← Quay lại trang sách

Chương 1603 Liều mạng

Mà bên kia, trên mu bàn tay của Quang Minh Vương hiện ra một viên bảo thạch trắng tinh khiết, hắn giơ tay lên bắn ra từng chùm ánh sáng, vô cùng sắc bén, lực xuyên thủng cực mạnh, xuyên qua cổ và cánh tay của hắn, có thể cảm giác được máu và xương trong cơ thể trở nên vô cùng nóng rực sau khi bị chùm ánh sáng đánh xuyên qua.

Chớp mắt, cả ba người liên thủ, chim băng ở bên kia phun ra sương mù, cũng đồng thời bao phủ lại.

Trong nháy mắt Đỗ Địch An đã lâm vào bước đường cùng phải chết, hắn trừng mắt muốn nứt ra, chỉ cảm thấy máu tươi cả người như đang giận dữ bùng cháy, hai mắt hắn bởi vì tức giận mà sung huyết, phủ đầy tơ máu, dữ tợn vô cùng, gắt gao đảo qua nhìn Phi Nguyệt và Ma Đế, Quang Minh Vương, cùng với Lâm Trường Sinh, khuôn mặt mỗi người đều là một biểu cảm vô cùng lạnh nhạt, dường như đang muốn mau chóng giải quyết hắn, sau đó tiến hành trận chiến phía sau.

Hắn nghĩ đến một câu, người là một dao thớt, ta là thịt cá!

Trong mắt đám người Phi Nguyệt và Ma Đế, hắn chính là cá nằm trên thớt có thể tùy ý chém giết!

Nhưng hắn biết mình không phải, bỗng nhiên hắn có thể cảm nhận được sự uất nghẹn và tức giận của Chúc Long Chủ, khó trách hắn đã lựa chọn cùng Ma Đế và Lâm Trường Sinh đồng quy vu tận, chỉ tiếc hắn không thể làm được.

“Nếu muốn đã giết ta, thì chuẩn bị sẵn sàng đi chết đi!!” Đỗ Địch An gầm thét dữ dội, phát ra tiếng gầm giận dữ như hổ đói, cả bầu trời bị chấn động cũng đều cuồn cuộn vang lên, đột nhiên cả người hắn bắn ra vô số Cát Liệt bén nhọn, trên Cát liệt màu đen bám đầy ngọn lửa nồng đậm, trong nháy mắt đã chặt đứt Lĩnh Vực Hắc Ám của Phi Nguyệt, từ trong bóng tối chém ra một đường thanh thiên!

Ở bên kia, lưỡi dao Cát Liệt của hắn cũng đã chặt đứt bầy gai nhọn do Ma Đế ma hóa ra, đâm thẳng vào trên đỉnh đầu của hắn!

Ma Đế khẽ cau mày, tựa hồ cũng không nghĩ tới Vương giả do Liên bang bồi dưỡng ra này lại có thể bộc phát ra khí thế và lực lượng cường đại như vậy, không hề thua kém Quang Minh Vương đã đi bên cạnh hắn nhiều năm.

Hắn không đối đầu, thân thể hơi lui, tránh đi lưỡi dao Cát Liệt của Đỗ Địch An.

“Phi Nguyệt!” Hai mắt Đỗ Địch An đỏ thẫm, tràn ngập sự điên cuồng hủy diệt và sát ý cực đoan, trong ba người, Phi Nguyệt và hắn có ân oán sâu đậm nhất, thương tổn lớn nhất, hắn hận không thể lột da rút xương, căn bản giờ phút này không để ý tới Ma Đế và Lâm Trường Sinh bên cạnh, trực tiếp nhào về phía Phi Nguyệt.

Sắc mặt Phi Nguyệt khẽ biến đổi, dường như không nghĩ tới Đỗ Địch An lại chọn nàng làm mục tiêu công kích chính, lại càng không nghĩ tới năng lượng của Đỗ Địch An bỗng nhiên bộc phát lớn mạnh như vậy, hoàn toàn không thua kém Quang Minh Vương bên cạnh, so với lúc giả vờ chiến đấu ở tầng một của căn cứ dưới lòng đất thì càng mạnh hơn gấp mấy lần, hoàn toàn vượt qua phạm trù của một Vương giả bình thường, bất luận là tốc độ hay cường độ tái cấu trúc gen, Vương giả bình thường cũng đều không thể so sánh được.

Phi Nguyệt không muốn sớm bại lộ thực lực, lui về phía sau, bị Cát Liệt của Đỗ Địch An bức đến không ngừng lui về, mà Quang Minh Vương ở bên cạnh vẫn như cũ, không nhanh không chậm phóng thích ra từng chùm ánh sáng bắn về phía Đỗ Địch An, căn bản không muốn chiến đấu cận thân.

“Không phải ngươi muốn trở thành Thần sao? Không phải ngươi đang che giấu thực lực của mình sao? Không phải ngươi rất tự tin vào bản thân sao?!” Cát Liệt toàn thân Đỗ Địch An kéo dài ra mấy trăm mét, thân thể ma hóa đến cao hơn mười trượng, giống như một pho tượng Ma thần bạo quân quái dị, toàn thân Cát Liệt sắc bén, bao gồm cả trên mặt, cũng đều có dao nhọn trải rộng ra, tóc sớm đã ngưng tụ thành hai thanh búa đao ngăm đen, dùng đầu va chạm cũng có thể tạo thành thương tổn khủng khiếp.

Hắn trên dưới toàn thân, không chỗ nào là không có Cát Liệt công kích.

Hình tượng khủng bố này làm cho Lâm Trường Sinh và Ma Đế khẽ giật mình, nhất là Ma Đế, hắn đối với Đỗ Địch An cũng không hiểu rõ bao nhiêu, không nghĩ tới nơi này vậy mà lại ẩn giấu một vị Vương giả có thực lực lớn mạnh như vậy, bỗng nhiên hắn có hơi hiểu được, vì sao Lâm Trường Sinh lại lựa chọn giết chết Đỗ Địch An trước, đây tuyệt đối là một biến số ẩn giấu!

Phi Nguyệt bị Đỗ Địch An công kích liên tiếp đến bại lui, Lĩnh Vực Hắc Ám xung quanh thân thể bị chém đến vô vàn vết thương, lưỡi dao sắc bén của Đỗ Địch An còn có thêm ngọn lửa, trực tiếp xé rách sương đen của nàng, cũng không phải đơn thuần là công kích vật lý.

Nàng muốn dùng xương cốt ma hóa ra tấm chắn để ngăn cản công kích của Đỗ Địch An, nhưng lại bị Cát Liệt của Đỗ Địch An chém nát bấy, mặt cắt vô cùng chỉnh tề, điều này làm cho nàng không ngờ tới, cảm giác Cát Liệt sắc bén của Đỗ Địch An đáng sợ vượt xa tính toán của nàng.

“Ngươi muốn chết à!!” Mắt Phi Nguyệt thấy Đỗ Địch An vẫn đang đuổi đánh theo nàng, lửa giận trong lòng bùng lên, nàng biết mình tiếp tục lui lại cũng không phải là cách, dưới sự công kích như bão táp mưa sa của Đỗ Địch An, nàng chỉ có thể để lộ lực lượng ẩn giấu của mình, nếu không căn bản sẽ không có cơ hội sống sót!

Nhưng mà, một khi bại lộ lực lượng này, cục diện tiếp theo sẽ vượt qua sự khống chế của nàng, điều này làm cho nàng phẫn nộ vô cùng, hận không thể xé xác Đỗ Địch An