Chương 1662 Quỷ thần
Nếu giả danh Ma tộc ra lệnh cho đám Ma tộc này rời đi, đối với quần chúng mà nói, cũng không thể đánh đồng với đánh lui.
Có người nghĩ đến những thứ này, lập tức kinh ngạc, toàn thân đổ mồ hô lạnh đây liệu có phải là âm mư của Ma tộc hay không? Nếu như để chúng được như ý nguyện, há chẳng phải không cần tốn một binh một tốt cũng cướp được quyền thống trị của Liên bang à?
Càng nghĩ đến chuyện này càng cảm thấy sợ hãi, không khí vốn dĩ đang yên tĩnh có vẻ hơi rung động, đột nhiên nảy lên một sự rung động bất an, Đỗ Địch An đang đúng giữa trung tâm quần chúng mơ hồ cảm thấy một thia dị thường, vẻ mặt hắn không đổi sắc, tròng mắt không biến hoá gì, nhưng lại đang ngầm quan sát vẻ mặt và ánh mắt của tất cả mọi người bên cạnh, lập tức nhìn thấy một tia đầu mối, cẩn thận ngẫm nghĩ liền đoán được chỗ xảy ra vấn đề.
Còn chưa đợi hắn mở đánh vỡ phỏng đoán của mọi người, đột nhiên nhìn thấy một vị tướng quân gồng chặt cơ bắp, trong cơ thể phản ứng dị thường, hình như đang chuẩn bị làm ra một số hành động nào đó, một khác sau, hắn lập tức nhìn thấy một vị tướng quân chợt nắm chặt tay, tức giận đùng đùng trừng mắt nhìn hắn, phẫn nộ quát: “Ma tộc tàn ác, đừng hòng thực hiện gian kế xấu xa của ngươi, ngươi là Ma tộc, căn bản không phải Thần chó má gì, ngươi đừng tưởng rằng ngươi có thể...”
Hai chữ cưỡng ép còn chưa nói ra khỏi miệng, giọng nói đột nhiên ngừng lại.
Khi hắn lên tiếng nói ra chữ thứ nhất, Đỗ Địch An đã phản ứng lại, đồng thời hành động, mặc dù tốc độ nói chuyện của đối phương không chậm, nhưng trong mắt của hắn, tốc độ hành động của những người phổ thông này chậm như rùa bò.
“Không biết sống chết!” Đỗ Đich An giơ tay đánh ra một chưởng, viên tinh thể trong lòng bàn tay chiết ra một chùm tia sáng, biến ảo thành kim sắc, giống như một đạo thần quang, bao phủ lấy người này, mạnh mẽ bức lời trong miệng của hắn vào lại trong cổ họng, chỉ cảm thấy giống như cuồng phong cuốn vào trong miệng, không thể nào hô hấp, đầu lưỡi bị áp bách không thể nhúc nhích.
Những tướng quân bên cạnh khác không khỏi biến sắc, chuẩn bị ra tay, nhưng vào lúc này, vị tướng quân bị kim quang bao phủ kia đột nhiên gầm lên một tiếng như dã thú, âm thanh này không giống như tiếng của con người, mà giống như ma vật gào thét, khiến cho các vị tướng quân khác đang chuẩn bị lên tiếng bảo vệ cho vị tướng quân kia cực kỳ hoảng sợ, ngơ ngác quay đầu nhìn lại.
Phụt, chỉ thấy một xúc thể kim quang máu chảy đầm đìa đang đánh về phía Đỗ Địch An.
Đỗ Địch An tiện tay cầm thấy sổ ghi chép trên mặt bàn, từ trên quyển sổ xé xa một một trang giấy, trên trang giấy có một loại ánh sáng kim sắc, Phốc một tiếng, xúc thể huyết sắc kia lập tức bị cắt đứt.
Một giây sau, mọi người nhìn thấy “khuôn mặt” của vị tướng quân này, chỉ thấy trên cơ thể của vị tướng quân này sinh ra những xúc thể quái dị và cái miệng rộng dữ tợn, giống như quái vật hỗn tạp được tổ hợp thành từ vô số nội tạng, bộ mặt đã sớm hoàn toàn thay đổi, không biết từ chỗ nào trên thân thể phát ra tiếng gào thét kinh dị, nhào qua đánh nhau với Đỗ Địch An.
“Tinh lọc.” Đỗ Địch An lớn tiếng nói, sau đó giơ tay đánh ra một chưởng, kim quang bao phủ lòng bàn tay, phủ ánh về phía vị tướng quân đang nhào tới kia, nháy mắt bàn tay trở nên to hơn, biến thành một con Cự trưởng bao phủ kim sắc thần quang, Bành một tiếng, đánh bay vị tướng quân đó nằm bẹp xuống nền đất của bộ chỉ huy, đất lay động mạnh, đánh ra tại chỗ một cái hố to, thân thể của vị tướng quân bên trong đã biến thành máu, tản ra mùi vị tanh hôi.
Cũng may kiến trúc của toà thành này là kiến trúc chống chấn động, mặc dù chấn động to như vậy tường thành cũng không hề có chút dấu hiệu tan vỡ nào.
Đợi Đỗ Địch An thu tay về, mọi người trong bộ chỉ huy đã hoàn toàn dại ra, khó tin nhìn một màn này.
Ma tộc?
Vậy mà Ma tộc lại lẻn vào bọn họ bên cạnh, trước đó còn đi theo bọn họ mở hội nghị?
Biến cố bất thình lình này, chẳng những khiến cho tất cả mọi người trên hiện trường kinh sợ thất sắc, mà còn khiến cho tất cả quần chúng đang xem tin tức trực tiếp trợn mắt há hốc mồm, nhưng rất nhanh, mọi người đều rớt nước mắt vui mừng, kích động không thôi.
Kịp thời xuất thủ đánh chết Ma tộc, nhan sắc tuấn mỹ, sức mạnh vô địch, bất ngờ lộ rỗ phong thái của thần!
Sau một đoạn yên tĩnh ngắn ngủi, Đỗ Địch An đạm mạc nói: “Không ngờ lại có Ma tộc lén lẻn đến chỗ này, lúc trước ta chưa lưu ý, còn chưa cảm nhận được, cũng may hắn ngu ngốc không biết lượng sức, tự bại lộ thân phận của mình.”
Tất cả mọi người đều chấn động nhìn lỗ máu dưới mặt đất, thật lâu không nói chuyện.
Hắc Slovenian Địch và những người khác đều khiếp sợ như nhau, nhưng rất nhanh, hắn phát hiện có chút không đúng, nếu vị tướng quân này là Ma tộc, tại sao lại muốn nhào qua công kích Đỗ Địch An? hắn tuyệt đối không tin thần linh, bởi vì trước đây gặp được Đỗ Đich An, thấy hắn giống như một con chó bị bọn họ bắt nhốt, tuỳ ý để Lâm Trường Sinh nghiên cứu, không có tí năng lực phản kháng nào.
“Chẳng lẽ là hát xướng? không đúng, hắn có thể giết chết Lâm Trường Sinh, không cần dùng thủ đoạn vụng về như vậy.” Hắc Slovenian Địch nhíu chặt mày, càng cảm thấy không thể trêu chọc người nam nhân này.