← Quay lại trang sách

Chương 1602 Đảo ngược (2)

Sắc mặt chim băng âm trầm xuống, nhìn chằm chằm Đỗ Địch An một lúc, đột nhiên cười lạnh, nói: “Ta đổi ý rồi, Ma Đế, hai vị bên cạnh, ta đề nghị chúng ta giết hắn trước, sau đó mới bàn bạc chuyện khác, có được không?”

Đỗ Địch An ngẩn ra.

Ánh mắt Ma Đế chợt lóe lên, lạnh lùng nói: “Bớt đi một trở ngại, không tệ!”

Phi Nguyệt ở bên cạnh khẽ nhíu mày, nàng và Đỗ Địch An kết thành đồng minh, vốn ước định cùng nhau đối phó Ma Đế, Đỗ Địch An xem như trợ lực của nàng, nhưng mà, nghĩ đến Quang Minh Vương đang đứng ở bên cạnh mình lúc này, chờ giải quyết xong Ma Đế, còn lại một Quang Minh Vương và Lâm Trường Sinh, thì càng dễ giải quyết hơn, hơn nữa đến lúc đó không cần lo lắng Quang Minh Vương và Đỗ Địch An kết bẫy uy hiếp mình.

Nghĩ đến đây, nàng gật đầu nói: “Được!”

Sắc mặt Đỗ Địch An lập tức thay đổi, chỉ một câu nói, trong nháy mắt thế cục đã đảo lộn, vốn dĩ là Lâm Trường Sinh bị truy giết đến cùng đường tuyệt lộ, bị bọn hắn liên thủ tiêu diệt, nhưng bây giờ ngược lại, ở trong cục diện này kẻ không đáng chú ý như hắn lại trở thành mục tiêu của mọi người.

Hắn có thể đoán ra nguyên nhân Phi Nguyệt sẽ đồng ý, nhưng không biết vì sao Ma Đế cũng sẽ đồng ý! Chẳng lẽ chỉ là lo lắng hắn ngược lại trợ giúp cho Lâm Trường Sinh?

Hắn cảm thấy dường như nguyên nhân không hề đơn giản như vậy, nhưng trong lúc nhất thời cũng nghĩ không ra nguyên nhân khác, mắt nhìn bọn họ sắp chuẩn bị động thủ, vội vàng nói với Ma Đế: “Ta có thể giúp ngươi đối phó Lâm Trường Sinh, ta biết bí mật của hắn!”

“Không cần đâu!” Ma Đế lạnh lùng nói.

Đỗ Địch An khẽ giật mình.

Nhìn biểu cảm lạnh lùng của Ma Đế, đột nhiên hắn như đã tỉnh ngộ lại, hiểu được ý nghĩ thật sự của Ma Đế!

Hắn ta đang định thanh lý, vừa vặn lại đúng theo ý của Lâm Trường Sinh, có thể đem những người không đáng chú ý vướng víu bên cạnh đá ra ngoài, sau đó phối hợp với Phi Nguyệt, hoặc là phối hợp với Lâm Trường Sinh, giải quyết bên còn lại, cuối cùng thì giữ lại Lâm Trường Sinh, một mình hắn ta sẽ hưởng thụ!

Nghĩ tới đây, hắn lập tức nhìn về phía Phi Nguyệt, nói với tốc độ cực nhanh: “Chúng ta đã kết liên minh trước đó, ngươi không thể đổi ý, đây là mưu kế của bọn hắn!”

Phi Nguyệt vừa chuẩn bị ra tay bỗng hơi dừng lại, cũng không phải Đỗ Địch An nói không thể đổi ý mà tác động đến nàng, đối với người có địa vị như bọn họ, hứa hẹn chỉ là một loại mưu kế, căn bản không tồn tại cảm giác vì vi phạm hứa hẹn mà bị khó xử, đó chỉ là tâm tính của chúng sinh bình thường mới có, nàng cũng cảm thấy phản ứng của Ma Đế hơi kỳ lạ, nếu như là mưu kế, chẳng lẽ nói...

“Lúc trước bọn họ đều ở dưới lòng đất, có lẽ khi đó đã cùng nhau hợp mưu, Ma Đế đã sớm biết thân phận và thực lực của ngươi, hắn cố ý phản chiến giết chết Chúc Long Chủ, chính là cho ngươi cơ hội phản bội!” Đỗ Địch An vội vàng nói, hy vọng có thể thuyết phục Phi Nguyệt, nếu không hắn sẽ gặp phải cục diện tuyệt vọng nhất.

“Hừ!” Chim băng hừ lạnh một tiếng, mở miệng nói: “Chết đến nơi rồi mà còn dông dài cái gì, hai vị, giết chết hắn, sau đó ta và các ngươi liên thủ đối phó với Effenesius, sau khi sự việc thành công, các ngươi muốn thứ gì, ta sẽ cho các ngươi một phần!”

Phi Nguyệt khẽ nhíu mày, nàng hơi do dự.

Chim băng cười lạnh một tiếng, nói: “Sao vậy, hắn nói mấy câu nhảm nhí mà các ngươi cũng thật sự tin à? Nếu ta liên thủ với lão ma đầu này, há lại e ngại thêm một người như hắn sao? Giải quyết các ngươi không phải là chuyện dễ như trở bàn tay à? Cần gì phải tốn nước bọt với các ngươi, người này nếu đã rung động trái phải, vừa muốn giúp Ma Đế, lại vừa muốn giúp ta, giữ lại hắn ngược lại là một tai họa!”

Quang Minh Vương nhìn thoáng qua Phi Nguyệt bên cạnh, thấp giọng nói: “Những gì hắn nói cũng rất có lý. “

Ánh mắt Phi Nguyệt chớp động trong chốc lát, cắn răng một cái, khẽ quát: “Giết hắn trước đã!” Nói xong, dẫn đầu vọt tới chỗ Đỗ Địch An, cả người tràn ngập sương đen, hóa thành Lĩnh Vực Hắc, vô số ma vật sương mù biến hóa không ngừng từ bên trong xông ra, giương nanh múa vuốt nhào về phía Đỗ Địch An.

Sắc mặt Đỗ Địch An căng cứng đỏ như máu, vừa tức vừa giận, không nghĩ tới chỉ có vài ba câu nói mà Phi Nguyệt đã bị dao động, chẳng lẽ nàng thật sự cho rằng, thực lực của nàng có thể giải quyết cả Ma Đế và Lâm Trường Sinh sao? Đến tột cùng nàng có bao nhiêu tự tin với bản thân!?

Hoặc là nói, ở trong mắt nàng, giá trị của mình, ngang hàng với một Quang Minh Vương, thậm chí còn không bằng, cho nên có thể dễ dàng vứt bỏ.

Mà trong cái cục diện này, trước tiên loại bỏ nhân vật râu ria như hắn, đương nhiên là thích hợp nhất!

Vốn dĩ cục diện tuyệt sát đối với Lâm Trường Sinh mà nói, bị hắn nói vài ba câu đảo lộn, tuy rằng trong này còn có các tâm tư khác nhau của Ma Đế và Phi Nguyệt, nhưng cũng vô cùng không dễ dàng.

“Cút đi!”

Đỗ Địch An nổi giận gầm lên một tiếng, Cát Liệt toàn thân tăng vọt, ầm ầm ám sát ra, chém giết hết đám ma vật sương đen.

Lúc này, Ma Đế bên cạnh rất nhanh cũng đã vọt tới, toàn thân bắt đầu khởi động năng lượng hắc ám, trên cánh tay chợt bắn ra một đám gai nhọn dữ tợn vô cùng, là roi mây do vô số cây kim bén nhọn bình thường hóa thành, lao đến quấn quanh thân thể hắn.