← Quay lại trang sách

Chương 1623 Chiến đấu kịch liệt

Đồng tử Ma Đế co chặt, ngay lúc chùm tia sáng tối tăm thật lớn sắp đụng vào người, thân thể của hắn lại đột nhiên vặn vẹo.

Vèo!

Chùm tia sáng lập tức bắn về phía nơi xa, biến mất hoàn toàn ở nơi chân trời xa xăm.

Lâm Trường Sinh và Phi Nguyệt đang ở một bên ấp ủ suy tính thấy một màn như vậy, vẻ mặt tràn đầy sự khiếp sợ, nhìn sinh vật quỷ dị này với cảm xúc khó tin, năng lực tiến hóa gì mà mạnh dữ vậy? Chỉ giao thủ có một lần đã học được tuyệt chiêu của Ma Đế?!

Ở một chỗ khác giữa không trung, dáng vẻ của Ma Đế hình thành trong không khí trong suốt, trên mặt hắn tràn đầy chấn động, thần sắc hơi trắng bệch, vừa nãy xem như là tìm được đường sống trong chỗ chết, xém chút nữa hắn đã chết dưới năng lực của bản thân, ánh mắt nhìn về phía sinh vật quái dị như gặp phải quỷ mị.

Dường như thú nhỏ không ngờ hắn vẫn còn sống, nó hơi cứng lại một chút, lập tức di chuyển khẩu pháo nhắm vào Ma Đế một lần nữa.

Sắc mặt Ma Đế biến đổi, chỉ thấy chùm tia sáng tối tăm có cùng kích thước với lúc trước đánh úp lại một lần nữa, nhưng lần này hắn đã có chuẩn bị, nhanh chóng né tránh, cho nên không bị đánh trúng.

Thú nhỏ liên tục phóng ra mấy lần, thấy không có hiệu quả, lập tức khép lại hai tay, ngược lại hai chân đột nhiên dài ra, vươn đến phía mặt đất, giống như hai ngọn núi lửa đơn độc được tạo ra từ dung nham, cắm lên trên mặt đất và hấp thu vật chất ở trong đó, chuyển hóa thành năng lượng trong cơ thể của bản thân.

Có vật chất dưới mặt đất liên tục cung cấp dinh dưỡng, thân thể của nó cũng trở nên càng lúc càng lớn, hai tay hóa thành móng vuốt khổng lồ dài hàng trăm mét vồ đến phía Ma Đế.

Sắc mặt Ma Đế trở nên khó coi, nhưng không hề lấy cứng đối cứng, ngược lại hắn đã thu nhỏ kích thước thân thể thành một người bình thường, khi móng vuốt khổng lồ vồ tới, hắn đã dự đoán được quỹ đạo, chui từ khe hở tránh ra khỏi đó.

Thú nhỏ vồ mấy lần cũng không đánh trúng Ma Đế, dường như nó có hơi bực bội, mở miệng phát ra tiếng gầm nhẹ.

Khi nó lại vươn móng vuốt một lần nữa, Ma Đế vẫn dùng cách cũ để tránh né, nhưng lần này khi hắn chui xuyên qua khe hở, đột nhiên trong khe hở của móng vuốt xuất hiện vô số lưỡi dao sắc bén bắn mạnh về phía hắn, trên mỗi cây lưỡi dao sắc bén đều bao trùm vật chất màu đen dính dính, giống như thạch trái cây đang đung đưa, nhìn qua không giống như năng lượng, mà là một loại keo cực mềm.

Sắc mặt Ma Đế lại biến đổi, thân thể đột nhiên dịch chuyển một cái, giống như cơn lốc tối tăm loại nhỏ, lao vụt qua vô số lưỡi dao đang đâm tới.

Lưỡi dao sắc bén bị chặt đứt, cả người Ma Đế bay ra ngoài cũng có vô số vết thương, nhưng đã khép lại trong vài giây, cũng không bị thương ở vùng trung tâm, nhưng năng lượng hủy diệt tối tăm bao trùm trên lưỡi dao sắc bén lại khiến thân thể hắn bị hao tổn rất lớn, tuy rằng đã chữa trị xong, nhưng năng lượng trong cơ thể lại giảm đi rất nhiều.

Ầm Ầm!!

Khi thú nhỏ lại chuẩn bị quơ móng vuốt về phía Ma Đế một lần nữa, đột nhiên có một tiếng vang lớn truyền đến trên không trung, chỉ thấy cách xa mười nghìn mét không biết có đám mây đen đã tụ lại từ lúc nào, lúc này giữa mây đen còn có sấm sét, cuồng phong thổi quét giống như tận thế. Ở dưới mây đen, Lâm Trường Sinh bay cao giống như một vị thần, vừa giơ tay lên một cái, lập tức có một tiếng nổ lớn, sấm sét từ trong mây đen bị hút vào trên tay của hắn, rồi theo cánh tay của hắn phóng ra ngoài, đánh về phía thú nhỏ ở dưới.

Thú nhỏ đột nhiên không kịp phòng ngừa bị sấm sét đánh trúng, cản người lập tức tê rần, hơi cứng đờ một chút, nhưng ngay sau đó hai tròng mắt rực lửa lại hiện rõ cảm xúc tức giận, hiển nhiên nó đã bị công kích của Lâm Trường Sinh chọc giận.

Nó gầm nhẹ một tiếng, nhào tới phia Lâm Trường Sinh.

Thần sắc Lâm Trường Sinh lạnh lùng, không biết hắn làm như thế nào mà bên trong mây đen đỉnh đầu đột nhiên nghiêng xuống vô số băng lạnh, khi những tảng băng này vượt qua độ cao thân thể của hắn, dường như lại được tăng cường bởi vầng hào quang năng lượng vô hình, từ tảng băng bình thường đã trở nên đông đặc, sắc bén giống như pha lê, sau khi được cuồng phong ở xung quanh quấn lại, thì lao ra như viên đạn mãnh liệt bắn về phía thú nhỏ.

Thú nhỏ nâng móng vuốt không lồ của mình lên, ngọn lửa cuồng nộ cũng tuôn ra từ bên trong, khi vô số tảng băng bay tới, chúng đánh vào khiến ngọn lửa lơ lửng không cố định, dường như sắp tắt, qua vài giây sau, ngọn lửa thật sự bị dập tắt.

Nhìn đến đây Lâm Trường Sinh còn chưa kịp lộ ra vui mừng, đã thấy ngọn lửa bao trùm trên móng vuốt khổng lồ hóa thành hình tinh thể băng, cứ để những tảng băng bén nhọn kia đâm vào móng vuốt khổng lồ, sau đó chúng bị móng vuốt khổng lồ bóng loáng tháo xuống, hoặc là bị tinh thể băng đâm nát, còn móng vuốt khổng lồ vẫn bình yên vô sự.

Vèo!

Móng vuốt khổng lồ bỗng nhiên xẹt qua, trong không khí xuất hiện dấu hiệu bông tuyết bay múa.

Ánh sáng tím chợt lóe trên người Lâm Trường Sinh, né tránh khỏi móng vuốt khổng lồ đang bao trùm, dường như đã tốc biến ra ngoài một nghìn mét, sắc mặt vô cùng trầm trọng, chỉ thấy trên móng vuốt khổng lồ này lộ ra vảy, còn lớn hơn so với lúc mới hình thành, còn tinh thể băng bay đầy trời kia có cái bị đâm nát, có cái lại trực tiếp dính trên móng vuốt khổng lồ, xây thành gai nhọn hỗn độn.