← Quay lại trang sách

Chương 1673 Bỏ mình

Ngoài sự phấn khích và vui mừng, mọi người chủ động kể cho Đỗ Địch An nghe những gì đã xảy ra trong khoảng thời gian này, báo cáo những gì họ đã nghe được cho Đỗ Địch An.

Đỗ Địch An có cách nhanh hơn để biết mọi thứ ở đây, chẳng hạn như nhìn vào ký ức của họ, nhưng hắn đã không làm như vậy, hắn không nóng nảy, hắn từ từ lắng nghe bọn họ kể ra, chậm rãi chờ đợi những người khác đến.

Sau một vài giờ, hầu hết mọi người đã đến nơi, những người còn lại vẫn chưa đến, hoặc là không có cách nào thoát thân, còn có một số đã bị cuốn vào cuộc tranh đấu và bị giết.

“Zach đâu?” Đỗ Địch An nhìn thấy Macon đi tới thì hỏi.

Nghe được lời nói của Đỗ Địch An, vẻ mặt hưng phấn của Macon đột nhiên cứng đờ, hắn im bặt, một lúc sau mới nói: “Địch An, Zach lẻn vào trong quân đội muốn đánh cắp thông tin mật, nhưng đã bị phát hiện...”

Hắn dừng lại một chút, mới nói tiếp: “Hắn đã chết rồi.”

Đại sảnh trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người đều im lặng, ngoại trừ Zach, rất nhiều người cũng đã chết, nhưng quan hệ giữa những người đó và Đỗ Địch An lại kém xa so với Zach và Đỗ Địch An.

Mặc dù đã đoán trước được điều đó, nhưng khi nghe lời này, Đỗ Địch An vẫn cảm thấy bị đả kích, hắn hít một hơi thật sâu nói: “Nếu đã là nợ máu, thì sẽ dùng máu để trả lại!”

Sắc mặt của Macon khẽ thay đổi, hắn nói: “Địch An, ngươi đừng xúc động, cường giả Vực Sâu của Tường Lớn Polka không chỉ có một, địch nhiều ta ít, sẽ phải chịu thiệt lớn, đợi đến khi sức mạnh của chúng ta được tăng cường, trở lại báo thù cũng không muộn!”

Đỗ Địch An liếc hắn một cái rồi nói: “Ngươi trưởng thành rồi.”

Macon miễn cưỡng cười: “Ta đã chứng kiến nhiều chuyện như vậy, còn không trưởng thành nữa thì chính là thiểu năng.”

Đỗ Địch An đứng dậy, ánh mắt đảo qua từng khuôn mặt của đám người Kiawe, Neuss, Aurora, nói: “Lần này ta triệu tập các ngươi tới đây là muốn đưa các ngươi đi Đế Đô, ta muốn đánh hạ Đế Đô, dẫn bọn ngươi đi nhìn thử, rèn luyện lòng dũng cảm và chí khí, sau này ta chiếm được thiên hạ rồi, các ngươi phải được hưởng phú quý vô tận, khi đã ở trên địa vị cao ắt phải tư thái cao hơn, lần này muốn rèn luyện cho các ngươi một chút.”

Mọi người sững sờ nhìn nhau, tự hỏi lỗ tai mình có phải xuất hiện ảo giác không hay.

Tấn công Đế Đô?

Không ít người trong bọn họ đều đã biết, Đế Đô là dạng quái vật lớn gì, đối với bọn họ mà nói, cho dù là một tòa Tường Lớn dưới trướng Đế quốc thôi cũng đủ khiến bọn họ cảm thấy khó thở, huống chi là Đế Đô, Vực Sâu như mây?

Đỗ Địch An trông thấy biểu cảm của mọi người, hắn biết rõ suy nghĩ của bọn họ, nhưng hắn không quan tâm, chính vì biết những hạn chế trong suy nghĩ của bọn họ, cho nên hắn mới giết Ma Đế trước, rồi đi tìm bọn họ, dẫn bọn họ đi Đế Đô, để nhìn thấy thế giới rộng lớn hơn, để sau này khi thay hắn làm việc, cũng sẽ không có tình trạng nắm giữ quyền thế cuồn cuộn trong tay, nhưng lại sợ hãi rụt rè, bị khí thế của thủ hạ hù dọa.

Đây có thể coi như là một động thái có chủ đích tốt.

“Thiếu gia, Đế Đô rất khác với Tường Lớn...” Neuss nhìn Đỗ Địch An, dè dặt khuyên ngăn, trong lòng có chút thất vọng, ở trong suy nghĩ của hắn, từ trước đến nay thiếu gia vẫn luôn bày mưu tính kế, chưa bao giờ vấp phải hành động sai lầm hấp tấp như vậy.

“Không cần phải lo lắng, ta biết tất cả tình hình ở Đế Đô, chỉ là Vương giả thôi, một ngón tay cũng có thể tiêu diệt”, Đỗ Địch An cắt ngang lời nói của hắn, nhìn mọi người xung quanh rồi nói: “Sức mạnh hiện giờ của ta, xưa không bằng nay nữa rồi, chỉ là Vương giả thôi mà, còn không đáng xách dép cho ta là đằng khác, các ngươi cứ thoải mái đi, theo ta đi chinh phục thế giới này, mai sau sẽ do các ngươi thay ta quản lý.”

Mọi người nhìn nhau, nhưng vẫn cảm thấy khó tin.

Mấy người thân tín do Neuss bồi dưỡng, không khỏi thầm suy đoán trong lòng, chẳng lẽ chủ tử của vị chủ tử này đã xảy ra chuyện gì làm cho tinh thần quả hắn không quá được bình thường? Nhưng cũng không dám nói những lời này ra miệng.

“Đi, đi theo ta đến thủ đô”, Đỗ Địch An không muốn tiếp tục nhiều lời, cất bước ra khỏi đại sảnh.

Khách sạn đã được Aurora bao, toàn bộ đại sảnh đều chật kín người của bọn họ, giờ phút này khi Đỗ Địch An bước ra ngoài, mọi người tách ra làm hai đường, sau đó đi theo phía sau, nối đuôi nhau ra ngoài.

Sau khi rời khỏi khách sạn, Đỗ Địch An vô tư biến ra cánh trên đường cái rồi bay vút lên, khiến cho người qua đường xung quanh phải cảm thán.

Neuss không nhịn được lôi kéo Aurora, thì thào nói: “Ngươi là người đầu tiên gặp được thiếu gia, ngươi cảm thấy hắn bình thường không?”

Aurora tức giận trợn mắt, nói: “Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy khí thế của thầy đã khác xa so với trước đây sao, ta nghĩ với thực lực của hắn, cũng không quá khó khăn để đánh chết Vực Sâu đâu, nói không chừng hắn đã đạt tới sức mạnh Vương giả của Đế Đô rồi.”

Neuss hơi giật mình, trong mắt không có ánh sáng chợt lóe lên, nói: “Quả thật là có thể có khả năng này.”

“Đi thôi”, Aurora nói.

Neuss và đám người Macon dẫn đầu những người khác nhanh chóng theo sau Đỗ Địch An, người có khả năng bay thì trực tiếp bay theo sau, còn lại thì nhảy trên mặt đất đuổi theo, một đám người trùng trùng điệp điệp cứ như vậy nhảy trên những tòa kiến trúc của vô số thành phố trên mặt đất, đi thẳng đến thủ đô của Tường Lớn Polka.