Chương 1624 Cắn nuốt
“Cẩn thận một chút, trí tuệ của nó không thấp đâu!” Ma Đế ở bên kia cũng tới đây, lạnh giọng nói.
Thú nhỏ lại nâng móng vuốt lên chuẩn bị vồ lần nữa, đột nhiên có vô số chỉ bạc xẹt qua không trung bay vọt tới, quấn quanh móng vuốt khổng lồ và thân thể của thú nhỏ, vừa vòng lại, chỉ bạc đã nhanh chóng to ra bao quanh cơ thể nó.
Thú nhỏ giãy giụa kịch liệt, nhưng chỉ bạc lại rất nhiều, hơn nữa lớn lên giống như có sự sống, càng giãy giụa càng cuốn lấy chặt hơn.
“Chặt đứt hai chân nó, đừng để nó hấp thu vật chất trong lòng đất.” Ma Đế nói với Lâm Trường Sinh bên cạnh một câu, rồi đột nhiên lao xuống, hai tay hóa thành hai thanh đao cong thật lớn.
Vèo!
Tốc độ của Ma Đế cực kỳ nhanh, lướt qua hai ngọn núi đơn độc bằng dung nham ở dưới thân thú nhỏ, đỉnh núi đơn độc này liên kết với thân thể của nó, dày không quá mười mét, khi Ma Đế xẹt qua, lập tức phát ra âm thanh một tiếng ‘Két’, đá lửa dung nham rộng hai mét trên đỉnh núi trống rỗng đã biến mất và bị tiêu hủy thành bột mịn.
Thú nhỏ ăn đau, nổi giận gầm lên một tiếng, sau khi bị chặt đứt hai chân, nửa người trên nhỏ giọt xuống từng tảng lớn dung nham, muốn nối lại với đỉnh núi bị gãy ở phía dưới. Đúng lúc này, Lâm Trường Sinh ở bên kia lại giơ tay túm một núi băng thật lớn từ trong mây đen, giống kim tự tháp dựng nghiêng ngược, hắn ma hóa năm ngón tay thành dây leo khô trên cây già quấn quanh núi băng, sau đó đột nhiên ném mạnh về phía núi dung nham đơn độc dưới thân thú nhỏ.
Oanh một tiếng, núi băng chạm vào hai ngọn núi dung nham đơn độc, lập tức đụng gãy phần đỉnh của ngọn núi đơn độc, khiến ngọn núi sụp gần một nửa, tứ chi dung nham mà thú nhỏ kéo dài xuống một lần nữa cũng bị núi băng đông lại, trông giống như là hổ phách kết tinh.
Nhưng rất nhanh, dung nham bị đông lạnh lại chảy xuyên qua băng, tiếp tục nhỏ giọt xuống phía dưới.
Ma Đế nhìn ra mục đích của thú nhỏ, lại bay vèo xuống một lần nữa, hai tay hóa thành lưỡi liềm phát ra một tầng ánh sáng tối tăm, chặt đứt dung nham sắp nhỏ giọt xuống đỉnh núi bị gãy lần thứ hai.
Thú nhỏ tức giận rít gào, dung nham đang nhỏ giọt xuống đột nhiên bắn ra rắn nham thạch có gai dữ tợn, uốn lượn tấn công về phía Ma Đế với tốc độ cực nhanh.
Sắc mặt Ma Đế lạnh lùng, cánh tay nhanh chóng cắt rắn lửa dung nham tiến đến đây thành từng đoạn.
“Bệnh diệt!” Lâm Trường Sinh nhìn từ trên cao xuống, thấy thân hình bị chỉ bạc quấn quanh hơn phân nửa và phần đầu lộ ra ngoài đang rít gào của thú nhỏ, hắn hừ lạnh một tiếng, cánh tay đột nhiên ma hóa thành một thể tiếp xúc màu đen dài mấy trăm mét, phía ngoài là từng tầng vảy cá màu đen, giống như một con trăn khổng lồ, nhưng trên đỉnh đầu lại có một cây kim nhọn giống như xúc tu, đột nhiên đâm đầu về phía thú nhỏ.
Thú nhỏ thấy kim nhọn xúc tu phóng tới, trên đỉnh đầu chợt ma hóa ra từng cánh tay khổng lồ, nắm tay lập tức vung lên đánh, nhưng bên ngoài thể tiếp xúc màu đen cũng ma hóa ra từng cây lưỡi dao sắc bén, chặt đứt cánh tay khổng lồ, kim nhọn xúc tu lấy tư thế sét đánh không kịp bịt tai, đột ngột rời khỏi xúc tu đen bắn ra ngoài, đâm thẳng vào đỉnh đầu của thú nhỏ.
Cánh tay khổng lồ múa may kịch liệt trên đỉnh đầu thú nhỏ đột nhiên dừng lại, cứng đờ giữa không trung, ngay sau đó đầu của nó đột nhiên vỡ ra, bộ não dung nham rực lửa chảy xuống khắp nơi trên tơ bạc.
Lâm Trường Sinh nhẹ nhàng thở ra, khóe miệng hơi mỉm cười, đây là một trong những thành quả nghiên cứu cao nhất của hắn, được nghiên cứu ra từ virus xác sống, trong xúc tu có chứa virus xác sống do hắn đặc chế, khi chạm vào bất kì máu thịt nào cũng sẽ sỉnh ra phản ứng cực nhanh, giống như kíp nổ của vũ khí hạt nhân, nó sẽ nhanh chóng xâm nhập tất cả các mô và xé rách chúng, cho dù là thân thể sinh vật có sức phòng ngự cao đến đâu, hoặc là thân thể Ma Trùng có cấu tạo mềm mại đến đâu, khi tế bào trong cơ thể tự động bị hư, thì tất cả phòng ngự bên ngoài đều khó cứu vãn được, chỉ có một con đường chết!
Vốn dĩ hắn muốn để lại chiêu này dùng trên người Ma Đế, nhưng lúc này chỉ có thể xuất ra trước, cũng may hắn vẫn còn chuẩn bị cái khác.
Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt của Ma Đế và Phi Nguyệt đều trở nên sắc bén, liếc nhìn Lâm Trường Sinh một cái thật sâu, đồng thời dưới đáy lòng cũng âm thầm nhẹ nhàng thở ra, cảm giác uy hiếp mà Hoang Thần kỳ dị này cho bọn họ còn mãnh liệt hơn Lâm Trường Sinh mấy lần, việc có thể giải quyết được nó khiến bọn họ an tâm không ít.
“Hả?” Phi Nguyệt cau mày, sắc mặt đột nhiên thay đổi, vội vàng nói: “Không ổn!”
Gào!
Tiếng gầm giận dữ vang vọng cả trời đất, tại phần cổ của thú nhỏ có một quả đầu dung nham mới chảy ra từ trong đó, biểu cảm tức giận nhìn Lâm Trường Sinh trên bầu trời, gào thét thè ra cái lưỡi dài, giữa đầu lưỡi nhanh chóng biến thành roi gai dài trong không trung, quấn vòng về phía Lâm Trường Sinh.
Sắc mặt Lâm Trường Sinh biến đổi, phản ứng rất nhanh, hắn lập tức bay lên cao tránh khỏi roi gai dài, sắc mặt cũng hơi khó coi, tuy rằng lượng virus trong xúc tu chỉ đủ để phá hủy đầu của quái vật này, nhưng khi đầu của quái vật này bị mất, lại cấu tạo ra cái mới, điều này chứng tỏ trung tâm sự sống của sinh vật này hoàn toàn không phải là đại não!