← Quay lại trang sách

Chương 1621 Tổ tiên Hoang Thần

“Oa oa?” Thú nhỏ chớp chớp mắt, vừa có chút nghi hoặc vừa có chút tò mò, ngay sau đó trong mắt nó đã toát ra vài phần khát vọng, vô cùng tham lam liếm đầu lưỡi giống như một người đói khát nhìn thấy bữa tiệc lớn rất ngon vậy!

Nhưng nó lại không xông lên ngay lập tức, mà là đột nhiên nâng cánh tay to lớn sau khi hấp thu dung nham lên, đâm vào dưới nền đất, sau khi ầm một tiếng, mặt đất cũng chấn động, ngay sau đó mặt đất xung quanh nó nhanh chóng sụp đổ, giống như rơi vào hang động màu đen không đáy.

Khi mặt đất sụp đổ, thân thể của nó cũng từ từ trưởng thành, thân thể càng lúc càng lớn, trong nháy mắt đã cao gần ba mét, còn lỗ hỏm mà nó đang đứng, lúc này đã hóa thành một lòng chảo dài mấy kilomet!

Bây giờ ba người Ma Đế, Phi Nguyệt, Lâm Trường Sinh đang chiến đấu kịch liệt cũng cảm nhận được biến động ở bên dưới, tất cả đều chấn động, chẳng lẽ trong tình huống như vậy, Đỗ Địch An cũng có thể nghịch chuyển sống lại?

Chờ đến khi bọn họ nhìn qua đó, thì phát hiện mặt đất có một hình phễu lớn bên trong lòng chảo, bên dưới đáy phễu ở trong lòng chảo, lại có một sinh vật toàn thân đều được đúc từ dung nham, trên người có các vết nứt giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ nổ tung, cũng có thể thấy lửa đỏ đang chảy ở bên trong, vừa giống như máu vừa giống như ngọn lửa đang sôi trào, nó có cấu tạo thân thể giống như con người, cũng không phức tạp, không có lớp vảy ngoài da và lớp vỏ dư thừa, vô cùng đơn giản “Bóng loáng”.

“Hả?”

Ma Đế đang bị Phi Nguyệt tấn công dồn ép bỗng nhiên cảm thấy sợ hãi từ tận đáy lòng, hắn có một cảm giác quen thuộc từ trên người sinh vật kỳ dị này, vừa quen thuộc lại vừa khiến hắn sợ hãi!

Trong những năm gần đây, ngoại trừ người cha xuất hiện trong trí nhớ khi còn nhỏ, ma vật đại dương hắn gặp được lúc tuổi trẻ ngao du ở bên ngoài và hai ma vật khủng bố thống trị vùng đất hoang ở bên ngoài khiến hắn sợ hãi, thì không còn thứ gì khiến hắn sợ được nữa, cho dù là bị đạn hạt nhân trong tay Lâm Trường Sinh nhắm vào, hắn cũng không hề sợ hãi.

Cùng lúc đó, trong khoảnh khắc Phi Nguyệt nhìn thấy sinh vật dung nham này khi đang thi triển tơ thần để công kích Ma Đế, cũng đột nhiên có cảm giác nhịp tim đập nhanh hơn, phảng phất giống như một con mồi bị thợ săn nhìn thấy, lại giống như gặp phải rắn ếch xanh, đó là loại sợ hãi theo bản năng, cái này khiến nàng vô cùng khiếp sợ, từ khi nàng hoàn thành lần thực nghiệm cuối cùng trên người của Đỗ Địch An, rồi đánh bại Borrow, thì không còn gặp phải thứ khiến nàng sợ hãi nữa.

Cho dù là lần đầu tiên nhìn thấy Ma Đế khi đến Thần quốc thì cũng chỉ cảm thấy hơi áp lực, chứ chưa từng có cảm giác sợ hãi, nhưng bây giờ nàng lại cảm thấy rùng mình, thậm chí là muốn xoay người chạy trốn.

“Đây là thứ gì? Là thân thể ma hóa của thiếu niên Đỗ Địch An kia? Không đúng, hắn không thể khiến ta có cảm giác như vậy, thân thể của thứ này có cấu tạo rất đặc biệt, bất cứ lúc nào cũng biến hóa, chẳng, chẳng lẽ là…” Dường như Phi Nguyệt nghĩ đến cái gì, đột nhiên đồng tử của nàng co rụt lại, trên mặt tràn đầy hoảng sợ, thậm chí trong một khoảnh khắc công kích Ma Đế cũng phân vân, không biết mình có nên lui lại hay không.

Còn Lâm Trường Sinh ở bên kia lại không có cảm giác tim đập nhanh một cách kì dị như Ma Đế và Phi Nguyệt, hắn chỉ cảm thấy sinh vật dung nham này hơi kỳ lạ, suy nghĩ đó có phải hình thái ma hóa của Đỗ Địch An hay không, nhưng nhìn thế nào cũng cảm thấy không giống, hắn thử thay đổi cấu tạo của đồng tử, thẩm thấu vào bên trong sinh vật này, khi thấy được trạng thái trong cơ thể nó, sắc mặt của hắn cũng biến đôi rất lớn, hoảng sợ nói: “Không thể nào!!”

Đúng lúc này, thú nhỏ trên mặt đất vặn vẹo rút cánh tay ra khỏi mặt đất, trên cánh tay dung nham có một tầng vật chất giống như kim loại bao trùm, nó đánh giá hai tay của mình, chỉ có một chút tò mò thể hiện trên mặt, ngay sau đó, trong hai tay của nó đột nhiên bắn ra từng gai nhọn màu đen sắc bén, rõ ràng đó là lưỡi dao Cát Liệt sắc bén lúc trước Đỗ Địch An từng thi triển.

Ngay sau đó, lưỡi dao sắc nhọn này lại co rút, chuyển hóa thành ngọn lửa thiêu đốt, ngay sau đó ngọn lửa lại biến mất, rồi hiện ra băng, tản ra khí lạnh nồng đậm, sau đó lại hóa thành kim loại, nham thạch, sương đen, trong đó còn xuất hiện màu bạc của sợi tơ, nếu cẩn thận đối chiếu lại sẽ phát hiện ra, cấu tạo của nó hoàn toàn giống như sợi tơ mà Phi Nguyệt thi triển, chỉ bạc này chỉ lóe lên một cái rồi tiếp tục biến hóa thành những thứ khác.

Chỉ mười mấy giây ngắn ngủi, cánh tay của nó đã biến thành hàng trăm loại cấu tạo khác nhau, khiến người nhìn hoa cả mắt, cũng khiến ba người trên không trung chấn kinh lần nữa.

“Không thể nào!!”

“Cái này… Sao có thể chứ?!”

“Tốc độ cấu tạo lại nhanh đến mức này!”

Ba người đều cảm thấy vô cùng chấn động.

Cánh tay của thú nhỏ vẫn không ngừng tạo ra vật chất mới, dường như nó đã phát hiện ra một đồ chơi mới lạ, đang liên tục thử nghiệm.

Sau khi ba người trên không trung khiếp sợ xong, cũng nhanh chóng phục hồi tinh thần, Ma Đế là người phản ứng đầu tiên, nhanh chóng nghiêm túc ra quyết định: “Đây là một vị Hoang Thần, Hoang Thần chân chính! Nó còn đáng sợ hơn tổ tiên Hoang Thần trong tộc của ta, chúng ta phải hợp tác cùng nhau giết nó trước, nếu không chúng ta đều phải chết!”

“Ta đồng ý!” Hầu như Phi Nguyệt đã trả lời ngay lập tức.