Chương 1663 Quỷ thần (2)
Những tướng quân khác lúc đầu còn đang chấn động dần dần tỉnh tảo lại, có người nhận thấy chuyện này rất dị thường, nhưng trong lòng đối với Đỗ Địch An càng thêm cảnh giác, không dám lên tiếng chỉ trích, suy cho cùng, mặc dù bọn họ hoài nghi, nhưng bọn họ vẫn chưa biết Đỗ Địch An dùng cách gì để biến một người bình thường thành ma tộc nhanh như vậy, hành động tuỳ tiễn chỉ sẽ làm chính mình rơi vào hiểm cảnh như vậy mà thôi.
Đỗ Đich An nhàn nhạt nhìn lướt qua tất cả mọi người, trong ánh mắt ngầm có một chút ý tứ cảnh cáo nhẹ nhàng, đối với hắn mà nói, thủ đoạn biến vị tướng quân này thành ma tộc hết sức đơn giản, chỉ cần để một bộ phận tổ chức cơ thể của mình thông qua lòng bàn chân rót vào trong đất, lại từ lòng bàn chân của người khác chui vào trong cơ thể của bọn họ là được, rồi tiếp tục phá huỷ đại não, cướp đoạt thân thể, sau đó tuỳ ý cải toạ thân thể kia.
Từ bên ngoài nhìn vào, giống như Ma tộc bại lộ bản thể, đây cũng là lí do hắn không hề sợ hãi mà phát trực tiếp tin tức, Cho dù có người nhảy ra lên án, hắn cũng có thể nhẹ nhàng trấn áp, hơn nữa còn trở thành đá kê chân để hắn xây dựng hình tượng.
Ma tộc chổ nào cũng nhúng tay, đợi việc này kết thúc, cho các vị tập thể kiểm nghiệm mới được, để còn phòng ngừa Ma tộc lén lút lẩn vào nội bộ.” Đỗ Địch An lạnh nhạt nói.
Mọi người nghe thấy sự cảnh cáo trong lời nói của hắn, không khỏi sợ sệt, chỉ cảm thấy nam nhân này giống hệt ma quỷ, so với Ma tộc còn kinh khủng gấp trăm ngàn lần!
Lúc này, Đỗ Địch An đang đánh giá Oa Thần sắp đi tới khu Trung Đông, nói: “Có thể điều tra rõ tình huống cụ thể của các toà thành khu vực Trung Đông không?”
Hai vị tư lệnh và phần lớn các tướng quên đều nhìn về phía vị tướng quân đảm nhiệm chức trách về tin tức trên chiến trường kia, người phía sau chưa bao giờ cảm nhận được ánh mắt của người ngoài lai có thể sắc bén như vậy, có cảm giác mồ hôi lạnh đang chảy ròng ròng, nếu như đồng ý, chẳng khác nào quyết định đi theo Đỗ Địch An, nếu như tương lai chính phủ Liên bang đoạt loại được quyền thống trị, thì hắn sẽ bị truy cứu trách nhiệm về chuyện này, nếu như giờ hắn phủ nhận, trước mắt sống được hay không cũng là một vấn đề lớn.
Đứng trước lựa chọn giữa tiền đồ và tính mạng, hắn hơi do dự một lúc, và dĩ nhiên vị Trung tướng này chọn tính mạng, lập tức nói: “Có thể điều động, mời Đại Đế xem.” Nói xong, phất tay chỉ huy nhóm kỹ thuật viên bên cạnh điều động mở ra toàn bộ tin tức và hình ảnh khu vực Trung Đông.
Toàn bộ bản đồ hình ảnh Liên bang chuyển đổi thành hình ảnh các bộ phận phóng to ở trên mặt bàn, nhìn càng rõ ràng hơn, Đỗ Địch An quét mắt nhìn khắp một lượt, nói: “Có thể điều động Screen toàn màn hình tình huống quản chế của các toà thành hiện giờ không?”
“Có thể.” Vị trung tướng kia lập tức nói.
Một lát sau, một khu vực trên mặt bàn tái hiện ra mấy khung màn hình vuông, tiếng đập phá và la khóc lập tức truyền ra, nhưng vừa mới vang lên thì lập tức im bặt, có một người kỹ thuật viên đã tắt âm màn hình.
Giọng nói Đỗ Địch An bình thản, nói: “Mở âm thanh ra.”
Vốn dĩ người kỹ thuật viên này sợ kinh động Đỗ Địch An, lúc này nghe thấy giọng điệu Đỗ Địch An không vui, mồ hôi lạnh lập tức chảy ròng ròng, nhanh chóng tranh thủ mở âm thanh lên, hơn nữa mở lên còn vang dội hơn lúc nãy.
Chỉ thấy bầu trời trong màn hình rải rác toàn khói thuốc súng, từng toà lầu lớn ầm ầm sụp đổ, một chỗ toàn là âm thanh hỗn tạp của tiếng kêu rên ầm ĩ và tiếng súng đạn ầm ầm, mỗi khi có một toà lầu lớn sụp xuống, sẽ lập tức nhìn thấy một đám người chạy ra tứ tán như bầy chuột, mà những người chạy chậm sẽ bị vụn đá sụp đổ đè lại bên trong, chôn sống tại chỗ.
Mỗi màn hình đều toàn là hình ảnh địa ngục nhân gian, các thành khu vực Trung Đông tập trung một lượng lớn Ma tộc, thuộc khu vực chịu nhiều ảnh hưởng thảm thiết nhất của chiến tranh, cư dân bổn địa trong thành không bị bắt làm tù binh thì cũng bị tàn sát, cho dù những quyền quý tránh nạn mà núo dưới đất cũng bị lôi ra ngoài giết chết chẳng khác gì trâu ngựa, khắp đường toàn là thi thể, có người già, có trẻ nhỏ, những bệnh viện phụ khoa đỡ đẻ cũng không thể may mắn thoát khỏi sự huỷ diệt của đạn pháo.
Thảm cảnh như vậy khiến cho tất cả các tướng quên trong phòng hội nghị đều xanh mặt.
Mà những quần chúng đang xem tin tức trực tiếp, nhìn thấy thảm cảnh như vậy đều rơi hết nước mắt, có người máu sôi sục khắp thân, máu xông lên não hận không thể lập tức nhảy lên chiến trường, nhưng bị mọi người kéo xuống vừa bĩnh tĩnh lại.
Một số quần chúng thuộc vùng chịu ảnh hưởng của chiến tranh nhìn thấy cảnh này cũng cảm động lây, nước mắt chảy ròng ròng khóc rống lên, mà cư dân trong một số thành phố bị chịu tai hoạ này trong diện tích nhỏ, nhìn thấy hình ảnh đồng bào của mình bị tàn sát chết thảm, cũng cực kỳ tức giận và hoảng sợ, Chỉ có một số thanh niên và thiếu nữ ngây thơ hồn nhiên vẫn còn chìm đắm trong niềm vui mua sắm và trò chơi Anime, cho dù thế giới bên ngoài hỗn loạn như thế nào cũng không để ý, trừ khi rời khởi internet.
“Đám Ma tộc này, chết ngàn lần cũng không hết tội!” Đỗ Địch An nhìn thảm cảnh trong màn hình, tỏ vẻ cực kỳ giận dữ, ánh sáng kim sắc toàn thân mơ hồ đột ngột tăng cao, giống như thực sự nổi giận.