Chương 1579 Ma Đế
“Dù sao hai người họ liên thủ thì ta đánh không lại, thêm cả ngươi nữa cũng không khác gì. Nếu đã nhất định phải chết, thì tất cả cũng đồng quy vu tận đi!” Lâm Trường Sinh lạnh nhạt nói.
Đỗ Địch An cắn chặt răng, trong lòng vô cùng giận dữ. Hắn biết Lâm Trường Sinh biết tử huyệt của hắn nên mới không thèm sợ mà chơi xấu như thế. Mặc dù hắn có phần nhỏ khả năng khống chế được xác sống nhưng giờ phút này đang du đãng ở vùng Helisha hoang vắng, có phải cố nén phẫn nộ.
Đỗ Địch An trầm mặc một lát, ngẩng đầu nhìn sâu vào Lâm Trường Sinh, nói: “Đi, bọn họ lại đến nữa thì ta sẽ giúp ngươi giữ chân Chúc Long Chủ. Nếu ngươi lại lật lọng nữa thì ai đến cũng không cứu nổi!”
Lâm Tường Sinh lạnh nhạt nói: “Trước giờ ta đều giữ lời...”
Đỗ Địch An xoay người, hình như lười nghe hắn nói tiếp. Hắn chậm rãi đi đến nơi cuối, cơ thể dung nhập vào vách tường rồi biến mất.
“Không có lần sau.” Lâm Trường Sinh nhìn bóng dáng dần biến mất của Đỗ Địch An, ánh mắt hiện lên sát khí lạnh lẽo rồi lại nhanh chóng biến mất, hình bóng nhạt dần đi. Mà xác sống dữ tợn kia đột nhiên gầm lên, cắn xé hai ma thân Vương giả đang nằm dưới đất.
Trên mặt đất, Chúc Long Chủ dẫn theo Cửu Vĩ Miêu trong móng vuốt đứng một bên, sau đó là Hạt Tử Vương giả và Vương giả mình rắn theo sau. Sắc mặt hắn rất khó coi, không ngờ trận chiến này chẳng những không thương tổn được Lâm Trường Sinh mà còn tổn thất bốn Đại tướng.
Hắn chậm rãi cởi bỏ ma thân, khôi phục bộ dạng nhân loại. Ba vị Vương giả khác thấy thế cũng cởi bỏ ma thân, nhìn mặt nhau, mặt ai nấy đều khó chịu.
“Các ngươi không giải quyết tên Vương giả của Liên bang?” Ánh mắt Chúc Long Chủ u ám, nhìn Hạt Tử Vương giả và Vương giả mình rắn.
Vương giả mình rắn giật mình hoảng sợ, cười khổ nói: “Chúc Long Chủ, ta chỉ vừa đuổi đến, còn chưa kịp ra tay thì Huyễn Vương đã bị thằng nhóc đó giải quyết rồi. Thằng nhóc đó hơi quỷ dị, nắm giữ nhiều loại năng lực cực hạn, ta thật sự không có cách đối phó.”
Hạt Tử Vương giả cũng vội nói: “Chúc Long Chủ, tên Vương giả này không kém gì Quang Minh Vương - thủ hạ của Ma Đế, bọn ta thật sự không phải đối thủ của hắn, đến Huyễn Vương cũng dễ dàng bị đánh bại.”
Chúc Long Chủ giật giật khóe miệng, tức giận rất muốn mắng chửi nhưng vẫn cố nhịn xuống. Hắn biết thực lực của Huyễn Vương, cũng được tính là tương đối mạnh trong số Vương giả đông đúc của Đế quốc Hỏa Long. Người kia có thể đánh chết Huyễn Vương trong thời gian ngắn, có thể thấy được không thể coi thường.
Vèo!
Ngay lúc đó, một bóng đen từ xa gào thét đáp xuống trước mặt bọn họ.
“Sao rồi, các ngươi thất bại?” Bóng đen đáp đất, đó là một thanh niên mặc áo choàng đen, mũ trùm bị gió thổi bay làm lộ khuôn mặt tuấn mỹ, lông mi mảnh dài vươn nét u sầu, giống như một thiếu gia quý tộc đang đứng trong vườn hoa.
“Ma Đế!” Đôi ngươi của Hạt Tử Vương giả và Vương giả mình rắn, cùng với Cửu Vĩ Miêu đã khôi phục dáng vẻ thiếu nữ trưởng thành trừng to.
“Hừ!” Chúc Long Chủ hừ lạnh, nói: “Lâm Trường Sinh đã sống hơn hai trăm năm, là phôi thần tối cổ, quả thực khó đối phó. Nếu không phải do ngươi cứ đắn đo nhiều thứ, chỉ cần chúng ta đồng loạt ra tay thì vừa rồi đã có thể phá hủy trái tim máy của hắn rồi!”
Thanh niên áo choàng đen nhướng mày, thản nhiên nói: “Sao thế, Chúc Long huynh giận cá chém thớt sang ta à? Chẳng phải đã thương lượng xong, ta thủ bên ngoài, ngươi dẫn người tấn công sao. Giờ ngươi thất bại lại là do ta sai?”
Vẻ mặt Chúc Long Chủ rất khó coi, chuyện này đúng là ý của hắn, nhưng cũng là vì lo nếu Ma Đế tấn công, Lâm Trường Sinh bị giết chết thì trái tim máy sẽ lọt vào tay hắn. Thứ đó là sản phẩm khoa học kỹ thuật do Ma Trùng bên ngoài chế tạo, cực kỳ quý giá. Nói theo cách khác thì chỉ cần nắm giữ trái tim máy đồng nghĩa với việc nắm giữ phân nửa lực lượng Liên bang!
Mục đích của bọn họ đều không phải là giết chết Lâm Trường Sinh mà là muốn đoạt lấy Liên bang trong tay hắn, diệt trừ đại địch Lâm Trường Sinh chỉ là tặng phẩm.
Nhưng Lâm Trường Sinh không hổ là lão yêu quái sống hơn hai trăm năm, cáo già. Hắn không ngờ trong tay Lâm Trường Sinh còn có xác sống đáng sợ như thế, gần kề sinh mệnh hoàn hảo, bảo là thân thể hoang thần cũng không quá đáng.
“Chuyện này đã vượt ngoài tầm dự đoán của ta, giờ chúng ta chỉ có thể cùng đánh một lượt.” Chúc Long Chủ không phản kích lời của Ma Đế, áp chế tức giận trong lòng, trầm giọng nói: “Lão cẩu Lâm Trường Sinh này tạo ra một con xác sống tiếp cận sinh mệnh hoàn hảo, không biết đã nuôi bằng bao nhiêu máu thịt và kết tinh bệnh độc, còn đào tạo ra một Vương giả thực lực mạnh mẽ. Giờ đã có ba vị quân vương bị xác sống kia cảm nhiễm trở thành thi khôi. Trước lúc rời đi ta có thấy trên mặt đất có hai ma thân nguyên vẹn, chắc là giờ cũng đã trở thành thi khôi của tên kia rồi!”
“Tuy rằng hắn không còn người máy chiến đấu nhưng lực lượng trong tay hắn không gì kém chúng ta. Chỉ dựa vào mình ta thì không thể phá hủy trái tim máy!”
Ma Đế nhíu mày, nói: “Nếu ta vào theo, bức hắn đến tuyệt cảnh phải làm nổ vũ khí hạt nhân đồng quy vu tận thì ai có thể cản lại!”
Chúc Long Chủ nói: “Dưới trướng ngươi không phải còn vài vị Vương giả trên chiến trường sao, điều bọn họ qua đây là được.”