Chương 1669 Làm chủ cả thiên hạ
Điều chỉnh sức mạnh của tứ đại tập đoàn tài chính, thống nhất quản lý là bước đầu chuyển đổi chế độ Liên bang sang chế độ tập quyền vương triều.
Quyền lợi của chế độ Liên bang quá lỏng lẻo, phần lớn đều bị nắm giữ bởi tứ đại tập đoàn tài chính, mà việc Đỗ Địch An muốn làm chính là thu hồi quyền lợi trong tay họ, ban phát lại quyền lợi tương ứng cho họ một lần nữa.
Hiển nhiên việc này tuyệt đối không phải là vẽ vời thêm chuyện.
Chất vấn, phản kháng vân vân các thể loại âm thanh không hài hòa, toàn bộ đều bị áp xuống bởi thủ đoạn bạo lực của Đỗ Địch An. Tứ đại tập đoàn tài chính ngồi trên mây trời nhìn xuống hàng trăm triệu người dân, khi đứng trước mặt Đỗ Địch An lại giống như những chú cừu nhỏ trong mắt hổ dữ, không hề có sức phản kháng nào.
Quyền quý luân chuyển, thời đại thay đổi, mọi hành động của Đỗ Địch An ắt sẽ gây tổn hại đến lợi ích của một số người, cũng sẽ khiến cho vô số người chết thảm, máu chảy thành sông. Chỉ là những thứ này đều không bại lộ lên phía bề nổi, dân chúng đang cố gắng tập làm quen một loạt chính sách và trật tự mới mà vị thần mới này mang đến cho họ.
Cái gì là trật tự?
Chính là quy định mà người đứng trên địa vị cao lập ra cho người có địa vị thấp.
Nhìn tổng thể mà nói, quy định của Đỗ Địch An đưa ra cho người dân cũng xem như thư thả. Dù sao thành lập một vương triều mới thì trước tiên phải lấy lòng dân chúng để tiện bề quản lý, đợi đến khi bố cục đã ổn định rồi mới bắt đầu xuất hiện sự áp bức và mục nát.
Trong chớp mắt, nửa tháng đã trôi qua.
Nỗi đau thương khắp các thành ở Liên bang đã dần vơi đi, có cái đã bị ẩn sâu trong bóng tối, đã kết vảy. Dân chúng được hưởng rất nhiều phúc lợi sau tai họa, càng thêm kính nể và yêu mến, và cả sùng kính vị thần mới này.
Song trong quần thể quyền quý thượng lưu, chỉnh lý gay gắt liên tục trong vòng nửa tháng đã khiến cho tất cả mọi người vừa nghe thấy tên vị thần này là thấy sợ hãi. Mỗi khi nhìn thấy dáng vẻ dân chúng quỳ lạy cầu nguyện trước tượng thần của Đỗ Địch An và Oa Thần trên tin tức được phát sóng, không ít người quyền quý đã từng nghe nói về thủ đoạn máu tanh của Đỗ Địch An đều âm thầm thở dài một cách khổ sở. Người này nào phải là thần, rõ ràng là một tên ác ma tàn nhẫn dối trá.
Sau nửa tháng chỉnh đốn, Đỗ Địch An cảm thấy Liên bang đã dần ổn định, mọi nhân tố không ổn định đều đã bị diệt trừ trong vòng nửa tháng nay. Trong quá trình này, ký ức của Lâm Trường Sinh lại lần nữa giúp hắn một việc lớn. Lâm Trường Sinh vô cùng am hiểu tứ đại tập đoàn tài chính, nhiều tướng quân trong quân đội và các quan viên Liên bang. Tất cả đều nằm trong sự giám sát của hắn, biết hết tất cả bí mật riêng tư của họ. Đỗ Địch An đã lợi dụng việc này, dễ dàng khiến cho họ rối rít buông vũ khí đầu hàng.
“Hiện nay trái tim máy đang nằm trong cơ thể ta, trí tuệ nhân tạo của Liên bang khôi phục trí năng, không thể diều khiển trí tuệ nhân tạo giám sát cả Liên bang nữa rồi. Sau này quản lý quốc gia mà muốn nắm rõ mọi chuyện như lòng bàn tay, vẫn phải bồi dưỡng ra một đội trung vệ thân tín.”
Đỗ Địch An nghĩ đến đám Neuss ở Đế quốc xa xôi, lòng hắn có chút hoài niệm, lập tức gọi HeHeslodi đến căn dặn: “Chuyện nơi này tạm thời giao cho ngươi toàn quyền quản lý, hãy biểu hiện cho tốt. Sau này ta lên ngôi, sắc phong thiên hạ, có lẽ sẽ cho ngươi một vị trí tốt.”
HeHeslodi mở cờ trong bụng, mấy hôm nay hắn đã phát hiện ra Đỗ Địch An cũng không có vì hắn đã từng là trung bộc của Lâm Trường Sinh mà làm khó dễ hắn, dường như không để tâm đến hiềm khích trước đây. Điều này cũng giúp hắn nhìn ra được lòng dạ của Đỗ Địch An, tuy rằng tính tình tàn bạo nhưng lại có tấm lòng khoan dung.
Lúc trước hắn đã sớm không muốn làm con rối, muốn thoát khỏi sự khống chế của Lâm Trường Sinh nên âm thầm lập mưu. Hiện nay Lâm Trường Sinh đã chết, tuy hắn đã từng nghĩ đến việc chống lại Đỗ Địch An, nhưng cuối cùng lại phát hiện ra đây là một người còn khó giải quyết hơn cả Lâm Trường Sinh. Nếu hắn đã không thể phản kháng rồi, thế thì chi bằng dứt khoát phục tùng. Cho dù là thần phục dưới trướng người khác nhưng cũng có địa vị cao, thuận buồm xuôi gió, tốt hơn chúng sinh trên đời này biết bao nhiêu.
“Đa tạ Đại Đế, ta nhất định sẽ cố gắng hết sức, cúc cung tận tụy!” HeHeslodi cẩn thận lấy lòng, sau đó tò mò hỏi: “Đại Đế, người vừa nói đến sau này ư? Không lẽ người không định lên ngôi ngay bây giờ sao?”
“Đợi ta diệt sạch Ma tộc và Đế quốc Hỏa Long rồi ắt sẽ lên ngôi.” Đỗ Địch An hờ hững nói: “Đã làm thì phải làm chủ của cả thiên hạ, chỉ làm chủ của một nước thì có ý nghĩa gì đâu? Ngươi yên tâm, ngày này sẽ không cần phải chờ quá lâu, tối đa là nửa năm thôi.”
Với thực lực hiện giờ của hắn, chỉ cần vỏn vẹn vài ngày là có thể san bằng Đế quốc và Đế quốc Hỏa Long. Sở dĩ hắn nói nửa năm là để cho dân chúng tầng lớp thấp có thời gian thích ứng mà thôi, hắn cũng không muốn sau khi thống nhất xong lại lập tức lâm vào hỗn loạn, hao tổn sức dân của hắn một cách vô ích.
“Làm chủ cả thiên hạ?” Con ngươi HeHeslodi co rút lại, lòng hắn chấn động mạnh, không ngờ dã tâm của Đỗ Địch An lại lớn như vậy, thế mà lại muốn chinh phục Ma tộc và Đế quốc Hỏa Long, làm vua của chúng sinh.