← Quay lại trang sách

Chương 1654 Oa Thần

Dọc đường đi qua, cảnh tượng tai nạn ở từng thành phố rơi vào trong mắt hắn, mặc dù hắn từng trải qua cuộc đảo chính ở Sylvia, cùng với hàng loạt các kế sách hiểm độc ở phía sau, bây giờ nhìn thấy thế giới bi thảm giống như địa ngục trần gian này, vẫn cảm thấy thổn thức mấy phần.

Nhân loại e ngại cực khổ.

Nhưng nhân loại lại thường xuyên gây nên cực khổ cho nhau.

Trên chiến trường, ai ai cũng đều vô tội, nhưng ai ai cũng đều không đáng được đồng tình, bởi vì mỗi người đều thật thảm thương, chỉ có người đứng sau màn chủ đạo chiến tranh, bề ngoài lương thiện, thờ ơ lạnh nhạt, lại chính là tàn nhẫn nhất.

Đỗ Địch An không nghĩ tới Ma Đế rời đi, lại không hạ lệnh rút những binh lính này đi, theo lý thuyết một khi hắn rời đi, lực lượng đóng giữ ở nơi này căn bản là không thể chống lại Lâm Trường Sinh, sẽ chỉ hy sinh vô ích!

Trừ khi, hắn cho rằng Lâm Trường Sinh cũng sẽ bị giết chết.

“Hắn còn không biết sự tồn tại của ta, thế nên cho rằng sau khi nàng giết chết Lâm Trường Sinh, rất có thể sẽ phá hoại xung quanh, nhưng sẽ không giống như nhân loại, thống trị Liên bang, chiếm làm của riêng.” Đỗ Địch An thầm nghĩ trong lòng, hắn liếc nhìn thiếu nữ Hoang Thần đang bay bên cạnh, lần này có thể sống sót, hơn nữa còn có sức mạnh phi thường như bây giờ, tất cả đều là dựa vào sự trợ giúp của nàng, chỉ bằng mưu kế và sách lược, chính mình đúng là vẫn còn thua kém mấy phần, bại bởi Lâm Trường Sinh.

Đáng tiếc, người tính không bằng trời tính, lần này vận may đã đứng về phía hắn.

“Sau này ta phải gọi ngươi là gì đây?” Đỗ Địch An dò hỏi nàng.

Thiếu nữ Hoang Thần nghiêng đầu, nghi hoặc nhìn hắn: “Tên gọi?”

Đỗ Địch An đột nhiên hiểu ra, mặc dù nàng đã học xong tiếng nói của nhân loại, nhưng vẫn chưa hiểu hết các quy tắc trong thế giới nhân loại, hắn nghĩ một lúc rồi nói: “Ngươi không phải nhân loại, không cần có họ của nhân loại, tiếng đầu tiên ngươi nói sau khi sinh ra là ‘wa’, vậy dùng nó để làm họ của ngươi, ngươi không có giới tính, nhưng ngươi đã biến thành hình dáng phụ nữ, vậy lấy họ ‘Oa’ bên cạnh chữ nữ đi.”

“Ngươi là Thần đầu tiên trên thế giới, cũng có thể là Thần duy nhất, Thần chính là tên của ngươi, sau này ta gọi ngươi là Oa Thần, thế nào?”

Thiếu nữ Hoang Thần cái hiểu cái không, thấy Đỗ Địch An dò hỏi, lập tức vỗ tay cười nói: “Được nha!”

Đỗ Địch An thấy nàng không bài xích, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, kỳ thật hắn đặt tên cho nàng còn có một mục đích là thăm dò, bây giờ xem ra, thực sự nàng đã xem chính mình trở thành một sự tồn tại giống như ‘mẹ’, dù chính mình đã nói cho nàng, nàng là Thần đầu tiên trên thế giới, nàng cũng vẫn không thay đổi ý nghĩ như vậy, nếu đổi lại là nhân loại, có lẽ sẽ đắc ý, hoặc sẽ nảy sinh ra dã tâm.

Nhưng xem biểu tình của nàng, dường như hoàn toàn không biết cái gì gọi là dã tâm.

Một lát sau, Đỗ Địch An và Oa Thần đã đến thủ đô Liên bang, hắn nhảy dù vào trong thành phố này, phát hiện so với đống hỗn loạn bừa bộn ở các thành phố khác, thủ đô lại đã sớm đã kết thúc chiến tranh, thông qua các binh sĩ mặc thuần một màu quân phục Liên bang đang quét dọn trên đường phố là có thể nhìn ra được, nơi này đã bị quân đội Liên bang đoạt được.

Đỗ Địch An mang theo Oa Thần đến trước toà thị chính ở thủ đô, nhìn thấy số rất nhiều cơ giáp và xe tăng dàn ra trên đường phố rộng rãi, con đường ở vùng phụ cận bởi vì cần để duyệt binh, xây dựng đến vô cùng rộng rãi, lúc này lại giống như bày trận võ trang đầy đủ, trên mặt đất vẫn có thể thấy được một chút màu đỏ nhìn mà rợn người, hắn dùng thấu thị nhìn vào sâu bên trong toà nhà, rất nhiều bóng dáng ở trong từng tầng lầu vội vàng đi lại.

Rất nhanh, Đỗ Địch An đã tìm được một đám nhân vật lớn đeo huy chương tướng quân, tụ tập trong một phòng làm việc được phòng ngự kiên cố mở hội nghị, trong hình chiếu của hội nghị có tình hình chiến đấu ở các thành phố khác.

Trong những nhân vật lớn này, Đỗ Địch An còn thấy được một gương mặt quen thuộc, là chủ tịch hội đồng quản trị tại tập đoàn Terrass đã nhìn thấy lúc trước, HeHeslodi.

“Ma tộc này ở khu Trung Đông không ngừng tích trữ binh lực, bọn họ thế này là dự định rút quân sao?”

“Bây giờ thủ đô đã bị chúng ta chiếm giữ, nghe nói vị Ma Đế kia đã tháo chạy, như rắn mất đầu, bọn họ tự nhiên nên lui, cho dù không lui, tụ tập tại vùng đất hoang vu khu Trung Đông kia, cũng chỉ là tự đào hố chôn mình.”

“Ta thấy chưa chắc, khu Trung Đông này địa hình bằng phẳng, bất lợi cho phòng thủ, bọn họ muốn rút quân, không nên lựa chọn nơi này để tập trung, chẳng lẽ không sợ chúng ta đem một lưới bắt gọn? Ta lại cảm thấy, lấy tính khí hung ác, tàn nhẫn, khát máu của Ma tộc, rút quân là giả, phần lớn là muốn mượn nơi này làm bàn đạp, tiến thẳng đến thủ đô!”

“Tiến thẳng đến thủ đô? Nhiếp Tướng quân nói đùa rồi, khu Trung Đông cách thủ đô đến hai con sông lớn, trong sông còn có vô số hung thú, lại cách tám dãy núi cao, đường ray hoàn toàn bị đóng chặt, hành quân từ thành phố bên ngoài tiến vào thủ đô, phải đi đường vòng xa đến bao nhiêu? Chờ bọn họ mới đi vòng được một nửa, tên lửa đạn đạo của chúng ta đã sớm bắn phá qua!”