Chương 1601 Đảo ngược
Đỗ Địch An khẽ nhíu mày, hắn tin Lâm Trường Sinh biết hắn hiểu được nguyên nhân, hỏi như vậy phỏng chừng khả năng cao là đang hỏi Phi Nguyệt và Quang Minh Vương, hơn nữa hắn cũng nghe ra hàm ý muốn biểu đạt phía sau câu hỏi này.
“Ồ? Tại sao?” Phi Nguyệt có hứng thú, dường như cũng không biết.
Quang Minh Vương thấy nàng mở miệng, cũng lộ ra dáng vẻ tò mò.
Chim băng lạnh nhạt nói: “Bởi vì ta biết cách để thành Thần, cũng biết cách giải quyết tất cả vấn đề ma vật và xác sống trên đời này, bây giờ Chúc Long Chủ đã tự thiêu, Ma Đế bị hắn làm cho bị thương nặng, chỉ còn lại nửa cái mạng, nếu ba người các ngươi phối hợp với ta giết chết Ma Đế, ta có thể nói cách này nói cho các ngươi biết, nhưng mà cho dù các ngươi có biết cách, với điều kiện của các ngươi muốn thành Thần cũng rất khó khăn!”
Ánh mắt Đỗ Địch An hơi chớp động, hắn lại càng thêm khẳng định con chim này bị Lâm Trường Sinh dùng một phần ý thức chiếm cứ, là hiện thân của Lâm Trường Sinh, có lẽ hắn không tìm được Thần Thai, lại gặp phải sự công kích của Ma Đế và Chúc Long Chủ, bất đắc dĩ tìm đã sớm một cái thai dự phòng chuẩn bị sẵn sàng làm thân chiến đấu.
Bây giờ Lâm Trường Sinh nói ra những lời này, hiển nhiên là phân biệt nói với hắn và nói với Phi Nguyệt cùng Quang Minh Vương, một mặt nói cho hắn biết có thể giải quyết vấn đề xác sống, để cho hắn phối hợp giúp đỡ, một mặt lại dùng cách thành Thần mê hoặc đám người Phi Nguyệt.
“Hừ!” Lúc này, Ma Đế đã chạy tới bên cạnh đám người Đỗ Địch An, sớm nghe được lời nói của chim băng, hắn hừ lạnh một tiếng nói: “Các ngươi đừng nghe hắn nói bậy, ly gián cấp thấp như vậy cũng dùng được, xem ra ngươi đã cùng đường tuyệt lộ rồi!”
Phi Nguyệt nhẹ nhàng cười, nói: “Đúng vậy, không nghĩ tới lời ngu xuẩn như vậy cũng có thể nói ra, ta khuyên ngươi vẫn nên ngoan ngoãn bó tay chịu trói thì hơn…”
Lời còn chưa dứt đã đột ngột ra tay, khói đen khủng khiếp trên bàn tay, đánh về hướng Ma Đế bên cạnh.
“Muốn chết!” Ma Đế hừ lạnh một tiếng, mang theo vài phần tức giận, cũng không có quá kinh ngạc và bất ngờ không kịp đề phòng, dường như đã sớm dự đoán được, năng lượng hắc ám trong nháy mắt bao trùm toàn thân, một quyền đánh ra.
Rầm một tiếng, nắm tay màu đen và bàn tay lượn lờ sương mù va chạm vào nhau, Phi Nguyệt kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể bay ngược ra, kéo dài khoảng cách với Ma Đế, sắc mặt trở nên lạnh như băng.
Ma Đế thu quyền, lạnh lùng nói: “Ngươi dám phản bội ta?”
Ý lạnh trong mắt Phi Nguyệt đột nhiên biến mất, cười như không cười nói:”Cái gì mà phản bội, ta chỉ muốn biết, rốt cuộc lời hắn nói là thật hay giả thôi?”
Ma Đế cười lạnh nói: “Nếu lời ngu ngốc như vậy mà ngươi cũng tin, xem ra ngươi cũng rất ngu!”
“Nói như vậy, ngươi và Chúc Long Chủ muốn giết hắn, không phải là vì thành Thần sao?” Phi Nguyệt khẽ cười, nói: “Ngươi có dám đảm bảo điều đó không?”
Sắc mặt Ma Đế lạnh như băng, nhìn thẳng vào nàng, nhưng không trả lời.
Hắn có thể nói dối, có thể ngụy trang, nhưng hắn đã nhìn ra, Phi Nguyệt và Quang Minh Vương bên cạnh, trong lòng bọn họ đều đã có đáp án, cho nên hắn cũng không cần phải nói dối nữa.
“Cơ hội thành thần đã bày ra trước mặt, nhưng ngươi lại không nói cho bọn ta biết, chủ tử như vậy thì còn trung thành cái gì nữa?” Phi Nguyệt cười khẽ một tiếng, liếc mắt nhìn Quang Minh Vương bên cạnh, nói: “Ngươi nghĩ sao?”
Quang Minh Vương nói: “Bệ hạ không nói với chúng ta, đương nhiên có đạo lý của bệ hạ, Phi Hồng vương, ngươi vẫn nên nhận sai với bệ hạ...”
“Đừng giả vờ nữa, hắn sẽ không cho ngươi cơ hội đánh lén nữa đâu.” Phi Nguyệt cắt ngang lời hắn, hừ lạnh nói: “Vừa rồi hắn đã sớm đề phòng sự đánh lén của ta, đáy lòng hắn căn bản chưa từng tín nhiệm chúng ta, huống chi, lúc trước ngươi đi ra quan sát, lại không đến hỗ trợ, ngươi cho rằng hắn sẽ không tính khoản nợ này với ngươi sao?”
Sự tươi cười trên mặt Quang Minh Vương bỗng chốc hơi cứng ngắc, da mặt dường như đang run rẩy, cuối cùng hít sâu một hơi, lại thở dài, chậm rãi bay đến bên cạnh Phi Nguyệt, nói với Ma Đế: “Thưa bệ hạ, ngươi không tin tưởng bọn ta như vậy, làm cho bọn ta rất khó xử!”
Sắc mặt Ma Đế lạnh như băng, liếc mắt nhìn Đỗ Địch An bên cạnh.
Đỗ Địch An không nghĩ tới quan hệ lại tan vỡ trong nháy mắt, để cho Lâm Trường Sinh được như ý muốn, trong lòng hắn thầm than, nếu như không phải Phi Nguyệt ỷ vào mình là Thần Thai, thực lực không tầm thường, đoán chừng cũng sẽ giống như Quang Minh Vương này tiếp tục hư tình giả ý ngụy trang, mà không trực tiếp vạch mặt như vậy, để Lâm Trường Sinh tọa sơn quan hổ đấu, mà vốn dĩ những kẻ xâm lược như bọn họ, ngược lại lại trở thành con mồi.
“Nếu ngươi nói cho ta biết cách giải quyết xác sống, ta có thể giúp ngươi.” Đỗ Địch An nói với chim băng.
Chim băng nhướng mày, nói: “Chờ giải quyết xong Ma Đế, tự khắc ta sẽ nói cho ngươi biết!”
“Ta có thể hứa với ngươi, miễn là ngươi nói với ta, ta chắc chắn sẽ giúp ngươi!” Đỗ Địch An nói, đáy lòng hắn cũng không giống như đang giao thủ với Ma Đế, hắn mơ hồ cảm thấy, người thật sự bị thương không phải là Ma Đế, mà là Lâm Trường Sinh!
Thậm chí, Phi Nguyệt che dấu thân phận và thực lực, Ma Đế sớm đã biết rõ, cho nên cố ý đảo ngược công kích Chúc Long Chủ, chính là cho Phi Nguyệt cơ hội nhảy ra!
Hắn hy vọng trước khi chiến đấu, hắn có thể lấy được thứ mình muốn, hơn nữa trước mắt quyền chủ động ở trong tay hắn, hắn có tư cách đàm phán.