Chương 1652 Tách ra
Mà bản thân hắn cũng đã sớm từ bỏ ý định làm anh hùng cứu thế giới rồi, quỹ đạo cuộc sống ở phía trước sẽ mang đến rất nhiều vấn đề, thúc đẩy con người trưởng thành, từ ngây thơ đến trưởng thành, từ thiếu niên khờ dại nổi loạn đến trung niên dịu ngoan hiểu đời.
Đây là một loại bi thương mà không ai có thể thay đổi được, giống như việc trái đất xoay quanh mặt trời, đây là phép tắc, là quy luật, không thể nghịch chuyển, nhưng cũng… Thú vị.
“Hiện giờ Lâm Trường Sinh đã chết, Liên bang đã là rắn mất đầu, thu phục Liên bang trước rồi truy kích Ma Đế, để hắn chuẩn bị thật tốt, sau đó một lưới bắt hết!” Đỗ Địch An nghĩ đến cục diện bây giờ, thế giới đã từng luôn phủ sương mù mông lung hiện tại đã hoàn toàn rõ ràng trước mắt hắn, về phần ba thế lực lớn chiếm ba phần của thế giới, ma vật cùng Thi quốc thì không đáng để lo, vừa nhìn là hiểu ngay nên suy xét và đối phó như thế nào.
Đây là vì hắn đứng tại vị trí cao, nhìn được rất xa, nhưng đồng thời cũng mất đi sự thú vị.
Có một số thứ nếu nhìn quá rõ ràng sẽ rất đau khổ.
“Trước khi thu phục Liên bang, ta phải tách thân thể ra.” Đỗ Địch An nhìn thoáng qua thiếu nữ Hoang Thần, trong lúc cảm ứng tâm linh, hắn biết trước mắt bọn họ đang dùng chung một thân thể, nhưng cũng không phải là quan hệ cộng sinh đơn thuần, không thể tách rời. Phải biết rằng, khi thiếu nữ Hoang Thần này mới ra đời, đã phá tim của hắn chui ra, không có hắn, thiếu nữ Hoang Thần vẫn sống được.
Nhưng người đã tự thiêu là hắn thì chắc chắn phải chết.
Vì muốn cứu hắn, thiếu nữ Hoang Thần đã dùng thân thể của mình để nuôi dưỡng hắn, bởi vì hắn không có trái tim, một khi rời khỏi thiếu nữ Hoang Thần thì sẽ chết rất nhanh.
Nếu muốn thoát khỏi quan hệ cộng sinh này, chỉ có hai cách, cách thứ nhất chính là Đỗ Địch An trở thành thần, như vậy sẽ giải quyết được tất cả mọi vấn đề khó khăn rất dễ dàng. Nhưng sau khi đọc ký ức của Lâm Trường Sinh, Đỗ Địch An phát hiện, mong muốn trở thành thần của hắn dường như là không thể, thậm chí còn khó hơn so với việc giải quyết virus xác sống!
Bởi vì hắn không có tim!
Thân thể của hắn bị khuyết thiếu, không được tính là một thần thai đủ tư cách, cho nên sức mạnh của Băng Hỏa Ma Trùng và sức mạnh Hoang Thần không bao giờ đạt tới cân bằng trong cơ thể hắn!
Cho dù hắn ma hóa mô để cấu tạo thành trái tim thì cũng vô dụng.
Còn trái tim ban đầu của hắn thì đã sớm bị Phi Nguyệt cắt miếng trong lúc thực nghiệm, những thực nghiệm đó bị vứt bỏ ở Tường Lớn Sylvia, cũng có ở Tường Lớn khác, nhưng chúng đã sớm hư thối, trở thành phân và nước tiểu của giòi bọ.
Nhưng nếu không thể tìm lại trái tim ban đầu, cũng còn một cách nữa, đó là tìm được trái tim thay thế.
Chỉ là việc thay thế trái tim cũng không khiến hắn trở thành thần được, nhưng ít ra cũng giúp hắn có thể tách khỏi thiếu nữ Hoang Thần, tồn tại một mình.
Thay thế được trái tim càng mạnh, thì sức mạnh hắn có thể vận dụng cũng to lớn hơn!
Hơn nữa trước mắt cũng có một trái tim thay thế tuyệt vời, đó chính là trái tim máy móc!
Từ trong trí nhớ của Lâm Trường Sinh, Đỗ Địch An đã biết được công dụng của trái tim máy móc, nó không chỉ dùng cho máy móc, mà còn có thể đưa vào người thay thế cho trái tim.
Nhưng nếu muốn sử dụng trái tim máy móc, thì phải có thân hình cấp Vương giả giống như hắn, nếu là người bình thường hay thậm chí là kẻ mạnh cấp Vực Sâu, thì cũng sẽ không thể kết nối với chỗ gắn nguồn năng lượng của trái tim máy móc, càng đừng nói đến việc chịu đựng được năng lượng khủng bố từ trái tim máy móc.
Sở dĩ lúc trước Lâm Trường Sinh có thể sử dụng thân thể Hoang Thần này để đấu vài chiêu với thiếu nữ Hoang Thần, cũng là nhờ năng lượng của trái tim máy móc để hoàn thành.
Trước khi chuẩn bị đưa trái tim máy móc vào trong, Đỗ Địch An đã dùng cảm ứng tâm linh hỏi thiếu nữ Hoang Thần, nếu hắn rời khỏi thân thể của nàng, vậy nàng còn đối xử với hắn như trước như không? Câu trả lời là có.
Lúc này Đỗ Địch An nói thầm trong lòng, từ hành động khi nàng mới sinh ra đã bảo vệ hắn cho thấy, đây không phải là do việc dùng chung thân thể mới khiến nàng nghe lời như vậy.
Đầu tiên hắn rút thân thể ra khỏi người thiếu nữ Hoang Thần trước, trong quá trình này nàng cũng chủ động phối hợp, giúp hắn tách ra tế bào vốn thuộc về hắn, rồi rơi trên một vùng đất tuyết giống như một đống thịt mềm, sau đó bên trong đống thịt mềm này hình thành khung xương, nội tạng vân vân, rồi chậm rãi dựng đứng lên, rung thân biến thành một thanh niên có dáng người thon dài, đó đúng là hình dạng nguyên bản của Đỗ Địch An.
Lúc này hắn đã hoàn toàn tác khỏi thân thể của thiếu nữ Hoang Thần, lập tức cảm giác được tại vị trí tim trống rỗng chưa từng có, còn hoang vắng hơn thế giới tuyết bay đầy trời trước mắt, hắn nôn nóng muốn bỏ thứ gì đó vào trong, để bù đắp cảm giác khó chịu không nói nên lời này, vì thế hắn nhanh chóng cầm trái tim máy móc ở một bên, hòa tan bàn tay bao lấy nó, kéo dọc từ cánh tay vào vị trí tim trong lồng ngực, sau đó ma hóa máu thịt để kết nối với trái tim máy móc, lập tức có hai tiếng “Thình thịch” truyền đến, khiến ý thức cả người chấn động đến nỗi hơi vù vù.
Ngay sau đó nhịp đập mạnh mẽ càng trở nên rõ ràng hơn, cảm giác khó chịu lạ thường trong người hắn cũng biến mất theo, thay vào đó là tinh lực tràn trề khắp toàn thân, dường như máu trong cơ thể đang mãnh liệt gào thét, tràn đầy sức mạnh!