ lần này nhanh hơn, lập tức đã cảm nhận được vô số tế bào nhỏ bé đang chầm chậm vận động, hắn thử khống chế một phần tế bào trong đó, rất mau đã kiểm soát được hành động của bọn chúng.

Ánh mắt Đỗ Địch An sáng lên, cảm giác có hi vọng, chầm chậm thử khống chế lực trường trên cánh tay, hai phút sau, mới từ từ khống chế từ trường trong cánh tay phân ly ra một lỗ hổng, hắn dùng một lưỡi dao ở sau lưng cắt xuống, nhắm vào lỗ hổng lực trường kia trên cánh tay, chỉ thấy lưỡi dao không đi vào, lại không có bất kỳ cảm giác vật thể va chạm nào, cũng không thấy vết máu.

“Thành công rồi!” Đỗ Địch An vui mừng.

Hắn rút lưỡi dao ra, chỉ thấy cánh tay không hề thay đổi, nhìn qua cũng không có vết rách, nhưng chỉ có bản thân hắn có thể cảm nhận được, ở giữa có một phần lực trường tách ra.

“Năng lực của hắn quả nhiên là thế này.” Đỗ Địch An phấn khích, thử khống chế từng bộ vị của toàn thân, bốn năm phút sau, các nơi hai chân, lồng ngực, cổ, hắn đều có thể khống chế lực trường phân ly bên trên, bao gồm cả đầu cũng vậy, chỉ là sau khi lực trường của đại não phân ly, suy nghĩ sẽ rơi vào mê man trong giây lát, giống như là đột nhiên phản ứng chậm chạp.

Thử đi thử lại mấy lần, sự phấn khích của Đỗ Địch An dẫn dần mất đi, tuy rằng hắn nắm giữ được năng lực của Bạch Hổ Vương giả trong thời gian không đến mười phút ngắn ngủi, nhưng lại phát hiện mình muốn vận dụng đến trình độ thuần thục như Bạch Hổ Vương giả thế kia, vô cùng khó, cần có lượng lớn thời gian luyện tập, trước mắt tốc độ nhanh nhất của hắn cũng phải hơn ba mươi giây, mới có thể phân li lực trường một bộ phận của cơ thể ra, còn Bạch Hổ Vương giả lại hoàn thành trong không đến 0,1 giây chiến đấu, hơn nữa là toàn thân đồng thời phân ly!

“Cùng lúc hắn đang phân ly thân thể, còn có thể thẩm thấu vào trong cơ thể của ta, chỗ này còn có cái hay.” Đỗ Địch An chìm vào suy nghĩ, năng lực của Bạch Hổ Vương giả này không dễ dàng phục chế như Ly Miêu Vương giả kia, cần bản thân tự nghiên cứu và lượng lớn thời gian khổ luyện, hắn nghĩ lúc lâu không có kết quả, tạm thời không nghĩ nữa, quay lại nghĩ về ý tưởng thu nhỏ không gian trong cơ thể mình.

Hắn lập tức thử, thu nhỏ không gian gian tế bào, để màng tế bào bọc chặt lấy nhân tế bào.

Quá trình này hơi khó khăn, khi màng tế bào thu lại, toàn thân truyền đến từng luồng điện lưu lướt qua cảm giác đau đớn cùng tê dại, rất nhanh, hắn phát hiện thân thể của chính mình bằng mắt thường có thể thấy tốc độ đang chậm chạp thu nhỏ lại, trở nên càng lúc càng nhỏ.

Bản thân càng nhỏ, thế giới càng lớn.

Trong tầm mắt của Đỗ Địch An, thể tích của Bạch Hổ Vương giả và Hạt Tử Vương giả đang tăng trưởng không ngừng, căn phòng kim loại rộng thênh thang này cũng đang lớn ra, hắn cảm thấy sau khi cơ thể mình co rút lại gần một nửa liền ngừng ép nhỏ cơ thể. Lúc này hắn phát hiện lực trường trong cơ thể mình trở nên kiên cố hơn, việc phân tách lực trường lại càng khó khăn hơn, mà lưỡi đao Cát Liệt vươn ra khỏi cơ thể của hắn lại không hề nhỏ đi, bởi vì nó không được cấu tạo từ tế bào cơ thể, cộng thêm nơ-ron thần kinh bên trong yếu ớt, sức khống chế có hạn, không thể co rút lại.

“Hình như không có thay đổi gì cả.” Đỗ Địch An thử di chuyển lên trước nhưng không cảm thấy có gì khác biệt.

Bạch Hổ Vương giả và Hạt Tử Vương giả ở bên ngoài khiên lửa Cát Liệt nhìn thấy khiên lửa của Đỗ Địch An đang tiến tới gần, còn tưởng rằng hắn muốn chủ động tấn công, bèn chậm rãi lùi về sau, chờ đợi Đỗ Địch An kiệt sức hoặc để lộ sơ hở.

“Các ngươi đang làm gì vậy?” Lúc này, bên cạnh có một bóng người vọt tới, đó là một con quái vật đầu người mình rắn nhiều tay, trên lưng còn có đôi cánh không nguyên vẹn, lúc này chóp đuôi đang giãy giụa để lột bỏ lớp da đã bị hủy hoại.

“Cẩn thận, năng lực quỷ dị của người này biến hóa đa dạng.” Hạt Tử Vương giả nhắc nhở.

Quái vật mình rắn nhiều tay nhìn thoáng qua khiên lửa Cát Liệt, dường như đồng tử dựng đứng nhìn xuyên qua ngọn lửa đã thấy được Đỗ Địch An ở sâu bên trong. Khi hắn nhìn thấy cơ thể của Đỗ Địch An, hắn khẽ rít lên một tiếng hơi quái dị, đang định mở miệng thì từ phía xa ngay sau lưng bỗng phát ra vài tiếng gào thét, là tiếng kêu khô khốc của con xác sống đó. Hắn quay đầu nhìn một cái liền khẽ biến sắc, lập tức nói với hai người: “Giải quyết hắn ngay, Chúc Long Chủ chỉ có thể chế trụ được con xác sống đó thôi, vẫn cần chúng ta giết chết nó.”