Chương 1580 Cha
Ma Đế lắc đầu nói: “Bọn họ cần giữ chân ở tiền tuyến, chuyện này phỉa bàn bạc kỹ hơn. Ta thấy bây giờ phản công cũng không ổn, vị trí của chúng ta đã bại lộ, cũng không cần tiếp tục giấu làm gì. Thế nhưng con bài tẩy của Lâm Trường Sinh chúng ta đã biết gần hết, tiếp theo cần phải tiêu hao lực chiến của hắn. Hắn chiếm cứ máy bay riêng trong thành chủ, đó chính là trái tim của hắn, chúng ta có thể phái người trông coi nơi đó khiến hắn phải kiềm chế lại. Sau đó nhân thời cơ tấn công Liên bang, nắm chắc nó trong tay thì không cần lo lắng gì nữa, chúng ta cùng đại quân đánh mạnh vào, phá hủy toàn bộ lực lượng của hắn!”
Chúc Long Chủ giật mình, trầm tư một lát, mắt lóe sáng, nói: “Vậy ngươi cảm thấy, ai nên ở lại đây trông chừng, ai đi thu phục Liên bang?”
Ma Đế lạnh nhạt nói: “Theo ta thì Chúc Long huynh đã từng giao đấu với con xác sống kia, có kinh nghiệm nên thích hợp ở lại đây. Ta có thể đi thu phục Liên bang, sau khi thống nhất Liên bang thì tập hợp đại quân đến đây tương trợ.”
Chúc Long Chủ cười lạnh, nói: “Theo như ngươi nói thì chẳng phải ta làm thủ vệ cho ngươi, giữ chân Lâm Trường Sinh để ngươi thâu tóm Liên bang, mình ngươi hưởng hết trái ngọt còn ta phải bận bịu khắp nơi?”
Ma Đế nhướng mày nói: “Ta không có ý đó, chờ sau khi thu phục Liên bang thì vẫn chia đều năm năm như thỏa thuận cũ. Huống chi lực lượng chân chính của Liên bang là trái tim máy trong tay Lâm Trường Sinh, ngươi bảo vệ trái tim máy mà còn sợ Liên bang rơi vào tay ta à?”
“Tuy rằng trái tim máy hùng mạnh nhưng dù sao nó cũng chỉ là vật chết, còn ngươi lại thu phục hàng tỷ con dân Liên bang, nếu chỉ thêm bình dân vào Đế quốc của ngươi cũng đủ để bù sức mạnh của trái tim máy rồi.” Giọng của Chúc Long Chủ ngày càng lạnh: “Ta đi thu phục Liên bang, ngươi ở lại giữ chân Lâm Trường Sinh. Nếu ngươi không muốn thì dẹp đi, ta đã ra sức một lần rồi, cũng coi như hết lòng!”
Ma Đế nhíu mày, im lặng chốc lát rồi gật đầu: “Được rồi, ta ở lại đây canh chừng lão cẩu.”
Chúc Long Chủ thấy hắn đồng ý mới thở phảo trong lòng, nhân tiện nói: “Nếu đã như vậy thì đừng kéo dài nữa, ta đi trước, ngươi đưa tin cho thuộc hạ ngươi một tiếng, tránh hiểu lầm.”
Ma Đế gật nhẹ đầu.
Chúc Long Chủ dẫn theo ba vị Vương giả rời đi, nhanh chóng biến mất nơi chân trời.
Ma Đế nhìn theo bóng dáng bọn họ rời đi, hơi nheo mắt, thoáng xẹt qua tia lạnh lẽo sắc bén, quay đầu nhìn căn cứ ngầm: “Hành thi đã tiến hóa đến hoàn hảo? Nếu ăn nó, không biết sẽ tiến hóa đến cấp độ nào, có lẽ... có thể đạt đến cấp độ của cha?”
…
Một góc khác của căn cứ ngầm, một bóng đen từ từ bước ra khỏi mặt kim loại, như cái bóng sinh ra do ánh nắng chiếu rọi vật thể trên đất, bí ẩn vô cùng, không có mùi vị, không có nhiệt độ, cũng không có âm thanh.
Giữa bóng đen bỗng xuất hiện hai đồng tử màu vàng nhạt, quét nhìn bốn phía, đến khi xác định không có nguy hiểm mới nhảy khỏi mặt đất, nháy mắt đã dịch chuyển ra xa mấy ngàn thước, sau đó thẳng đường mà đi. Mặt đất xung quanh vô cùng trống trải, không có bất kỳ kiến trúc nào để ẩn nấp, tất cả đều bị đạn hạt nhân san phẳng, mặt đất nứt nẻ vẫn còn nóng bỏng. Trong vòng mười dặm, Đỗ Địch An chỉ thấy kiến trúc bị tàn phá, bị bóp méo trong không khí cực nóng, lung lay như sắp đổ, cửa sổ như hốc mắt của bộ xương khô, im ắng đến cực hạn.
Đỗ Địch An lại đi hơn mười dặm, núp vào một siêu thị đổ nát.
Lại kiểm tra xung quanh một lần, sau khi chắc chắn không có ai, Đỗ Địch An mới thở phào. Thấy Lâm Trường Sinh vẫn không gọi mình thì có hơi kinh ngạc, chẳng lẽ đám người Chúc Long Chủ không quay lại phản công?
Theo những gì hắn thấy, sau khi đám người Chúc Long Chủ thoát khỏi căn cứ ngầm vẫn còn thề phải giết bằng được. Hơn nữa bên ngoài còn có một Ma Đế trấn thủ và các vị Vương giả dưới trướng hắn. Dù sao mục đích bọn họ đến Liên bang chính là phá hủy Lâm Trường Sinh, nếu chỉ vì một con xác sống mà bỏ cuộc, với quy mô tấn công này, chẳng phải liên minh giữa hai Đế quốc sẽ thành trò cười sao?
“Lầm Trường Sinh cũng không gọi ta đến giúp, xem ra bọn họ tạm thời không định phản công...” Ánh mắt Đỗ Địch An lầm vào suy tư, trầm ngâm một lát, hắn cảm thấy sự yên bình hiện tại chỉ là tạm thời, thậm chí còn rất ngắn ngủi. Hắn vừa hay có thể nắm lấy cơ hội, nhân lúc này hấp thu năng lực mới vừa học được trong căn cứ cho tốt.
“Phối hợp với năng lực thấu thị của ta, cộng thêm đặc tính tiến hóa nhanh của thể chất thần thai, chỉ cần không giết chết ta thì ta sẽ càng lúc càng mạnh. Hiện tại ta đã mạnh hơn Vương giả bình thường rất nhiều, nếu gặp được Huyết Cức Vương giả cũng có thể chém chết bằng một đao!” Mắt Đỗ Địch An sáng lấp lánh, cảm thấy tiền đồ mình thật là tươi sáng. Đồng thời, hắn cũng lờ mờ hiểu ra vì sao Ma Đế lại liên hợp với Chúc Long Chủ tấn công Lâm Trường Sinh.
Mặc dù Ma Đế và hai vị Long chủ đều là thể chất Thần Thai, có thể tiến hóa thần tốc, không ngừng học tập năng lực mới, nhưng giữa bọn hắn cũng tồn tại phân chia mạnh yếu!
Nắm giữ càng nhiều năng lực, càng đạt đến đỉnh cao, thân thể càng tiến gần tới mức hoàn thiện, càng tiến gần với “Thần vạn năng”!